Dịch Dương gọi điện cho cha: "Ba, con có bạn trai rồi."
Ba: "Hả?"
Dịch Dương nói: "Là một con Trùng tộc."
Ba hít hà một hơi. Dịch Dương đợi một lát rồi mới nói: "Lúc đi du lịch con gặp được, ngày mai con sẽ đưa đến cho ba nhìn xem."
"Ồ, thế tên... của hắn là gì?"
"Tên thật của anh ấy là Louis, tên tiếng Trung là Cố Lâm Uyên, Lâm Uyên trong như lâm vào vực sâu ấy."
Ba trả lời, vẫn có chút lo lắng, hỏi: "Hắn... Lâm Uyên không ăn thịt con phải không?"
Dịch Dương biết ba mình không biết nhiều về Trùng tộc lắm, nên giải thích với ông rằng Cố Lâm Uyên dựa vào đá năng lượng để sống, đồng thời cam đoan với ông hai ba lần rằng Cố Lâm Uyên sẽ không đột nhiên phát điên rồi nuốt mất mình.
Dịch Dương nói thêm vài câu nữa rồi cúp điện thoại, từ ban công đi đến phòng khách.
Cố Lâm Uyên nhìn thấy cậu đi vào, liền đem dưa hấu đã bỏ hạt đặt trước mặt hắn, chớp chớp đôi mắt màu xám bạc, chậm rãi hỏi: "Chú, chú có hài lòng với anh không?"
Hắn mặc bộ đồ ở nhà sáng màu, mái tóc dài màu bạc xõa ngang vai. Trên người Cố Lâm Uyên mang theo cảm giác lạnh lùng của thiếu niên và sức mạnh trưởng thành. Hai khí chất này hòa quyện một cách tuyệt vời với nhau, khiến hắn trông đặc biệt quyến rũ trong mắt Dịch Dương. Dịch Dương nhìn khuôn mặt 360 độ không có điểm mù, trong lòng thầm nghĩ, ba, anh ấy đẹp trai như vậy, ăn thịt người cũng có sao đâu... Cậu duỗi tay đâm một miếng dưa hấu đưa cho với hắn: "Bố em sợ anh ăn thịt em."
Ánh mắt Cố Lâm Uyên giật giật, lặng lẽ ăn dưa hấu.
Không thể trách sức tưởng tượng của ba Dịch Dương quá phong phú được, Trùng tộc và con người chỉ mới chung sống với nhau trong hai mươi năm qua. Công nghệ của Trái đất vẫn chưa phát triển đến mức có thể cạnh tranh với quân đội Liên minh. Để bảo vệ hành tinh mỏng manh này khỏi sự xâm lược, Đế quốc đã cử quân Trùng tộc đến đóng quân trên hành tinh này.
Nhưng không ai có thể ngờ rằng đến Trùng hoàng họ cũng có thể phái đến.
Nói chính xác thì chính Trùng hoàng muốn tới.
Trùng hoàng, đúng như tên gọi, là vua của Trùng tộc, là vị vua có tinh thần mạnh mẽ nhất được sinh ra trong số các loài côn trùng tiên tiến. Sự tồn tại của Trùng hoàng có thể xoa dịu lũ Trùng tộc đang náo loạn và điều phối các thủ lĩnh Trùng tộc của các chủng tộc khác nhau, đảm bảo sự thống trị ổn định và phồn vinh của Trùng tộc. Cố Lâm Uyên là tân hoàng của thế hệ mới, cường độ tinh thần lực cao hơn nhiều so với Trùng hoàng tiền nhiệm thức tỉnh mấy trăm năm trước, đại vương đương nhiệm Cách Mã.
Dịch Dương đi vào phòng ngủ tắm rửa, Cố Lâm Uyên bấm vào máy truyền tin trên cổ tay - chỉ có cái này mới có thể nhận được tin tức từ ngôi sao, cũng chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy hình chiếu của máy truyền tin. Tin nhắn đầu tiên là của Cách Mã: "Ngươi có bạn trai à??? Ngươi đã tìm được vương hậu rồi???"
"Ừ." Cố Lâm Uyên đáp lại hắn.
"Cậu ta sẽ không bị nguyên hình của ngươi dọa ngất xỉu hả?" Cách Mã không thể tin được.
"Không". Cố Lâm Uyên chậm rãi nói, “Không phải tất cả người trên trái đất đều sợ Trùng tộc.”