'Thịch' Dạ Khâm như bị đông thành đá, định thần nhìn bàn tay trống không của mình mới hoảng.
Lần đầu, đúng lần đầu hắn thấy thân thể con gái. Hoá ra…hồng hào như thế.
Sực tỉnh!! Hắn nghĩ cái gì thế này!
Hắn nhanh chóng đi lên phòng, đứng đây lỡ ai nhìn thấy còn tưởng hắn biếи ŧɦái không chừng.
***
Cô vừa đi vừa lau lau tóc, vô thức đỏ mặt nghĩ tới chuyện khi nãy. Nhưng….nhìn thấy cô như thế hắn thật sự không có biểu cảm gì cả sao?
Cô nghĩ lại thấy có chút thất vọng, cô thì làm sao quyến rũ bằng cô ấy. Chỉ là một thân hình mới lớn, chẳng có gì đặc biệt.
"Hmm…em quyết định buông tay rồi đấy…nhưng…em sẽ cho anh cơ hội nữa" cô vừa cười cười đi vào phòng. Đúng, buông sao? Không! Cô sẽ theo đuổi hắn lần nữa. Trước kia hắn nói cô trẻ con! Bây giờ xem hắn còn nói gì!
Tư đó tới giờ chẳng bao giờ cô chịu làm đẹp cho mình bởi cô chỉ có biết học và học.
Yêu….sẽ làm thay đổi con người…
___________
"Tiểu Khâm!"
Dạ Khâm nghe thấy giọng cô, liền mặt hồng lên rồi đi nhanh ra xe.
Cô biết mà, lúc đó hắn cũng hay đi trước như vậy. Nhưng… để xem có trốn được cô không.
Cô chạy thật nhanh túm lấy cánh tay của hắn nhìn hắn mỉm cười tươi.
"Cho em đi với"
Hắn nhíu mày, không dám nhìn thẳng vào mắt cô.
"Tôi phải đi đón Lưu Ly, xe chắc không còn chỗ cho cô đâu"
Cô bỉu môi, chạy nhanh vọt vào trong xe bao giờ chẳng hay. Hắn trợn mắt nhìn cô, cô gái này bao giờ lại mặt dày thế này!! Tưởng rằng bây giờ đã trưởng thành rồi!! Ai ngờ lại in đúc con nít thế này.
"Đi thôi"
"Đi ra! Đã bảo không đủ chỗ mà"
"Xe lớn như vậy! Sao không đủ chỗ được! Dù sao em cũng là khách nhà anh, cho em đi nhờ không được sao?"
"Hay muốn tôi lôi cô ra?"
Cô tức giận quay mặt kéo cả hai dây thắt an toàn ở ghế sau trói cả người mình nhìn hắn rồi nói
"Anh thử xem!"
Hắn hừ lạnh sau đó lên xe vụt đi.
"Ui! Đầu tôi"
Hắn rõ cố tình!
"Anh đừng có chạy nhanh rồi phanh gấp như vậy được không" cô bỏ dây an toàn khắp người mình ra, thật sự đau đầu quá.
"Không muốn thì xuống xe"
'Được anh được lắm Dạ Khâm!'
"Nếu em không thích anh thì còn lâu em mới bỏ qua chuyện anh nhìn em tắm"
Hắn tròn mắt khẽ nuốt nước bọt, cô không thấy xấu hổ sao? Còn nhắc đến?
Thấy tai hắn đỏ lên cô cao hứng nói
"Cả tấm thân này em chính là để chồng ngắm thế mà lại để anh nhìn rồi! Cuộc sống em sau này phải đối diện với gia tộc như nào đây" cô càng nói càng hăng, hắn càng ngày càng thấy cô gái này chính là bị điên!
"Xuống xe!"
Hắn dừng ngay trên đường cao tốc.
"Không! Anh phải chịu trách nhiệm nếu không….em sẽ mách Bác Dạ"
"Xuống!!"
Cô cứ nằm ườn ra ở đó.
Hắn hết kiên nhẫn, bá đạo mở cửa xe rồi bồng cô lên tàn nhẫn thả xuống.
"Aiza, lưng tôi, đau quá huhu" chưa kịp đứng dậy thì xe hắn đã vụt đi chớp choáng.
Cô nghiến răng nhìn theo chiếc xe vừa rời đi đó
'Người đàn ông tàn nhẫn, anh đợi đấy, em sẽ…ngược chết anh…!!! Hừ'
_______€nd €hap8_____