Chương 3

Tám năm trôi qua , Dương Lam đã lớn cũng mang theo vẻ đẹp tuyệt trần không ai sánh được , điều mà không ai ngờ được tám năm qua Dương Tử Minh không để Dương Lam ra khỏi chủ ốc một bước , y không được tiếp xúc với ai ngoại trừ Dương Tử Minh Hắn cùng vài nô ỳ , thị vệ thân cận .Cả Dương Tử Minh trong suốt 8 năm này cũng kông hề bước ra khỏi đại môn , nhờ vậy mà giang hồ lẫn triều đình đã tránh được sự huyết tinh của Dương Tử Minh. Cũng vì sự kì lạ này mà giang hồ đã lang truyền tin tức rằng Dương Tử Minh đang luyện một loại võ công tối cao , khi hắn suất hiện lại cũng là ngày hắn nắm cả thiên hạ , cũng có người nói hắn đã bị nữ nhân chiếm đi tâm trí cả ngày trầm ngư lạc ngạn không màng thế sự ... Lời đồn trong thiên hạ có cái là thật có cái là không nhưng có lẽ họ đã nói đúng , Dương Tử Minh đã bị lấy đi tâm , người lấy đi tâm của hắn lại chỉ là một đứa trẻ tám tuổi , điếu này mà truyền ra ngoài không biết sẽ gây ra bao nhiêu hồi sóng gió thị phi nữa đây.

- Thiếu chủ , người nên dậy rồi

Một cô nương tuổi còn rất trẻ khoảng 16, 17 tuổi từ cửa bước vào. Cô gái bước đi nhẹ nhàng đến gần bên giường được trạm trổ hoa văn rồng phượng tinh tế . Thiếu niên đang nằm trên giường nghe tiếng gọi khẽ đọng đôi mắt phượng xinh đẹp . Thiếu niên này thoạt nhìn chỉ vừa được 8 tuổi nhưng nhan sắc khuynh khốc khuynh thành , tương lai sẽ là một mỹ nhân khuynh thiên hạ .

- Nguyệt tỷ!!!

Một thanh âm trong trẻo ngọt ngào đến nỗi có thể mê hoặc bất kì một ai vang lện .

- Thiếu chủ người nên dậy đi Cung chủ đang chờ ngài cùng bữa sáng .

Thiếu niên ngoan ngoãn liền thay xiêm y , rửa mặt, sau đó Nguyệt liền chảy tóc cho y.

Cánh cửa phòng khẽ động lần nữa , một thân ảnh mặc y phục hắc sắc , ống tay áo bên trái trống rỗng làm người ta cảm thấy kì lạ , đây không phải ai khác chính là Dương Tử Minh . Hắn vừa bước vào liền làm căng phòng trở nên u ám , lãnh lẽo .

- Cha

Tiếng gọi trong trẻo như sương sớm của thiếu niên vang lên , nam nhân chậm rãi bước đến gần , hôn nhẹ lên môi nó . Nó giật mình muốn đẩy nam nhân ra , nam nhân liền dùng tay phải bế nó ngồi lên đùi mình , ánh mắt ra hiệu cho Nguyệt lui ra

- Tiểu Lam , ngươi có bít hôm nay là ngày gì không ?

Thanh âm của nam nhân phế lệ ôn nhu lạ thường , nếu là người khác nghe được họ chắc chắc sẽ không tin vào mắt mình , nhưng đây lại là Dương Lam nên điều đó thật bình thường .

- Uhm ... Con không biết

- Hôm nay là sinh nhật ngươi , cũng là ngày ngươi sẽ trở thành của ta. - Dương Tử Minh lạnh nhạt nói

Dương Lam nghiêng cái đầu nhỏ tỏ vẻ không hỉu, nam nhân liền ôm lấy nó , hôn sâu , Dương Lam không thở được liến quơ quơ đôi tay nhỏ vỗ vào ngực Dương Tử Minh nhưng hắn lại vẫn ghì chặt không buông .

- Tối nay ngươi sẽ hiểu thôi