Chương 12

Nguyên thủy dụng vọng lại chân thật như vậy,ngón tay Mưa như lửa nóng dao động ở trên da tôi,môi nóng bỏng khẽ liếʍ ngực của tôi.

Tôi run rẩy,cả người phát nhiệt,này không chỉ có là đến từ đυ.ng chạm của Mưa,này là đến từ tôi vô pháp không thể ngừng lại kí©h thí©ɧ bản năng.

“Mưa…Mưa…”

Tôi lầm bầm gọi tên anh,không tự chủ nâng lên thân thể,hưởng thụ anh vuốt ve càng thêm kí©ɧ ŧìиɧ.

Tôi cảm giác được Mưa nhẹ nhàng nâng thân tôi lên trên,bỏ đi y phục nửa treo trên cánh tay.

Cánh tay trắng noãn trơn truột như nữ nhân nhẹ nhàng âu yếm tôi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong ***g ngực.

Tôi vô lực phản kháng,cũng không muốn phản kháng,đó là Mưa a,đó là ngón tay của Mưa,cái hôn của Mưa.Cứ việc dùng thân thể tới mê hoặc Mưa thật đáng xấu hổ,nhưng ngoại trừ thân thể,tôi còn có cái gì có thể cho Mưa? Chiếm được cơ thể của anh,anh mới có thể ở lại bên cạnh tôi,vĩnh viễn cũng sẽ không rời khỏi tôi.

Vuốt ve tay của tôi,dần dần di chuyển xuống,dọc theo cái bụng bằng phẳng,tiến vào qυầи ɭóŧ của tôi,dò vào hai chân của tôi trong lúc đó.

“Ừ…A…Mưa…”

Tôi muốn vội vàng khép hai chân lại,thế nhưng,đó là Mưa a,không phải là người khác.

Tôi lúng túng cố nén xấu hổ,cố nén muốn lập tức né ra khϊếp đảm,hơi mở chân,tùy ý anh bắt lấy du͙© vọиɠ của tôi.

Theo kỹ xảo vỗ về chơi đùa của anh,một ngọn lửa du͙© vọиɠ mãnh liệt đốt toàn thân tôi,nguyên lai thân thể trẻ trung của tôi cũng có thể có cảm giác du͙© vọиɠ nồng nhiệt,không chỉ là khát vọng của bản thân,mà cũng là mang cho Mưa vui sướиɠ.

“Lần này không cho phép em lại chạy trốn.” Ánh mắt Mưa cũng nóng bỏng lên,anh dồn dập thở dốc,cúi xuống bên tai tôi,”Lần này,anh muốn tất cả của em.”

Tôi đầy mặt đỏ bừng,không có trốn tránh,”Em là của anh.”

Mưa động tác vội vàng đứng lên,anh không nhịn được kéo đi quần jean của tôi.

Tôi cúi đầu,thấy du͙© vọиɠ giữa hai đùi bị quần bọc lại được tay của anh nắm.Ngón tay của anh di chuyển an ủi trên dưới,khó nhịn vui vẻ do anh tiếp xúc một điểm hướng toàn thân bốn phương tám hướng tản ra.

Tôi mãnh liệt giãy giụa thắt lưng,co lên hai chân,bởi vì kí©ɧ ŧìиɧ,mà không ngừng co rút ngón chân.

“A…a…Mưa…Mưa…”

Tôi thở hổn hển,thân thể ngây ngô bởi vì không biết tư vị tình ý mà đặc biệt mẫn cảm,lúc Mưa càng vỗ về chơi đùa càng lúc càng nhanh,tôi rất nhanh đã đánh tơi bời,thua trận.

Lần đầu tiên xuân triều (nước ấy ấy =)))~) tiết đầy tay anh,cũng dính ướt cả qυầи ɭóŧ.

Mưa và tôi kích động như nhau,tôi và anh đối với chuyện hiểu biết,tất cả đều đến từ mấy trang web đen (hai anh em cùng chung chí hướng…),nam nhân cùng nam nhân trong lúc tình ái chúng ta đều có vẻ rất ngốc,nhưng bởi vì tình yêu,chúng ta cho nhau có cảm giác,cho dù là đυ.ng chạm đơn giản,cũng dẫn ra vui vẻ không thể ức chế.

Tôi nghĩ,tôi là chân chân chân thật thật yêu anh,tôi không có khả năng yêu bất kì ai sâu nặng như yêu anh,loại này vốn nên là hành vi thập phần cấm kị,tôi lại không cảm thấy thẹn,trái lại khát vọng càng nhiều,bởi vì là anh,tôi mới có thể cảm thấy phá lệ vui sướиɠ.