Đàm Đàm ư?? Chẳng phải là cái tên con trai giỏi thể thao nhất trường sao?. Anh ta khá là đẹp nhưng cái đẹp đó có lẽ anh ta quá kiêu ngạo. Tôi để ý mấy lần, anh ta cứ hay thích khoe khoang. Mà sao anh ta lại quen với Lam Nhi nhỉ?. Người như anh ta, búng tay một cái là có bạn gái rồi. Đâu thèm để ý đến mấy người con gái lớp nhỏ như Lam Nhi đâu nhỉ??...
Tôi hỏi.
- Sao mày quen được anh ta?
- Ừ, là do chúng tao có hôn ước từ nhỏ! Tao nghe vậy mà lòng vui lắm, hạnh phúc thật đó!
- Hôn ước?
Tôi bật cười nhẹ. Tưởng là đến với nhau bằng tình yêu chân thật ai ngờ lại là hôn ước. Chắc là mấy cái hôn ước mà người lớn định đoạt. Nó thấy tôi cười cười thì lắc lắc vai.
- Cười gì cô gái??
- Tao cứ tưởng mày với anh ta đến với nhau bằng tình yêu đó, ai ngờ là..._Tao bâng khuâng.
- Thôi thôi, đừng bàn nữa. Hôm nay đi chơi công viên không??
Tao lắc đầu mỉm cười vui vẻ.
- Hôm nay tao có hẹn. Để lần sau đi! Mày nên đi với bạn trai thì hơn!
- Sao vậy?_Nó nhíu mày không vui.
- ...À ừ...Hôm nay là sinh nhật của A Hào??
Nó gãi đầu nói với tôi, nhìn cái bánh kem trên tay tôi.
- Mày quen hắn rồi sao? Quen rồi thì ráng giữ... Người như hắn tuy là rất hay kiêu căng nhưng khi thương mày, thì hắn sẽ chung thủy!_Nó khen ngợi hắn.
Tôi bật cười với nó.
- Hình như mày thân với hắn hơn tao nhỉ??
- À ừ...Đừng quan tâm. Hihi! Thế mày không đi được hả?
Nó buồn bả hỏi lại một lần nữa. Tôi gật đầu mỉm cười.
- Thế mày đã chuẩn bị quà gì chưa??...
Nhắc đến quà tôi mới nhớ. Chỉ mua bánh kem mà không có quà thì cũng không trọn vẹn nhỉ. Tôi ngẫm nghĩ rồi hỏi xem nó có thể góp ý món quà nào đặc biệt hay không.
- Tao chưa mua, nhưng mày có biết con trai thích gì không?
- Ai biết được thứ con trai thích là gì má?. Nhưng theo tao thì có lẽ bọn họ thích đồng hồ hoặc là giày..._Nó suy nghĩ.
- Tao nghe bảo tặng giày cho người yêu là chia tay cơ mà!. Với lại nhà hắn giàu lắm, đồng hồ, giày...cái gì mà không có!_Tôi lắc đầu.
Nó bất lực không nghĩ ra cái gì mới mẻ hơn. Nó chào thua bảo với tôi.
- Thôi thôi, tao xin thua...Hắn hình như cái gì cũng có, thôi thì mua bánh sinh nhật rồi dẫn hắn đi chơi đi!
- Cũng được!...Mà thôi vào nhà đi, đứng đây tám chuyện như hai con dở ấy!
- Thôi, tao còn về nhà nữa. Tính rủ mày đi ai ngờ...
- Cho tao xin lỗi đi, ngày nào đó tao sẽ đi với mày!!
- Ừ!Tao tha lỗi cho mày!
Nói rồi nó bỏ đi mất. Tôi chỉ mỉm cười nhạt rồi vào nhà.
.....................................
