chương 18

Sáng sớm những tia sáng xuyên qua khe hở của màn che mà chiếu lên hàng mi của Lâm Huyền Âm, hàng mi dài thiếu nữ run rẩy, mí mắt động động vài cái mới mở, đối với việc rời giường có chút không tình nguyện, nhưng rốt cuộc hiện tại đang ở nhà Tư Lâm Niên, dậy qua muộn cũng không được, cô quay sang khoảng chống bên cạnh, chỉ còn vài dấu vết nhỏ chứng minh từng có người nằm, Lâm Huyền Âm hồi tưởng lại một chút, đêm qua nhị ca của Tư Văn Hoa mang trái cây lại đây, sau đó cô cùng Tư Lâm Niên ăn xong trái cây, Tư Lâm Niên thì chơi máy tính, cô thì nghịch điện thoại bất tri bất giác mà ngủ quên, giờ thì điện thoại mất đâu rồi?

Lâm Huyền Âm nhìn một vòng, phát hiện điện thoại đã được đặt trên bàn, chắc là là Tư Lâm Niên đê đấy, trên người quần áo cũng bị đổi thành một bộ quần áo ngủ màu lam có họa tiết ô vuông, chất vải thực mềm mại dễ chịu, còn có một cỗ hương thơm nhàn nhạt của hoa cỏ.

Bất quá, hình như cô đã gặp mộng xuân thì phải, trong mộng cô...... Làʍ t̠ìиɦ, lại còn rất thỏa mãn mà đắm chìm vào nó, nam nhân trong mộng kia là ai a? Lâm Huyền Âm nghĩ nghĩ, nghĩ không ra, cảm thấy không phải là tiểu tử Lâm Tư Niên, nhưng loại cảm giác dục cầu bất mãn nửa vời này lại từ trong mộng đưa tới hiện thực.

Cô ngồi dậy, phát hiện tiểu huyệt dưới hại thân thật sự ướt đẫm, không cấm được mà đỏ mặt, cho tay vào xác minh, trên tay ướt đẫm một thứ mật dịch trong suốt, cái này, rất thơm ngọt sao? Lâm Huyền Âm thử thăm dò mà liếʍ liếʍ ngón tay, cảm giác được một cỗ mùi hương đặc biệt khiến cô không lý giải được nó có vị gì, hoặc có thể nói là tao vị.

Khuôn mặt đỏ bừng bừng mà xuống giường, muốn váo phòng tắm rửa sạch một chút, mở cửa phát hiện Tư Lâm Niên đang nằm ở trên sô pha, khoác cái chăn màu nâu hình gấu Winnie, đang ngủ ngon lành.

Lâm Huyền Âm mở vòi nước, bên trong chảy ra từng luồng nước, cô rửa qua mặt, nhìn giọt nước trên tay, đột nhiên nghĩ đến Tư Lâm Niên.

Cảm thấy gặp được Tư Lâm Niên chính mình cũng trở nên ấu trĩ.

Lâm Huyền Âm rón ra rón rén đến gần Tư Lâm Niên, muốn trêu chọc hắn một chút, đến gần nhìn khuôn mặt khi ngủ không chút phòng vệ của Tư Lâm Niên, làn da trắng nõn, hai hàng lông mi trên dưới đen nhánh mà hợp lại, khi nhắm mắt lại thì đôi mắt hai mí của hắn không thấy rõ được nữa, thời điểm trợn mắt có thể thấy rõ đôi mắt hai mí to tròn đó, ngón tay Lâm Huyền Âm ở trên không quẹt qua cái mũi cao thẳng của Tư Lâm Niên, đôi môi với hình dạng tuyệt mĩ phiếm hồng, cùng chiếc cằm tinh xảo.

Tâm Lâm Huyền Âm giống như bị cái gì đó đánh trúng, một bên trào ra một loại cảm giác yêu thích, một bên oán trách chính mình dễ bị nhan sắc dụ dỗ, người này, trừ bỏ gương mặt soái khí, ngẫu nhiên mang đến cho cô những sủng nịnh, tuy rằng tuổi còn nhỏ nhưng hiểu rất nhiều, đôi lúc sủng cô cũng có lúc trêu chọc cô, ngẫu nhiên thỉnh thoảng còn gây sự ở ngoài, nhưng vẫn có những điều đáng giá cô thích.