Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Yêu Anh Là Ảo Tưởng Giữa Nhân Gian

Chương 8: Ly Hôn (2)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thẩm Thanh sững sờ ngồi tại chỗ, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Mộ Quy Thành, đôi mắt cô dần chuyển từ tê liệt sang đau đớn.

Nhà của anh ấy và Thẩm Tuyết Dao...

Thanh Thành phủ từng là ngôi nhà ấm cúng của Thẩm Thanh và Mộ Quy Thành.

“Thanh Thanh, từ nay về sau, nơi này sẽ là nhà của chúng ta”.

Thẩm Thanh luôn tự nhủ với mình rằng, không được khóc, nếu cô khóc tức là cô đang yếu đuối trước mặt bọn họ, thực sự đã chịu thua những kẻ tệ bạc kia.

Nhưng khi nghĩ đến việc từ nay trở đi, nơi này sẽ không còn là nhà của mình nữa cô không tự chủ được mà khóc, cô vừa bước lên lầu vừa khóc trong im lặng, nước mắt cô phút chốc cứ thế tuôn trào ra, không thể kìm nén lại được.

... “Thanh Thanh, anh sẽ cho em một ngôi nhà, nó không quá lớn nhưng ở đó sẽ có những màn pháo hoa ấm áp nhất”.

Tiểu Cửu, ngôi nhà mà anh cho em đang ở đâu?

Em không thể tìm thấy ngôi nhà của em và anh nữa rồi...

Em cũng không thể tìm thấy được anh nữa, Tiểu Cửu của em đã biến mất rồi.

Đột nhiên, cô chợt nhớ ra, cô vẫn chưa xác nhận sự an toàn của Tiểu Xuyên. Cô vội vàng lấy điện thoại và muốn gọi cho Mộ Quy Thành để yêu cầu anh trả lại Tiểu Xuyên cho cô.

Gần đây, cơn chóng mặt của cô ngày càng nặng, cô mò mẫm hồi lâu cũng không tìm thấy điện thoại di động, đang định đến bên giường mò mẫm thì một bàn chân đi giày cao gót giẫm lên trên mu bàn tay cô một cách dữ dội.

Với tầm mắt mơ hồ, Thẩm Thanh mơ hồ có thể nhìn thấy Thẩm Tuyết Dao đang mặc một bộ váy màu đỏ tươi đứng trước mặt mình và với một sức mạnh bất ngờ, cô ta suýt chút nữa đã giẫm nát bàn tay đã bị chà đạp nhiều lần trong tù của cô.



Ở trạng thái thực vật năm năm mới tỉnh lại, liền không cần ngồi xe lăn?Vậy chuyện cô ta là người thực vật chính là giả!

"Chị, tại sao chị vẫn còn sống!"

Thẩm Tuyết Dao tinh xảo xinh đẹp khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vặn vẹo hung ác:

"Ôi, suýt chút nữa quên mất, chị gái à, chị bị bệnh ung thư máu giai đoạn cuối, sớm muộn gì cũng chết!"

"Thẩm Tuyết Dao, cô kiêu ngạo cái gì?! Cô làm cái gì, ông trời đều đã nhìn thấy hết, cô hại chết anh trai của Mộ Quy Thành, còn hại cả người con gái của nhà họ Tề là Tề Thịnh Cảnh, rồi đổ tội cho tôi.

Tôi cho dù có chết, cũng sẽ không tha cho cô. Cô làm việc ác như vậy sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ dưới con mắt của thiên đạo thôi!"

"Đến lúc đó, Mộ gia cùng Tề gia đều sẽ không buông tha cho cô, lúc đó so với tôi bây giờ, cô càng thảm hơn thôi!"

"Đúng vậy, tôi đã lên ké hoạch và cắt dây phanh xe của Mộ Hoài Nam. Tin nhắn mà cô gửi cho anh ta cũng là do tôi lấy điện thoại di động của cô để gửi đi. Mộ Hoài Nam và nữ hồn ma đoản mệnh của nhà họ Tề đều bị tôi gϊếŧ chết đó, thì sao, cô có thể làm gì tôi?"

"Quy Thành không tin cô và tất cả mọi người cũng không tin cô. Họ chỉ tin rằng cô đã nɠɵạı ŧìиɧ, hẹn hò với Mộ Hoài Nam ở trong xe sau khi say rượu. Sau đó đã ra tay gϊếŧ chết anh ta và con gái của gia đình Tề.”

"Thẩm Thanh, khi cô chết đi, tất cả mọi chuyện này cũng cùng cô đi xuống địa ngục!"

"Dao Dao, con nói cái gì?"

Tần Chí, mẹ của Mộ Quy Thành, đột nhiên run giọng nói:

"Con nói, cái chết của Tiểu Nam không liên quan đến Thẩm Thanh, chính con là người đã gϊếŧ chết Tiểu Nam, rồi đổ tội cho Thẩm Thanh ư?"
« Chương TrướcChương Tiếp »