Quạ Đen :
- Hiện giờ ta không chắc gϊếŧ được ngươi.
Yến Thập Tam cười lớn. Ðột nhiên hắn phát hiện người này quả nhiên là Quạ Đen, ít ra Quạ Đen cũng không nói dối.
Quạ Đen :
- Nhất là nhát kiếm khi nãy ngươi đã gϊếŧ Quan Ngoại Phi Ưng.
Yến Thập Tam cười :
- Ngươi không phá được chiêu kiếm đó à?
Quạ Đen :
- Ta cũng không nghĩ ra ai có thể phá được chiêu kiếm đó.
Yến Thập Tam :
- Ngươi có nghĩ rằng đó đã là kiếm pháp thiên hạ vô song sao?
Quạ Đen :
- Cao thủ của Thất đại môn phái, Tứ đại thế gia, ta đều đã gặp qua.
Yến Thập Tam :
- Ngươi có cảm nghĩ gì?
Quạ Đen :
- Kiếm pháp của họ bảo thủ quá, họ coi trọng tính mạng của mình quá nên họ không bằng ngươi.
Yến Thập Tam thở dài :
- Tầm mắt của ngươi khá đấy nhưng kiến thức lại quá hẹp.
Quạ Đen :
- Ồ!
Yến Thập Tam :
- Ta biết có một người phá chiêu kiếm đó dễ như trở bàn tay.
Quạ Đen dồn hỏi :
- Ngươi thấy kiếm pháp của hắn?
Yến Thập Tam gật đầu thở dài :
- Ðó mới thực sự là kiếm pháp thiên hạ vô song.
Quạ Đen :
- Người đó là ai?
Yến Thập Tam không trả lời trực tiếp, chỉ đưa ra ba ngón tay.
Quạ Đen :
- Tam Thủ Kiếm Kim Phi? Nghe đồn rằng lúc giao đấu Tam Thủ Kiếm hình như có ba cánh tay, một thanh kiếm biến thành ba thanh kiếm, sự nhanh nhẹn và đa dạng của kiếm pháp đó chỉ cần nghe danh cũng đủ biết.
Nhưng Yến Thập Tam lắc đầu :
- Thực sự muốn gϊếŧ người không cần đến ba cánh tay cũng không cần đến ba thanh kiếm. Thực sự muốn gϊếŧ người chỉ cần một nhát kiếm là đủ.
Quạ Đen :
- Ngươi nói không phải là hắn à?
Yến Thập Tam :
- Không phải.
Quạ Đen :
- Thế là ai?
Yến Thập Tam :
- Tam thiếu gia.
Quạ Đen :
- Tam thiếu gia nào?
Yến Thập Tam :
- Dưới Thúy Vân Phong trước Lục Thủy hồ.
Hai tay Quạ Đen bóp chặt.
Yến Thập Tam :
- Thanh kiếm của hắn cũng là một thanh kiếm thiên hạ vô song.
Con ngươi của Quạ Đen đang thu nhỏ lại.
Yến Thập Tam :
- Nhưng ta khuyên ngươi không nên đến gặp hắn.
Ðột nhiên Quạ Đen cười. Hắn ít khi cười, nụ cười của hắn gượng gạo và quái dị.
Yến Thập Tam :
- Ðấy không phải là một chuyện cười.
Quạ Đen :
- Ta chỉ cười ngươi.
Yến Thập Tam :
- Ồ!
Quạ Đen :
- Ngươi hiểu rõ là ta đến đây thì tuyệt nhiên không tha cho nhà ngươi đâu.
Yến Thập Tam đồng ý.
Quạ Đen :
- Ta tuy không chắc gϊếŧ ngươi nhưng ngươi cũng không chắc gϊếŧ được ta.
Yến Thập Tam thừa nhận.
Quạ Đen :
- Cho nên ngươi khích ta đến Thúy Vân Phong đấu một trận với Tam thiếu gia trước.
Lại đến Yến Thập Tam cười.
Quạ Đen :
- Ðây là một chuyện cười nữa sao?
Yến Thập Tam :
- Không phải. Ta cười chính ta thôi.
Quạ Đen :
- Ồ!
Yến Thập Tam :
- Tại vì trong lòng ta nghĩ gì đã bị nhà ngươi nhìn thấy.
Quạ Đen :
- Ngươi không muốn giao đấu với ta lúc này sao?
Yến Thập Tam :
- Rất không muốn.
Quạ Đen :
- Tại sao?
Yến Thập Tam :
- Tại vì ta còn cái hẹn.
Quạ Đen :
- Cái hẹn gì?
Yến Thập Tam :
- Cái hẹn của tử thần.
Quạ Đen :
- Dưới Thúy Vân Phong trước Lục Thủy hồ. Ngươi biết rằng đấu không lại hắn sao còn dám đi.
Yến Thập Tam :
- Ðã là cái hẹn của tử thần không đến không được.
Quạ Đen :
- Không lẽ ngươi cố tình đi đến chỗ chết.
Yến Thập Tam cười lạnh nhạt :
- Không lẽ nhà ngươi cảm thấy rằng sống sung sướиɠ lắm sao?
Quạ Đen im bặt. Yến Thập Tam hãy còn cười, trong nụ cười hàm chứa niềm khinh bỉ khó tả nổi :
- Phàm người luyện kiếm trước sau cũng khó tránh khỏi cái chết dưới kiếm của kẻ khác. Muốn né tránh cũng không nơi né tránh.
Quạ Đen lại im bặt.
