Chương 28

_ tách.. – tiếng bút rơi từ trên bàn xuống…

một thằng cuối xuống nhặt…1 phút sau nó lò mặt lên…xì xầm gì đó vào tai thằng kia …2 thằng cười khoái chí…và đến lượt thằng kia đánh rơi bút…dis mẹ chúng nó .

_ l , đứng dậy . – vừa nói tôi vừa nhìn thẳng vào 2 thằng dâʍ đãиɠ trước mặt . bọn chúng có vẽ như đã biết tôi bắt bài chúng…

_ sao …t ..

_ đứng dậy…qua phía đây ngồi …- tôi kéo ghế xa ra và đổi chỗ cho l , mắt ko rời 2 thằng bệnh kia . bọn chúng vờ như chú tâm đọc sách…mắt vẫn len lét dõi theo l …

….vào một không gian tri thức…quả thực chúng tôi mong tìm được một chỗ để tập trung học….nhưng có lẽ tôi đã sai…từ đầu đến cuối buổi…ko ai dám trao đổi lời nào…chỉ biết ngồi im bất động…nhìn nhau cười trừ …và những ánh mắt soi xét …chúng tôi ra về trong im lặng…ko ai ngoái lại …và sẽ ko bao h quay lại….

chúng tôi từ biệt nhau bằng những lời yêu thương và hứa hẹn…em nói em ổn cả…mọi chuyện em có thể lo được và ko cần tôi giúp …và tôi cũng nói lại với em , làm đàn ông mà bỏ mặc người mình yêu , tôi ko làm được .

về đến nhà …tôi nằm bẹp dí ở phòng khách vì…quá mệt…thật là …ép phê làm sao khi mùa thi đại học luôn kết hợp với mùa nóng đỉnh điểm trong năm…thi nhau đè nén lên tâm thần và thể lực của tuổi trẻ …dù sao tôi cũng cảm thấy an ủi phần nào khi nghĩ rằng còn nhiều con người phải vật lộn ko chỉ với cái nắng nóng mà con bao nhiêu khó nhọc của cuộc sống …nhớ lại năm ngoái…bà chị họ lên thi đại học…ông cậu vác theo bịch gạo gọi là góp lửa thổi cơm chung vì…ko có đủ tiền để trang trải…mẹ ngậm ngùi giữ lại bịch gạo đến hết mùa thi…lo cho bà chị từng li từng tí …hơn cả con đẻ…đến khi về lại còn

cho tiền và đủ thứ quà…hai cha con từ biệt mà cứ khóc từ trong nhà ra ngoài cửa…tôi học được bài học trực quan sinh động đầy xúc cảm đầu tiên về tấm lòng “lá lành đùm lá rách “…đang miên man trong dòng duy nghĩ..ai đó bước vào nhà…tôi nhắm mắt giả vờ ngủ…kéo cái quạt lại gần cho tôi mát…là mẹ chứ ai nữa…ko biết mẹ còn giận tôi ko…ngồi bên cạnh tôi…chắc mẹ đang nhìn tôi ngủ…

…cầm cặp sách tôi định mang đi cất thì…tôi đưa tay nắm lấy tay mẹ …hù mẹ chút chơi

_ cặp con sao má lấy !

_ gớm ! tui đem đi cất ko được à !

_cất gì mà cất ! ai lụm đâu ! lại gãi lưng đi !

_ ơ! cái thằng này ! …thua anh ! chờ tí !



_uống nước cam ko má làm nè

_ko biết ! có gì đem hết luôn ăn một lượt! sáng h chưa có gì bỏ bụng đói meo nè !

_trời ! đi đâu mà ko về ăn cơm , tui để dành nhiều lắm nè, xuống ăn đi !

_từ đã , h còn mệt lắm ! đem nước cho con đi ! …- chắc mẹ ko còn giận tôi nữa…nãy h “hành hạ “thấy ko có phản ứng gì …



từ phòng tắm bước ra…mẹ đang hâm cơm cho tôi dưới bếp…

_thôi má ! trời nóng rồi mà , đun vừa thôi nóng quá con ăn ko nổi đâu

_ uhm , hâm lại chút thôi , ấm ấm thôi mà

vòng tay qua người ôm mẹ…h thì tôi tin mẹ đã ko còn giận tôi …đến giai đoạn tấn công áp đảo rồi …

_má! …

_gì ! …

_nói nè !

