Chương 70: Biến Mất

Một tuần sau.

Sự việc Tống Xuyên đi tiếp rượu đã được Yến Cảnh Đình chi tiền dập tắt. Thêm vào đó, dân mạng đã bàn tán quá nhiều lần, nhai đi nhai lại cái drama này đến mức không còn gì mới mẻ để xới ra nữa, cuối cùng cũng chán ngấy và bỏ qua. Dù sao thì cuộc sống vẫn phải tiếp tục với những lo toan cơm áo gạo tiền, ai cũng phải quay về với sự đơn điệu và nhàm chán vốn có.

Ngay khi mọi thứ lắng xuống thì mạng xã hội lại "tận tình" đưa đến một drama mới chấn động.

Một công ty bị phát hiện trốn thuế lên đến hàng nghìn vạn, sản phẩm của công ty cũng bị phát hiện có lỗ hổng an toàn khiến khách hàng ồ ạt trả hàng và yêu cầu bồi thường. Các cửa hàng lớn nhỏ đều phải đóng cửa, công ty đang đứng trước nguy cơ phá sản.

Tin tức này không đủ để gây sốt, nhưng vấn đề là tổng giám đốc của công ty lại có liên quan đến Tống Xuyên.

Vào thời điểm quan trọng, một người ẩn danh đã tiết lộ rằng vị tổng giám đốc của công ty - họ Lý, từng dùng chiêu phong sát để uy hϊếp, ép buộc nhiều nghệ sĩ nhỏ uống rượu tiếp khách, thậm chí có hành vi quấy rối các nhân viên nữ trong công ty. Vì quyền thế của ông Lý quá lớn nên các nạn nhân đành phải im lặng chịu đựng.

Trong số nạn nhân có cả nhân viên nữ của công ty, nghệ sĩ trong showbiz và cả nhân viên quán bar, KTV. Giờ đây, khi công ty đang trên bờ vực phá sản, họ mới dám đứng lên tố cáo hành vi xấu xa của ông ta.

Chiều hôm đó, ông Lý đã bị cảnh sát bắt để điều tra.

Ngay sau đó, thư ký của ông Lý lên tiếng cho biết, ông ta từng có xích mích với ông ngoại của Tống Xuyên trong kinh doanh, vì vậy đã ghi hận trong lòng, dùng chiêu phong sát để uy hϊếp, ép cậu uống rượu và quay video.

Không ai ngờ rằng vụ bê bối tiếp rượu gần như đã được khép lại này có thể làm dậy sóng một lần nữa. Cư dân mạng lao vào hóng drama như thể vừa ngửi thấy mùi dưa ngọt. Các trang tin giải trí ngay lập tức nắm bắt cơ hội, dẫn dắt dư luận, khiến hình ảnh Tống Xuyên đảo chiều nhanh chóng.

【Không ngờ cậu ấy lại đáng thương như vậy, trở thành nạn nhân của mâu thuẫn thương mại gia đình.】

【Có lẽ đây chính là kiểu "mỹ cường thảm" trong truyền thuyết (vừa đẹp, vừa mạnh mẽ nhưng lại gặp nhiều bất hạnh).】

【Mấy người trước đây chửi Tống Xuyên giờ đứng ra mà xem, có thấy nhục không?!!】

….

Chỉ trong thời gian ngắn, mạng xã hội tràn ngập những bình luận thương cảm. Tống Xuyên từ một kẻ bị coi là "trà xanh" đầy mưu mô bỗng trở thành một nạn nhân đáng thương vô tội.

Điều đáng nói là sự việc này vẫn chưa hoàn toàn kết thúc. Chỉ vài ngày sau, nữ nghệ sĩ nổi tiếng - Tề Thiên Thần, bị phanh phui từng bạo lực học đường gây thương tích nghiêm trọng. Gia đình cô bỏ tiền ra giải quyết êm xuôi, nhưng không biết vì sao mọi chuyện lại bị khui ra, đầy đủ cả nhân chứng lẫn vật chứng.

Kết quả là bộ phim của Tề Thiên Thần bị dừng phát sóng, các hợp đồng quảng cáo và kịch bản đã đàm phán đều bị hủy bỏ. Cô ta còn chưa kịp ngóc đầu lên thì lại bị giáng thêm một cú đòn chí mạng, khó lòng quay trở lại showbiz.

---------------------

Bên ngoài là bão táp phong ba, còn người tạo ra cơn bão thì lại đang yên lặng nhắm mắt nghỉ ngơi trong phòng.

Trợ lý nhẹ nhàng hé cửa, thò đầu vào thì thấy Yến Cảnh Đình ngồi trên ghế làm việc, khuỷu tay chống lên tay ghế, mắt khép hờ.

Hiện tại, Yến Cảnh Đình đã gầy đến mức biến dạng. Trong trí nhớ của trợ lý, kể từ khi chia tay với Tống Xuyên, cân nặng của Yến Cảnh Đình liên tục giảm mất kiểm soát, có thể thấy rõ sự tiều tụy. Vẻ kiêu ngạo trước kia giờ đây đã bị mài mòn, người đàn ông tràn đầy khí phách ấy dường như đã biến mất, thay vào đó là một người hoàn toàn xa lạ.