Đã gần đến 6:00 tối. Tôi nhanh nhẹn chuẩn bị quần áo thật đẹp. Tôi mặc một áo thun trắng và quần jeans yếm đi cùng với đôi giày trắng thân quen kia. Đang ngồi đấy xem TV. Bỗng có người gõ cửa. Tôi đoán chắc là hắn nên lấy chiếc bánh kem kia rồi chạy nhanh ra ngoài cổng mở cửa. Hắn đứng đó mỉm cười với tôi. Đôi mắt có chút gì đó buồn buồn nhưng lại cố mỉm cười.
- Ta đi thôi!
- Ừ!_Tôi gật đầu.
...Ngày hôm đó hắn chở tôi đến rạp chiếu phim xem bộ phim mà tôi yêu thích. Lúc ở trong rạp, chúng tôi không dám nói lời nào. Nếu như đây là một giấc mộng, tôi ước mình không bao giờ thức dậy! Đó là một giấc mộng đối với tôi rất hạnh phúc. Được ở bên cạnh hắn, tôi cảm thấy an toàn vô cùng. Có lẽ mà nói, tôi đang trong trạng thái rất hạnh phúc. Khi phim bắt đầu, hắn hỏi tôi.
- Khi xem xong thì chúng ta đi ăn một chút gì đó nhé!
- Vâng!_Tôi mỉm cười với hắn.
Nụ cười hôm nay của tôi là cười thật sự. Không như những nụ cười giả tạo của tôi lúc trước...
Khi phim chiếu tới cảnh nam chính và nữ chính hôn nhau, tôi bất giác đỏ mặt không dám nhìn. Còn hắn thì chằm chằm nhìn như rất thích thú. Đôi mắt lẫn khuôn mặt ấy không ngừng mỉm cười vui vẻ. Không ngờ thích thú đến vậy sao? Tôi quay sang hỏi hắn, lúc đó hắn nhập tâm xem lắm.
- Này, bộ anh thích cảnh này lắm hả?
- Ừ thì...chỉ là có chút hứng thú!..._Hắn gãi đầu quay sang chỗ khác tránh ánh mắt dò hỏi của tôi.
- Ồ...Sốc thiệt!_Tôi chọc ghẹo hắn.
- Sốc gì cơ?
- Không có gì!..._Bật cười tiếp tục xem phim.
...............................................
Khi đã thưởng thức phim xong thì chúng tôi dẫn nhau đi ăn ở một quán nhỏ. Lúc ấy tôi có một ý định.
- Anh nhắm mắt lại đi!
- ...Ồ!_Hắn ngạc nhiên.
Hắn nhắm nghiền đôi mắt lại. Chờ đợi một điều gì đó, tôi đặt chiếc bánh kem kia lên bàn rồi chăm một cây nến trên chiếc bánh kem xinh đẹp kia. Khi xong xuôi tất cả, tôi mới nói lại một lần nữa.
- Được rồi mở mắt đi!
Khi hắn mở mắt, trước mắt hắn là một bầu không khí lãng mạn. Chiếc bánh kem được đặt trước mặt hắn, một chiếc bánh kem xinh xắn chào mừng ngày hắn được sinh ra. Hắn bất giác mỉm cười nhìn tôi. Tôi bắt đầu hát bài hát chúc mừng sinh nhật. Mọi người trong quán nhìn chúng tôi với cặp mắt vui tươi xen lẫn những lời chúc mừng sinh nhật cho hắn.
- Nào, anh thổi nến đi!
- Ừ...
Hắn thổi nến xong, tôi nồng nhiệt vỗ tay chúc mừng hắn. Khuôn mặt hắn giờ nhìn tôi còn biết là vô cùng hạnh phúc. Khuôn mặt hớn hở không như những ngày kia. Hắn mỉm cười nói với tôi.
- Cảm ơn em, không ngờ em lại nhớ sinh nhật của anh!
- Hì, em định mua cho anh một món quà nhưng không biết tặng cho anh thứ gì...? Anh có thể nói luôn không?_Tôi cười trừ với hắn.
Hắn lắc đầu rồi nhếch môi cười, ánh mắt có chút gì đó gian gian. Cái giọng nói trầm trầm của hắn cất lên làm tôi nổi da gà.
- Chỉ cần em tặng em cho anh là đủ!