_gì! nói đi

_chuyện hôm qua…má nghĩ lại chưa ?

_ chuyện gì ? tui ko có nhớ !

_ thì ..con với l…học cùng ấy …

_thì học..thì học chứ ai nói gì đâu !

-oh yeah !

_vậy nhen , má đồng ý rồi đừng nuốt lời đấy

_ anh liệu hồn tôi đấy ! học thì được ,còn chuyện khác thì chết với tôi

_chuyện khác la chuyện gì ? mệt má quá !

_ ko biêt! anh làm sao thì làm

chợt…tôi nảy ra môt ý …

_thôi bây h vầy …con dẫn l về nhà mình ngồi học…cho má coi . được chưa , tin chưa .

_cái …gì ? dẫn về …

mẹ nhìn tôi , ánh mắt đầy nét hoài nghi …và bất ngờ ….chắc mẹ ko tin tôi dám đưa ra một đề nghị ko chút tế nhị …ít ra thì tôi phải chờ một thơi gian để mẹ bình tâm lại chứ …nhưng làm sao mà chờ được khi thời gian ko còn nhiều cho chúng tôi và chúng tôi thực sự đang rất cần một chỗ học đàng hoàng…tôi tin là mẹ sẽ hiểu ..

_sao má…vậy được ko…ngồi nhà mình học mà..an toàn tiên lợi sạch đẹp…đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm…hehe

_ anh…! ép tôi vừa vừa thôi nha …

_ con ép mẹ gì…con sợ má lo…nênmới bảo l về nhà mình học…để mẹ kiểm tra cho an tâm….con thương má nên mới làm thế…má ko hiểu à …chả lẽ h con cần 1 chỗ học mà má cũng ko cho à

_ thôi thôi ! tui thua anh ….

_thua gì mà thua ! má conn mình từ trước h chả lẽ ko hiểu nhau à …thương má wá nè…- tôi dúi đầu vào ngực mẹ…tiện tay …cù mẹ vào nách ….

_bỏ ra…nhột…nước sôi đây nè…tránh chỗ..

_hihi ! vậy nhen , má con mình huề nhen …

_tránh chỗ đi ….chưa thấy ai dại gái như anh

_ chưa thấy ai…thương con như má…hihi

vậy là..mọi chuỵen qua đi trong êm thấm nhanh hơn tôi tưởng…quả là chỉ cần mềm mỏng một chút…mọi chuyện đều có thể hoàn thành dễ dàng…đúng là cái gì cứng quá thì gãy…nhưng mà…chuyện này mình tự quyết chứ chưa

hề nói cho l nghe…ko biết búp bê có đồng ý ko…đã nói với má rồi mà h ko về học thì…ê mặt anh hùng…thôi thì từ từ tính ..mấy ngày nay cpu trong đầu chạy nhiều nóng máy rồi…nghỉ mệt chút đã…

à ..gọi cho l báo tin mừng hehe …ko biết cô bé phản ứng sao , chắc ban đầu sẽ ngại…nhưng mà rồi sẽ quen thôi …má mình đâu phải dữ dằn gì đâu …

_ alo..chim cu gọi bướm vàng …alo nghe rõ trả lời

_ lại..phá giấc người ta….chim hư ! – sặc ! thì ra là đang ngủ…lại ngủ…suốt ngày ở nhà ngủ…hèn chi …được rồi…vào tay ông thì biết nha cưng

_ đang ngủ à !

_ ko ..có…đang lim dim chút thôi ?!! – lại lý do

_có tin vui với tin buồn nè , nghe tin nào trước…

_tin buồn đi !

_má tui sắp gặp l rồi đấy ….

_cái …gì…ông nói cái gì…nói lại nghe coi ! ông….tụi sợ ông luôn ! đã nói rồi….hh làm sao đây…ko biết…ông làm sao thì làm đi…trời ơi là trời …

_cứ bình tỉnh đi…làm gì mà sồn sồn lên thế…nghe tin vui ko

_ vui gì nữa mà vuui . ko biết ! tui sợ lắm …ông làm sao thì làm đi …tui ko gặp má ông đâu…

_hehe! gặp để hỏi l về làm vợ cho t…ko chịu à

_ h này còn giỡn ! ko biết đâu !

