Chương 12: Phiên ngoại 2

Giang Phồn và Lâm Uẩn vẫn luôn chia phòng ngủ, loại yêu đương đơn thuần này được duy trì trong thời gian hơn ba tháng. Sau khi cảm thấy thời cơ đã chín muồi, hai người mới quyết định đi lên một bước quan hệ thân mật.

Nhưng bởi vì hai người chưa từng trải qua trải nghiệm này nên ít nhiều gì cũng sẽ có chút xấu hổ và căng thẳng.

Lúc đến bước cuối cùng, Lâm Uẩn cắn chặt môi dưới, quật cường không thốt một chữ, có thể dáng vẻ đáng thương này của cô lại làm cho đầu óc Giang Phồn hoàn toàn sụp đổ, luống cuống tay chân lau mồ hôi trên trán cho cô, “Anh…anh…anh…chúng ta…chúng ta không làm nữa…có thật…có thật là đau lắm không?”

Có thể ngay chính bản thân anh cũng không có phát hiện, đại khái là anh thật sự thích cô, thích đến mức ở trên giường đều không nỡ làm đau cô.



Sau đó Lâm Uẩn nhớ đến câu trả lời trên Zhihu kia, liền đăng nhập vào, đăng một tấm ảnh mười ngón đan nhau của cô và Giang Phồn cho đám người đang chờ đợi xem, với dòng trạng thái: “Không có cẩu huyết, không có ly hôn, thì ra anh ấy cũng thích tôi.”

Cho nên các bạn thân yêu ơi, lúc thích một người tuyệt đối không được tự ti, cũng không cần hoài nghi mình không có năng lực yêu người khác. Bởi vì không đi đến cuối cùng, thì làm sao bạn biết người đi cùng anh ấy/cô ấy có phải là bạn hay không sao?