Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Yêu Đơn Phương Anh Thật Đau Lòng

Chương 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không nghe lại băng ghi âm, chỉ xem ghi chép thật đúng là không biết hiện trường dò hỏi "đặc sắc" như vậy --- ghi chép tuy rằng không kém một chữ, nhưng giọng điệu "kém rất lớn""!

Ngô Sỹ Dương lớn giọng thật sự làm cho người ta khó có thể thừa nhận, bị cáo bị dọa đến cái gì đều nói.

Băng ghi âm phát xong, luật sư của bị cáo lòng đầy căm phẫn lập tức đứng lên, "kiểm sát trưởng dùng thủ đoạn này đe dọa đương sự của tôi, thậm chí còn lừa gạt đương sự, khiến đương sự của tôi nghĩ là sẽ phải tạm giam, mới có thể nhận tội, tự khai như vậy căn bản không có năng lực làm chứng cứ, thỉnh cầu quan tòa quyết định loại bỏ chứng cớ."

Tần Tiểu Tuyền nhìn bị cáo, lại nhìn nhìn kiểm sát trưởng -- người bạn học cũ này thật rất biết tìm phiền toái cho cô! Án trộm cắp chỉ có một thẩm phán, cô chỉ có thể làm quyết định một mình, không thể thương lượng cùng ai.

Anh được đấy Ngô Sỹ Dương......

Mở ra ghi chép, "ghi chép ghi lại ba giờ năm mươi phút chiều, dò hỏi tạm dừng nửa giờ, nửa giờ này làm chuyện gì, vì sao tạm dừng?"

Lời này vừa nói ra, mọi người anh xem tôi, tôi xem anh; Ngô Sỹ Dương cũng thực hồ nghi, nhưng Tần Tiểu Tuyền không nhìn anh, lại nhìn về phía bị cáo. "Chỉ nghe bên khống nói, bên bị cáo có khả năng không hài lòng; vậy bị cáo, mời anh nói cho tôi biết, nửa giờ ở sở kiểm sát xảy ra chuyện gì?"

Bị cáo suy nghĩ một chút, ngượng ngùng nói, "Uống trà chiều...kiểm sát trưởng mua sủi cảo, tất cả mọi người đã đói bụng, liền....tạm dừng một chút.""

Hàng ghế người nghe truyền đến một trận tiếng cười, nhưng không dám quá lộ liễu.

Ngô Sỹ Dương nhún vai, "Tòa án tối cao, con người luôn sẽ đói bụng, uống trà chiều cũng không quá chứ!""

Tần Tiểu Tuyền gật đầu một cái, xoay chuyển lời nói, "thứ nhất, chứng cứ tự khai này không phải trọng điểm, cho dù tự khai được loại bỏ, hình ảnh bị camera quay đến cùng với vân tay được thu thập ở hiện trường, đều có thể làm chứng cứ; thứ hai, tôi không cho rằng thẩm vấn như vậy là cưỡng ép, uy hϊếp, dù sao lúc ấy bị cáo còn ăn được!""

Luật sư bị cáo lập tức đứng lên, "Tòa án tối cao, nếu phần tự khai này làm chứng cứ, chẳng khác gì khiến đương sự của tôi thừa nhận 17 vụ trộm này đều do anh ta gây nên.....""

""Tôi vốn cũng không phải chỉ dựa vào lời tự khai để phá án, mỗi vụ trộm cũng cần phải có đầy đủ chứng cứ, chứng cứ chưa đủ chính là vô tội, tuyệt đối sẽ không để anh ta nhận tất cả."" Cô rất nhanh nhận định, bên trong tòa án không còn ai nói nữa.

Nhưng cô còn có lời muốn nói -- vì công, cô phải nói; vì tư -- dựa vào giao tình nhiều năm nay, cô càng phải nói.

"Kiểm sát trưởng Ngô, hỏi han bị cáo cần phải dùng thái độ khẩn thiết, không thể dùng sức mạnh, uy hϊếp, dụ dỗ, lừa dối, hoặc phương pháp bất chính khác, luật tố tụng hình sự điều 98 nói rất rõ ràng, tôi nghĩ anh nhất định biết.""

"Tôi biết!"

""Một khi đã như vậy, vì sao mỗi lần hỏi bị cáo, đều phải lớn giọng?""

"Tòa án tối cao, lớn giọng không có nghĩa là cưỡng ép, uy hϊếp, chỉ có thể nói, tôi trời sinh đã có giọng lớn."" anh thật "khẩn thiết"" nói xong.

Hàng ghế ngồi nghe lại truyền đến tiếng cười khẽ, thậm chí ngay cả một vị kiểm sát trưởng khác ngồi ở ghế cũng mím môi cười -- dù sao người ở sở kiểm sát đều biết, Tần Tiểu Tuyền và Ngô Sỹ Dương là bạn học bốn năm thời đại học, nghe giọng điệu này, rõ ràng là đã đánh dấu với nhau.