_thiệt mà giỡn gì ! ko muốn làm vợ anh à

_ nữa….ông ….tui pó tay ông luôn …

_hehe chọc l chút thôi ! thiệt ra là gap ờ nhà t …được ko

_cái ..gì ? nhà t?là sao ?

_là mai l qua nhà t…ok ?

_ qua nhà ông…để làm gì mới được ?

_ cầm sách vở theo học bài chứ gì …

_học…bài…ông nói rõ hơn coi ..ko hiểu…

_thôi có gì tối mình đi học thêm tui nói nhen ! bye

_ê…ê…từ từ ….

đêm hè …màn đêm phả hơi thở mát lạnh làm bao nhiêu con người vơi đi phần rũ rưỡi sau một ngày nóng nực…ngồi một mình trên ghế đá chờ em…đã lâu tôi mới để ý đến những người xung quanh mình…những cô bạn cùng lop đi qua chào tôi bằng nụ cười…còn những thằng bạn đi qua chào tôi bằng cú đấm…

gặp lại họ dù chỉ trong khoảnh khắc…nhưng tâm hồn tôi cũng được thanh thản phần nào…họ vẫn ổn…và vẫn đang cố gắng như tôi…dù sao đi nữa 3 năm qua ko ít thì nhiều…chúng tôi vẫn là những người bạn. chỉ tiếc là tình bạn ấy chỉ dừng lại ở mức nụ cười chào nhau…chỉ có mỗi 1 thằng bạn thân …nhưng cũng cạch nhau từ lúc tôi trở lại với búp bê …đó là một kết thúc buồn

ơ ..hình như là nó kìa…

_ ê….ê…đi đâu thế mày …tao nè….

nó quay lại…dù trong bóng tối lờ mờ …nhưng tôi ko nghĩ là nó ko nhận ra tôi …nó quay lại…nhìn …và rảo bước đi mất…trên gương mặt có phần đờ đẫn dưới ánh đèn leo lắt…tôi thấy cặp mắt nó nhìn tôi…sắt và lạnh…ko hiểu nó đang nghĩ gì mà lại bỏ đi như vậy…chắc nó còn chưa hết giận vụ tôi và búp bê trở lại…

đúng rồi…chỉ có thể là chuyện đó…thôi thì kệ nó …đm , đàn ông gì mà giận dai thế …

_ t. !

từ xa…vừa nhìn thấy tôi búp bê đã hớt hải chạy đến…

_ ông ngồi chi chỗ hiểm vậy…tìm sặc máu nè

_hihi ! bình tĩnh…thở đi…làm gì mà nôn vậy

_ nôn sao ko ! nói tui nghe đầu đuôi coi .

_ thì có gì đâu …tui nói má là tui với bà h học chung nên cần 1 chỗ yên tĩnh học…nhà bà thì đông người nhà tui thì chỉ có con em còn bà má với ông ba đi làm suốt ngày…nên tui nói má tui rủ bà qua học cho vui , khỏi mắc công đi đâu . ok ? thấy được ko ?

_ trời ! sao ông ko hỏi tui !

_thì…chuyện này cần gì mà hỏi …có chỗ học là tốt rồi…ok ?

_ sao…ông nghĩ đơn giản quá vậy …ông thừa biết má ông ko thích tui mà…chả lẽ ông quên rồi sao…mình còn đang lén lút mà h tự nhiên ông …làm cái đùng vậy…mệt quá..trời ..ông làm tui bực thiệt …

_bình tỉnh đi …tui giải quyết hết rồi …bà ko có lo gì nữa…má tui nói là má ko có cấm chuyện học tập , lúc trước má làm thế là sợ mình yêu đương mà ko lo học chứ má tui ko có ác cảm gì với bà hết…với lại tui nói là tui quyết tâm …cùng bà…nên má cũng chịu ..hehe

_trời …thua ông luôn…ông sao…nghĩ mọi chuyện dễ dàng quá…

tuy nói là vậy…nhưng em ko biết rằng tôi và má đã có một cuộc tranh luận đến tận cùng …dù sao tôi cũng ko muốn em bận tâm nhiều đến điều đó..cái quan trọng là tôi muốn em hiểu má tôi ko có ác cảm gì với em cả…

chúng tôi vào lớp học…nhìn em..khuôn mặt đầy trăn trở …cứ thỉnh thoảng lại thở dài.tôi biết em đang rất nôn nao lo lắng…

…vừa ra khỏi lớp học thêm…tôi và em bắt gặp nó đứng trước cửa …lần này thì chúng tôi chỉ cách nhau vài mét…ko có lý do gì để nó ko nhận ra tôi…thôi thì đàn ông với nhau lại là bạn thân 3 năm.. tôi chủ động tiến tới làm hòa …

_ ê ….

chợt…một bàn tay kéo giật tôi lại khi tôi vừa định tiến lại chỗ nó…đó là em .