Xương gò má lộ rõ, hốc mắt hõm sâu, khuôn mặt gầy rõ rệt, cả người so với trước kia càng thêm yếu ớt, dường như chỉ cần bóp nhẹ là vỡ.

Yến Cảnh Đình đã nhiều ngày không ngủ ngon giấc. Từ khi Tống Xuyên bốc hơi khỏi thế gian hắn như mất đi linh hồn, mỗi ngày không phải là trên đường tìm Tống Xuyên thì cũng là ra lệnh cho trợ lý đi tìm cậu. Câu mà hắn nói nhiều nhất với trợ lý chính là: "Đã tìm thấy Tống Xuyên chưa?"

Hỏi nhiều đến mức trợ lý cũng không dám lảng vảng trước mặt hắn, vì sợ phải đối mặt với biểu cảm thất vọng tột cùng của Yến Cảnh Đình khi nghe hai chữ “chưa thấy”.

Hắn cũng mệt rồi, trợ lý không muốn quấy rầy, vừa định rời đi thì Yến Cảnh Đình đột nhiên tỉnh giấc dù trợ lý đã rất cẩn thận.

Bất đắc dĩ, trợ lý đành phải bước vào, lo sợ hắn sẽ lại hỏi về tung tích của Tống Xuyên nên vội lên tiếng trước: "Yến tổng, việc anh giao đã xong rồi, công ty của tên họ Lý kia không bao lâu nữa sẽ tuyên bố phá sản, hắn cũng bị cảnh sát bắt đi. Scandal của Tề Thiên Thần cũng được lan truyền trên các trang tin tức lớn, chỉ trong vài ngày nữa sẽ hot lên, việc cô ta muốn quay lại gần như là không thể."

Yến Cảnh Đình xoa trán, nhạt nhẽo gật đầu: "Đã tìm thấy Tống Xuyên chưa?"

Trợ lý cười khổ, cứng nhắc lắc đầu.

Dù nghe đi nghe lại câu trả lời này không biết bao nhiêu lần nhưng Yến Cảnh Đình vẫn không thể ngăn được nỗi thất vọng. Dường như hắn không thể miễn nhiễm với cảm giác này.

Điện thoại bên cạnh đột ngột reo lên. Yến Cảnh Đình nhìn thoáng qua màn hình, sau đó nhấn nút từ chối.

Chưa đầy hai phút sau, tiếng la hét chói tai của một người phụ nữ vang lên: "Để tôi vào! Để tôi vào! Tôi muốn gặp Yến Cảnh Đình!"

Còn có tiếng đồ vật đập vỡ xen lẫn tiếng can ngăn của bảo vệ: "Tiểu thư, tiểu thư, cô không thể vào trong!"

"Yến Cảnh Đình! Sao anh dám cúp máy của tôi! Anh dám làm sao không dám gặp tôi! Yến Cảnh Đình "

Giọng người phụ nữ cao vυ"t như muốn lật tung cả trần nhà của công ty. Lông mày của Yến Cảnh Đình nhíu lại: "Cho cô ta vào."

Nhận lệnh, trợ lý ra ngoài liền thấy Tề Thiên Thần ngồi bệt dưới đất, hoàn toàn không còn dáng vẻ của một ngôi sao. Trang điểm tinh xảo nhưng biểu cảm thì không chút kiểm soát nghiến răng nghiến lợi hét vào mặt bảo vệ bên cạnh, tóc tai bù xù như một mụ điên. Cô ta mặc một chiếc váy ngắn trễ vai, chỉ cần cử động là có thể hớ hênh khiến bảo vệ không dám động vào, sợ bị gán cho cái tội "quấy rối".

Trợ lý vẫy tay ra hiệu cho bảo vệ: "Các anh đi đi, bên này để tôi xử lý."

Các bảo vệ như được giải thoát, thở phào một cái.

Tề Thiên Thần thấy Yến Cảnh Đình đồng ý gặp mình, liền vội vàng đứng dậy, đẩy trợ lý qua một bên, xông thẳng vào: "Yến Cảnh Đình! Anh phải tuyệt tình đến mức này sao?"

Yến Cảnh Đình ngước mắt lên, lạnh nhạt đối diện với sự kích động của cô ta: "Chẳng phải là do cô tự chuốc lấy sao?"

Tề Thiên Thần tưởng rằng hắn không biết chính cô ta là người lấy video từ tay tên họ Lý và tung ra, muốn Tống Xuyên thân bại danh liệt sao?

Dù bị vạch trần, Tề Thiên Thần cũng không hề chột dạ, tiếng giày cao gót của cô ta dậm mạnh xuống sàn như muốn xuyên thủng cả nền nhà.

Cô ta chống tay lên bàn, nhìn thẳng vào mặt người đàn ông trước mặt, cố gắng nhìn ra trong lòng hắn đang nghĩ gì.

Nhưng tất cả đều vô ích. Yến Cảnh Đình che giấu quá giỏi, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào, luôn mang trên mình một chiếc mặt nạ hoàn hảo, linh hoạt luồn lách giữa các kiểu người, không ai đọc được hắn.