"Giọng lớn cũng phải chú ý lỗ tai người khác có chịu được hay không! Tôi thẩm tra vài vụ án do anh khởi tố, mỗi vụ án bị kiện đều xin tôi loại bỏ tự khai làm chứng cứ, mỗi người đều nói bị anh cưỡng ép, uy hϊếp, là mỗi người đó! Không có một người nào ngoại lệ!""

Ngô Sỹ Dương không biết phải làm sao, ngồi thẳng ở chỗ ngồi, "Tòa án tối cao, dò hỏi lấy được tự khai, chỉ là khiến bị cáo phối hợp điều tra, bày ra cơ hội ở phía sau, thẳng thắn mà nói, trừ điều đó ra, tự khai không có ý nghĩa gì, huống hồ bên khống tin, chúng tôi đã sưu tầm đủ tang chứng và vật chứng rồi.""

""Đã như vậy, vì sao không làm tốt hơn một chút nữa? Thời điểm hỏi han, giọng nói nhỏ hơn một chút có phải tốt không? Anh có thể tiết kiệm phiền toái, bị cáo cũng sẽ không cả ngày lẫn đêm tố cáo anh hỏi han phi pháp."

"Xin lỗi, Thẩm phán tối cao, thời điểm dò hỏi, vừa lên cơn giận, sẽ khá lớn giọng."

Ngô Sỹ Dương vừa nói ra lời này, Tần Tiểu Tuyền cũng không khách sáo, "Mỗi lần thẩm tra xử lí vụ án anh khởi tố, tôi còn phải tốn công quyết định chứng cứ này có nên loại bỏ hay không, tự khai kia có nên loại bỏ hay không; đúng! Đây là công việc của tôi, nhưng khi anh dò hỏi thì cơn giận không cần quá lớn, giọng nói nhỏ thôi, là có thể giúp tôi tiết kiệm được rất nhiều phiền toái, Kiểm sát trưởng Ngô, đây chỉ là một cái nhấc tay thôi!""

"Tôi....."

Mắt thấy hai người này sẽ làm náo loạn tòa án, ngay cả bị cáo và luật sư biện hộ của anh ta đều sửng sốt, một vị kiểm sát trưởng khác liền chạy lên xin tha thứ. TruyenHD

"Sỹ Dương, đừng nói nữa,"" nhỏ giọng khuyên giải, lại hướng qua Tần Tiểu Tuyền ngồi ở ghế thẩm phán, "Thẩm phán tối cao, bên khống đã biết, về sau sẽ chú ý thêm, bên khống biết tòa án chú ý là quyền lợi của bị cáo và sự thẩm tra hài hòa, bên khống sẽ chú ý.""

Ngô Sỹ Dương nhìn cô, trong ánh mắt còn chút không biết phải làm sao, giống như bộ dáng của cô thật không thể thuyết phục, Tần Tiểu Tuyền thở dài ở trong lòng, cô biết quá rõ anh rồi.

Anh vì chính nghĩa trong lòng mình, có thể xông về phía trước, cái gì đều không để ý; mà cô, từ trước đến bây giờ, cũng chỉ có thể ở phía sau kéo anh, khiến anh đừng xông quá nhanh.

"Hôm nay trước đến đây, lần sau mở phiên tòa nếu như không có trình tự khác muốn tiến hành, chúng ta liền biện luận chung kết, đến lúc đó sẽ tuyên bố ngày tuyên án, kết thúc phiên tòa." Tần Tiểu Tuyền đứng lên, tất cả mọi người đứng dậy đưa thẩm phán rời đi.

Ngô Sỹ Dương cũng không ngoại lệ, anh nhìn Tần Tiểu Tuyền rời đi, trong lòng vừa bất đắc dĩ, vừa buồn cười.

"Sỹ Dương, làm cái quỷ gì thế, gây với quan tòa chi? Tôi đã sớm nói cho anh biết, thẩm vấn hài hòa là giả, anh không sợ quan tòa phán bị cáo vô tội sao?" Một vị tiền bối khác cũng là kiểm sát trưởng, mở miệng khuyên bảo.

"Vô tội? Mắt bị mù mới có thể phán hắn vô tội!" Ngô Sỹ Dương không tin, "Cô ấy sẽ không, cô ấy mới không phải loại người này."

"Anh làm sao mà biết?"

Ai cũng biết Ngô Sỹ Dương và Tần Tiểu Tuyền là bạn học đại học bốn năm, đến nay biết nhau cũng gần mười năm, nhưng ra ngoài xã hội, đi tới địa phương dơ bẩn nhất trong cuộc sống --- cũng chính là tòa án, ai biết người sẽ bị biến thành cái dạng gì?
« Chương TrướcChương Tiếp »