_ đừng t…

_sao vậy.

em nhìn nó lấm lét rồi nói

_ ông…ko nhớ là hồi tui …tát nó 1 cái à…chắc nó còn ghét tui lắm…h gặp ngại lắm…

_ko sao đâu h chắc nó quên rồi…

_quên sao được…hôm bữa gặp nó trong nhà xe…cũng định nói chuyện …ai ngờ nó trừng tui một cái …hết hồn…

thì thôi vậy…dù sao thì cả hai chúng tôi đều có lỗi với nó…nó thèm l từ năm 11 đến 12 , đã biết thế mà tôi còn nẫng tay trên của nó…l lại còn tát nó một cái nữa chứ…chưa hết…ngày cuối cùng tôi và nó đi nhâu với nhau …tôi lại còn đánh nhau với nó…h mà gặp lại…thấy tôi và em tay trong tay …thể nào nó chẳng nổi khùng lên nói chi là làm hòa…thôi mặc mẹ nó vậy

vừa định đi..tôi hoảng hồn khi thấy nó quay lại nhìn tôi và em…giả vờ như ko thấy..chúng tôi nắm tay nhau chạy thẳng..

vì đã công khai mối quan hệ cho má biết nên h thì tôi ko thể nói dối mỗi khi đi về muộn được nữa…dù muốn ở bên nhau thêm một chút nhưng đành phải chia tay…mà dù sao thì sáng mai tôi và em cũng găp lại mà …

_ vậy…sáng mai…tui sang nhà ông hay ông sang nhà tui …

_ là sao ? thì học nhà tui mà…sang nhà tui chứ sao nữa

_ mà…sợ quá…

_Có gì mà sợ, nói hoài…ko có gì lo hết…má tui biết tui làm chuyện có lỗi với bà …nên ko co trách gì bà đâu…

_uhm…vậy…sáng có gì tui gọi điên ông ra mở cửa cho tui nhen..nhớ nhen …

_rồi…tối nay mắc võng trước cửa ngủ chờ bà qua được chưa -tôi bẹo má em một cái

_ uhm! hihi ! vậy đi !

_hehe à mà ko được…mấy em đi qua thấy tui bảnh quá dớt đi nữa mệt lắm

_xí…có mấy bà lao công qua dớt ông dzô bãi rác luôn tui mừng.

_cái gì ! nói lại nghe coi …chết nè…

_nhột…hihi…bỏ ra…bớ người ta…..

…cả tối đó…từ lúc ngồi vào bàn học đến lúc học xong…lòng tôi cứ nôn nao mong chờ sáng đến…ko biết cuộc gặp gỡ giữa mẹ và em sẽ diễn ra như thế nào…dù biết mẹ sẽ ko làm gì để em buồn vì mẹ là người có chừng mực…nhưng tôi vẫn lo…trằn trọc mãi tôi mới ngủ được 1 chút…từ 1 chút tôi ngủ luôn tới sáng…

….(Bạn đang đọc truyện sεメ tại TruyenVKL.com chúc các bạn online vui vẻ!)

tiếng nhạc chuông dt đánh thức tôi dậy…bật ra khỏi giường nhìn đồng hồ…đã 8 h…chắc là em đang gọi , quả đúng là vậy..

_ alo . linh hả tới chưa

_rồi ! đang đứng gần nhà t nè…ra dẫn l vào đi

_ uhm…chờ chờ..chút…t ra liền..đứng đó nghen…

tôi marathon xuống phòng tắm …với tốc độ ánh sáng..theo kế hoạch thì phải dậy sớm để đón em…ai ngờ ngủ quên mẹ mất…h mang cái mặt đù mem mới ngủ dậy thế nào em cũng cười…chán thật…mãi nghĩ tôi chọt luôn bàn chải vào lợi…nhổ ra…toàn là máu…chán kinh !

