Quyển 6 - Chương 51: Thập Tự kiếm phái (2)

Người dịch: Bạch Nhật Mộng

” Ác ~ là người qua đường — ” Lãnh không biết nên trả lời ra sao.

” Là khách sao? ”

Một thiếu niên thanh tú nhìn có vẻ vô cùng ốm yếu xuất hiện trước mặt Lãnh cùng Túy Nguyệt.

” Ngươi là chủ nhân của tòa viện lạc này? ” Túy Nguyệt truy vấn.

” Đúng vậy, Ta tên Vọng Thiên Quyết, ta đã sống ở đây từ rất lâu rồi, các ngươi đến được đây âu cũng là duyên phận. ” Thiên Quyết tự giới thiệu.

” Vọng Thiên Quyết — Ngươi là Vọng Thiên Quyết?! ” Túy Nguyệt kinh ngạc.

” Vậy thì sao? ” Lãnh nghi hoặc.

” “Võ y song tuyệt” danh chấn giang hồ của hai mươi năm trước! ” Túy Nguyệt hết sức kinh ngạc, “võ y song tuyệt” không phải hai mươi năm trước đã — vả lại vị thiếu niên trước mắt này —

” Lạ lắm sao? Ta của hai mươi năm trước đang ra đã bị nhân sĩ võ lâm gϊếŧ chết thì sao giờ lại có thể xuất hiện trước mặt các ngươi, vả lại còn duy trì tướng mạo của hai mươi năm trước. ” Thiên Quyết mỉm cười.

” Đợi đã, ta vẫn nghe không hiểu, có thể giải thích chút được không? ” Lãnh ngắt lời hai người.

” — “Võ lâm song tuyệt” Vọng Thiên Quyết, hai mươi năm trước một thân võ nghê cao cường và tinh thông y thuật, tung hoành giang hồ. ” Túy Nguyệt giải thích ngắn gọn.

” Hai mươi năm trước?! ” Wao! Khuôn mặt đó rõ ràng dù nhìn thế nào cũng chỉ mới đôi mươi!

” Ha ha — hai mươi năm trước, bọn chúng đều cho rằng ta đã chết, kì thật ta chỉ giả chết mà thôi. ” Thiên Quyết thở dài.

” Thế nhưng ta đã thông suốt rồi, người ta vẫn luôn yêu nhất tin tưởng nhất lại dẫn đầu võ lâm nhân sĩ ép ta giao ra Hôi Thiên Quyết — cho nên ta mới thiết lập Thiên Dạ Ảo Huyền trần pháp ở trong Thập Tự kiếm phái này (ta tự chế), ẩn cư suốt hai mươi năm, còn về việc sao tướng mạo của ta dừng lại ở tuổi hai mươi — đó là do Hôi Thiên Quyết — người luyện Hôi Thiên Quyết dù cho giả đi thì tướng mạo cũng sẽ không thay đổi, cho nên thế nhân đều xem những người luyện Hôi Thiên Quyết như là yêu quái. ”

Nỗi bi thương trong mắt Thiên Quyết rất nồng, nặng nề không thể hóa giải.

” Ta vốn cho rằng — hắn sẽ không — ”

” Nhưng ta nghe nói — lý do khi xưa nhân sĩ võ lâm vây đánh người là — nói người táng tâm bệnh cuồng [1] — gϊếŧ chết người thân của mình còn gϊếŧ luôn người yêu của mình nữa. ”

Túy Nguyệt nói.

Thế nhưng y vẫn cảm thấy con người trước mắt này không có nói dối —

” Ta không có — khi xưa không biết là ai hãm hại ta, sau khi gϊếŧ chết thân nhân của ta thì dụ ta quay về nhà, sau đó kích động mọi người đến nhà ta — ta liền bị gán lên tội danh này — còn người yêu của ta, ha ha — hắn là giả chết, bởi vì cuối cùng người dắt theo võ lâm nhân sĩ đến gϊếŧ ta chính là hắn. ”

” Thiên Quyết ngươi thật đáng thương — ” Lãnh cũng cảm thấy thương xót thay cho Thiên Quyết.

” — Ta nghĩ — Vọng tiền bối không nói dối — nhưng khi xưa là ai đã hãm hại Vọng tiền bối? ” Túy Nguyệt nói.

” Ta không biết — ta đã thấu suốt rồi — ha ha, hai người các ngươi có thể đến được nơi này của ta cũng xem như là ý trời — ” Thiên Quyết đưa tay vào trong vạt áo dò dẫm.

” Hôi Thiên Quyết là bảo vật gia truyền của nhà ta, Vọng gia ta không có người kế tục, không biết có thể thỉnh hai vị giúp đỡ, thay ta tìm người. ”

” Tìm người? ” Túy Nguyệt nghi hoặc.

” Đương thời có lẽ người đó tưởng người của Vọng gia đã chết sạch rồi — ha ha, kì thật ta có một tiểu muội, là do cha ta cùng một nữ nhân khác ở bên ngoài sinh ra, hài tử của muội ấy chắc cũng lớn rồi — ” Năm xưa khi ta ẩn cư thì muội ấy đã sinh rồi — có lẽ — khoảng —

” Tiểu muội của ta gả cho nhà họ Thành, đứa trẻ đó năm nay chắc cũng hai lăm rồi. ”

Vọng Thiên Quyết mang Hôi Thiên Quyết giao cho Túy Nguyệt.

” Nhờ cả vào các ngươi. ”

” — Hôi Thiên Quyết là võ lâm chí bảo, người không sợ ta giấu làm của riêng sao? ” Túy Nguyệt nói.

” Ta tin tưởng hai ngươi. ” Vọng Thiên mỉm cười.

” Sao người lại không tự đi kiếm, Chúng ta vốn không biết nên bắt đầu kiếm từ đâu, huống hồ chi đứa trẻ đó có đặc điểm gì chúng ta cũng không biết! ” Lãnh nói.

” — Ta sắp chết rồi, chắc chỉ còn khoảng năm ngày thọ mệnh nữa thôi. ” Vọng Thiên Quyết nhãn thần ảm đạm.

” Đứa trẻ đó —

đích tử [2] của Thành gia sẽ có một vết bớt, đứa trẻ đó là trưởng đích tử của Thành gia, trên người nhất định cũng sẽ có vết bớt — cái bớt đó ở trên mu bàn tay, có hình gợn sóng. ” Vọng Thiên Quyết nói.

” Vết bớt hình gợn sóng — vậy à? Ta sẽ giúp ngươi tìm — ”

Túy Nguyệt đem Hôi Thiên Quyết cất đi, hứa với Vọng Thiên Quyết.

” Đa tạ — đây là nguyện vọng duy nhất của ta — ” Thân ảnh của Vọng Thiên Quyết càng ngày càng nhạt, chớp mắt cái đã biến mất trong viện lạc, chỉ còn lại những cây đào trơ trọi.











Chú giải:

[1] Táng tâm bệnh cuồng: hình dung lời nói hành động vô lý hoặc tàn nhẫn tới cực điểm.

[2] Đích tử: con vợ cả; đích trưởng tử: con vợ cả đồng thời là con cả luôn