Lúc đến được Hồng Hi quốc, Hồng Nhược Dương cùng Hồng Tự Hỏa đang rơi vào thế nguy hiểm.
” Lãnh công tử! ” Thấy Lãnh cùng Túy Thần vội đến tương trợ, Hồng Nhược Dương có chút kinh ngạc.
” Thủ hạ của tên Tử Chỉ Tiêm kia không hề yếu, cộng thêm Cửu Liễm ( Hồng Hi đại hoàng tử) — ” Nhược Dương thở dài.
” Chúng ta sẽ tận lực giúp đỡ! Dù sao thì bọn ta cũng đại khái đoán được cách nghĩ của hắn. ” Túy Thần nói.
” Ta đã liên lạc với Diệu Diệu rồi, Diệu Diệu nói hắn sẽ đích thân dẫn người của Liễm Nguyệt cung đến, bất quá lại phải làm phiền Như Thủy ( Liễm Nguyệt cung tả hộ pháp, Lam quốc thiếu tể) quản lý triều chính rồi. ”
Diệu Diệu còn nói sẽ có một sự kinh hỉ khiến mọi người không ngờ tới —
” Thế nhưng trước khi bọn họ đến đây, ta nghĩ chúng ta sẽ khó mà chống đỡ được. ”
Dù sao Cửu Liễm cũng có thúc thúc là khai quốc đại tướng quân làm hậu thuẫn — nắm giữ phân nữa binh lực của nước ta —
” — Cha, kỳ thực Tự Hỏa vẫn luôn có một bí mật chưa nói với người — ” Tự Hỏa cắn cắn môi dưới.
” Cái đó — Hỏa Viêm giáo — là thế lực trên giang hồ của ta — Hỏa Trình là hảo hữu “đồng xuyên” với ta — ”
Cái gì ~ ~? Đồng xuyên ~ ~?
” Cho nên nói trước tiên ngươi dùng Hỏa Viêm giáo để áp chế Thịnh Nhật kiếm phái, rồii đợi người của Liễm Nguyệt cung đến trợ giúp? ” Túy Thần truy hỏi.
” Ân — tuy rằng Hỏa Viêm giáo không mạnh bằng Thịnh Nhật kiếm phái — nhưng có lẽ vẫn có tác dụng
chống đỡ. ”
” Ân — tạm thời cũng chỉ có thể làm vậy — ”
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
Như lời Tự Hỏa đã nói, đúng là có tác dụng chống đỡ.
” Diệu Diệu gửi thư nói qua một ngày nữa là tới rồi — ” Lãnh cầm bức thư trong tay, nói với mọi người.
” — Nghe nói ngay cả Bạch Dạ cung cũng đến rồi — có lẽ là muốn làm ngư ông đắc lợi! Phải đề phòng điểm này mới được! ” Tự Hỏa nói.
” Bạch Dạ cung sao — ” Cái tên Bạch Nhược Tuyết kia là kẻ khó nắm bắt nhất!
” Hoặc là — đây là trận quyết chiến — ” Câu nói của Túy Thần có hàm nghĩa khác.
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
” Thuộc hạ đến trễ mong cung chủ thứ tội. ” Túy Diệu hướng Lãnh quỳ nói.
” Diệu Diệu ta biết ngươi đã rất cố gắng đến đây thật nhanh rồi, đừng quỳ nữa ~!! ” Lãnh vội vàng dìu Túy Diệu đứng lên.
” — Bạch Dạ cung — đến rồi? ” Túy Diệu truy hỏi.
”!! Diệu Diệu ngươi biết rồi à? ” Trời ạ! Diệu Diệu thật thần kì a!
” — Người — không cần dùng ánh mắt sùng bái để nhìn thuộc hạ — cái tên Bạch Nhược Tuyết kia — hắn không có ác ý đâu. ” Lời Túy Diệu vừa thốt ra, khiến cho mọi người chấn kinh.
” Không có ác ý?! Sao lại có thể?! ”
” — Hắn — có ý kết làm minh hữu với Lam quốc. ” ”? ”
” Nhược Dương bệ hạ cùng Túy Thần vẫn chưa biết sao — Bạch Nhược Tuyết — chính là Bạch Nhật hoàng đế. ” Túy Diệu giải thích.
” Ta mơ hồ cũng cảm giác được — ” Nhược Dương gật đầu.
” Bạch Nhật quốc của hắn muốn kết làm minh hữu với Lam quốc? Tên gia hỏa đó có ý định gì đây? ” Túy Thần nghi hoặc.
” Cài này — có thêm minh hữu cũng là một việc tốt, ta nghĩ không bao lâu sau Tử Chỉ Tiêm sẽ tự biết lui binh, hắn là kẻ thông minh, sẽ không để bản thân lâm vào thế nguy hiểm đâu, nhưng mà Nhược Dương bệ hạ, ngươi phải chuẩn bị tâm lý — Hồng Cửu Liễm sẽ không có kết cục tốt đâu. ” Túy Diệu nói rõ.
” — Ta biết — ” Nhược Dương than nhẹ.
” Bất quá tên Tử Chỉ Tiêm đó dám có ý định với cung chủ — xem ra phải cho hắn chút giáo huấn — ” Túy Diệu cười lạnh.
Trời ạ — con chuột ngươi quá đen đủi rồi — để ta mặc niệm dùm ngươi vậy —