ôm cái miệng đau rát tôi chạy xuống nhà…má đang sửa soạn đi làm …sặc..ko biết có nên nói là l đang vào ko…hay buổi đầu để l làm quen trước đã rồi nói sau…

_dậy rồi hả…sáng nay có đi học ko con

_ko ! h má đi làm hả

_ uhm ! đồ an sáng má mua rồi đấy ! …ơ…đi đâu thế…sao ko ăn sáng

_con ra đây chút…về liền…má cứ để cửa cho con nhen

_về liền nhan ,tui sắp đi rồi…

_thì đi đi ! con ra đây chút à ..mua cái card dt

….

nhìn quanh quẩn…quái lạ…kêu đứng gần nhà mà chẳng thấy đâu…vừa cầm dt lên định gọi thì ..

_ t..đây nè…

sặc…đứng núp sau trụ điện hèn chi , pó chiếu

_ bà đứng chi chỗ người ta…đái bậy vậy

_trời…! trụ điên mà ai …đái bậy

_mấy thằng tối nó đi nhậu về nó sè sè chứ ai hehe – đùa em một chút để cho tinh thần nó phấn chấn lên …

_ ơ ! ông…hả miệng ra coi…sao cái gì đỏ đỏ như máu vậy…hả ra coi …

_hehe ,máu chứ gì …

_trời ! sao vậy…đưa coi…làm gì mà chảy máu ghê quá vậy..té à …

_ ko có…lúc nãy bà gọi đang ngủ…ra đánh răng vội quá nên chọt vào lợi …hehe…đau dã man’

_sặc…còn cười…tội chưa…

_ chút…đền cho tui đi…đau quá nè

_ đó đó…lại…đòi hỏi…đền gì mà đền…qua học mà …

_ hehe đùa thôi ! ăn sáng chưa – tôi cố tình câu h chờ má đi …

_cũng ăn cái bánh…ông chưa ăn phải ko …mới ngủ dậy mặt …đù dễ sợ…hihi

_đó đó! chê đi! tối qua cũng do bà nên sáng nay mới dậy trễ

_ủa , làm gi do tui , tối qua về sớm mà

_thì về mà đâu có ngủ được …cứ nằm lăn qua lăn lại lo cho bà nên gần sáng mới ngủ nè

_ hihi , tội nghiệp…thương ghê dzậy đó…chút đền cho mà…

_nhớ đấy !

_ à…mà má ông có nhà ko !

_có .đang chờ bà trong đó

mặt em biến sắc hẳn…

_ông…có chắc là ko la tui kko….sao tui thấy sợ quá….hay là

_thôi ! ko bàn lùi …đến đây rồi thì vào đi …đi…có tui rồi ko phải sợ gì hết …đi

_từ từ…

…có lẽ mẹ đã đi làm…xe mẹ ko còn trước sân nữa…thôi vậy cũng được…cứ để thư thả sáng nay đã rồi trưa mẹ về nói sau …phía sau lưng …em dắt xe mà cứ đi loạng choạng…chắc đang lo nơm nớp trong đó…mở cửara .tôi phải đẩy thì em mới chịu vào …nép sau lưng tôi em nhìn vào nhà..

_mạnh dan lên ….có gì đâu mà sợ…vào đi

_uhm…má đâu …

_thì trong đó…vào đi…

_ có …ai nữa ko

_ có ba nữa …cũng đang chờ bà

_trời…- em nắm chặt lấy vạc áo tôi kéo lại – tui…sợ quá…

_hihi sợ gì…vào đây …



nhìn quanh nhà…ko thấy ai…em rụt rè ngồi xuống ghế…ánh mắt nhìn tôi bám víu…

_ba má ơi ! con dẫn vợ con về rồi nè …ba má ơi !

nhìn em. ..em đừng dậy …há hốc nhìn tôi …mắt em trợn tròn như người lên cơn…miệng lắp bắp

_ông….điên…điên …hả …

_hehe ! sao ! có vấn đề gì à !

_ vợ…gì ….tui về đây …em hoảng hốt định chạy ra cửa…sặc..nhát thế là cùng…tôi vội chạy theo giật em lại

_làm gì thế ! tới đây rồi mà về à …

_ông…nói thế thì làm sao tui dám ở lại nửa…thôi tui về đây

_nhưng mà có ai ở trong nhà đâu mà sợ !

_cái…gì ? sao…sao ông nói là có …ba má

_giỡn bà chút thôi ! hehe

_ đồ quỷ…