Tề Thiên Thần nhìn thẳng vào mắt hắn, giọng nghẹn lại: "Anh yêu Tống Xuyên đến mức đó sao? Vì cậu ta, anh sẵn sàng trả mọi giá để đối đầu với tôi?"

"Đúng vậy" Yến Cảnh Đình đáp không chút do dự, trong mắt là hồ nước sâu không đáy. "Nên nếu cô còn không biết điều, trong tay tôi vẫn còn rất nhiều tư liệu về cô có thể tung ra bất cứ lúc nào."

Tề Thiên Thần siết chặt tay, toàn thân run rẩy.

Người đàn ông mà cô yêu bao lâu nay, đây chính là người đàn ông cô hết lòng yêu thương sao!

Cô giơ tay định tát hắn, nhưng bị Yến Cảnh Đình bắt lấy cổ tay, mạnh mẽ hất sang một bên.

Tề Thiên Thần mất thăng bằng, ngã nhào xuống ghế sofa, còn người đàn ông trước mặt đứng dậy, cúi nhìn cô với ánh mắt lạnh băng, gằn từng chữ:

"Cô có thể cút."

"Yến Cảnh Đình..."

"Cút!"

Cửa phòng đột nhiên mở ra, trợ lý vội vã chạy vào, giọng phấn khởi: "Tôi đã tìm thấy tung tích của Tống Xuyên rồi!"

"Gì cơ?"

Sắc mặt Yến Cảnh Đình thay đổi, khuôn mặt lộ rõ vẻ vui mừng chưa từng có, người đàn ông lạnh lùng khát máu vừa nãy hoàn toàn biến mất.

Chỉ có Tống Xuyên, chỉ có Tống Xuyên mới có thể khiến hắn lộ ra biểu cảm này.

Cánh cửa đóng sầm lại, Tề Thiên Thần ngồi một mình trên ghế sofa, ôm đầu đầy tuyệt vọng, khóc nức nở.

----------------------------

"Tôi đã tìm hiểu từ quản lý của công ty họ, nghe nói nhà Tống Xuyên bị bao vây nên trợ lý của cậu ấy đã đưa cậu ấy về nhà mình để tránh phiền phức. Vì vậy chúng ta mới không tìm ra được."

Trợ lý vừa lái xe với tốc độ tối đa, vừa kể lại sự việc.

Yến Cảnh Đình chẳng mảy may quan tâm đến quá trình, hắn chỉ cần biết người đó đang ở đâu.

Xe dừng lại trước một khu chung cư, nhưng khu này không cho phép xe lạ ra vào. Yến Cảnh Đình liền xuống xe, lập tức chạy vào trong. Trợ lý vừa đỗ xe xong đã không thấy bóng dáng hắn đâu.

Địa chỉ được cung cấp là căn hộ ở tầng chín. Thang máy dừng ở tầng sáu, mãi không nhúc nhích, khiến Yến Cảnh Đình phải tự chạy bộ lên.

Yến Cảnh Đình không biết mình đã leo lên mấy tầng, hắn chỉ biết phải tiếp tục, đôi chân đã mỏi nhừ đến mất cảm giác.

Tống Xuyên, Tống Xuyên em đợi tôi.

Tống Xuyên, tôi đến rồi, Tống Xuyên.

Tống Xuyên, tôi nhớ em, tôi thật sự rất muốn gặp em.

Cuối cùng, Yến Cảnh Đình cũng thấy con số chín sáng rực ở đầu cầu thang. Hắn run rẩy gõ cửa, người ra mở cửa là một chàng trai trẻ.

Chàng trai thấy bộ dạng của hắn liền giật mình, chưa kịp nói gì đã bị hắn đẩy ra rồi lao vào trong.

Hắn lục tung khắp các phòng, từ gầm giường, tủ quần áo đến nhà vệ sinh, không bỏ sót chỗ nào. Nhưng người mà hắn muốn tìm vẫn không thấy đâu.

Tống Xuyên, em ở đâu?

Tống Xuyên!!

"Anh làm gì vậy! Đây là xâm phạm chỗ ở trái phép, anh có biết không?" Chàng trai muốn kéo hắn lại nhưng bị Yến Cảnh Đình mất lý trí, đẩy mạnh vào tường.

Yến Cảnh Đình quay đầu lại, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt gần như trào ra. Giọng hắn run rẩy: "Cậu giấu Tống Xuyên ở đâu rồi? Nói cho tôi biết, cầu xin cậu, nói cho tôi biết..."

Chàng trai sững sờ trước bộ dạng của hắn, mất một lúc mới phản ứng lại: "Tống Xuyên... Tống Xuyên vừa bị người ta đưa đi rồi."

Bị... đưa đi?

"Ai!" Yến Cảnh Đình gầm lên.

Chàng trai run rẩy lùi lại: "Hình như là một người... tên Hà Nại, những chuyện khác tôi không biết đâu, anh đừng hỏi tôi..."

Hà Nại, lại là Hà Nại, sao lần nào cũng là Hà Nại xen vào!