Yến Thập Tam :
- Cuộc đời ta đã gϊếŧ bao nhiêu mạng người, nếu có thể chết dưới thanh kiếm của Thiên hạ đệ nhất Danh gia thì dù chết cũng không tiếc chi.
Quạ Đen đang nhìn hắn, nhìn hắn một hồi lâu đột nhiên nói :
- Tốt! Ngươi đi đi!
Yến Thập Tam chấp tay chào, không nói một lời quay đầu lại ngay. Quạ Đen cũng dừng theo, ánh mắt đang nhìn hắn.
Yến Thập Tam :
- Ta hiểu rõ ý nhà ngươi.
Quạ Đen :
- Ồ!
Yến Thập Tam :
- Ta có thể đi tại vì ngươi không thể đi.
Quạ Đen :
- Ngươi không ngốc như ta tưởng.
Yến Thập Tam :
- Nhưng nhà ngươi không nhất định phải đi theo ta.
( thiếu 2 trang )
Yến Thập Tam cười lớn :
- Không ngờ ngươi cũng là kẻ tham mêm tửu sắc.
Quạ Đen :
- Ngươi cũng thế thôi.
Họ đã uống khá nhiều.
Yến Thập Tam :
- Ngươi quả là người ham mêm tửu sắc. Hôm nay ta nhường ngươi một lần.
Quạ Đen :
- Nhường cái gì?
Yến Thập Tam :
- Nhường ngươi trả tiền.
Quạ Đen :
- Không cần nhường, đừng có khách sáo.
Yến Thập Tam :
- Lần này nhất định phải nhường, nhất định phải khách sáo.
Quạ Đen :
- Không cần, không cần.
Yến Thập Tam :
- Nên lắm, nên lắm.
Người khác mời nhau thường hay dành trả tiền nhưng họ lại giành nhau không trả tiền.
Yến Thập Tam :
- Lúc ta muốn gϊếŧ người, trong mình không bao giờ mang theo những thứ lỉnh kỉnh để khỏi vướng tay chân.
Quạ Đen :
- Ồ!
Yến Thập Tam :
- Vàng bạc là thứ lỉnh kỉnh nhất.
Quạ Đen đồng ý. Nếu trong mình một người mang theo mấy trăm lượng bạc thì đâu có thể thi thố thân pháp uyển chuyển.
Quạ Đen :
- Ngươi có thể mang theo ngân phiếu.
Yến Thập Tam :
- Ta rất ghét ngân phiếu.
Quạ Đen :
- Tại sao?
Yến Thập Tam :
- Tờ ngân phiếu không biết chuyền qua tay bao nhiêu người thật quá dơ dáy.
Quạ Đen :
- Những hạt minh châu trên thanh kiếm của ngươi có thể đổi lấy tiền.
Yến Thập Tam cười.
Quạ Đen :
- Tại sao ngươi cười?
Yến Thập Tam :
- Ta cười nhà ngươi.
Rồi đột nhiên thấp giọng :
- Ðó đều là những hạt giả, hạt thiệt ta đã bán lâu rồi.
Quạ Đen chưng hửng.
Yến Thập Tam :
- Cho nên hôm nay ta nhất định phải nhường ngươi.
Quạ Đen :
- Nếu hôm nay ngươi không đi cùng ta thì sao?
Yến Thập Tam :
- Lúc đó đương nhiêu là ta có cách khác nhưng bây giờ đã có ngươi đi cùng thì đâu cần đến cách khác nữa.
Ðến lượt Quạ Đen cười.
Yến Thập Tam :
- Ngươi cười cái gì?
Quạ Đen :
- Ta cười ngươi đã tìm sai người.
Rồi hắn cũng thấp giọng :
- Ta cũng như ngươi, hôm nay ta chuẩn bị đi gϊếŧ người.
Yến Thập Tam :
- Ngươi cũng ghét ngân phiếu à?
Quạ Đen :
- Ghét muốn chết.
Ðến lượt Yến Thập Tam chưng hửng.
Quạ Đen :
- Cho nên hôm nay ta cũng nhất định phải khách sáo, nhất định phải nhường ngươi.
Yến Thập Tam đang thở dài bỗng thấy ông chưởng quầy đi đến cười nói :
- Hai vị đều không cần khách sáo. Dưới lầu đã có một vị khách quan đã trả tiền dùm hai vị.
Ai trả tiền? Tại sao lại trả tiền giùm họ?
Họ không hề nghĩ đến cũng không hỏi han. Ðối với họ đó là những chuyện không quan trọng.
Không cần tiền mà cũng có thể nhậu nhẹt, dù sao đây cũng là việc làm người ta sảng khoái. Con người lúc sảng khoái thì tửu lượng lớn hơn bình thường. Nhưng mà họ đều chưa say. Lúc họ bắt đầu thấy say bỗng trên lầu có hai người con gái đi xuống, hai người con gái rất dễ nhìn, trang điểm cũng khá đẹp đề làm cho đàn ông động lòng. Lúc gần say cũng là lúc dễ động lòng nhất.
Yến Thập Tam và Quạ Đen đã động lòng, đang tìm cách gợi chuyện hai cô gái. Không ngờ đang suy nghĩ thì hai cô đã đến trước mặt.
- Tôi là Tiểu Hồng.
- Tôi là Tiểu Thúy.
Hai cô cười rất tươi ngọt ngào nói :
- Chúng em cố tình đến hầu hạ hai vị.
Yến Thập Tam nhìn Quạ Đen, Quạ Đen nhìn Yến Thập Tam. Bộ mặt họ bây giờ nếu để những người chết dưới kiếm họ nhìn thấy, chúng sẽ cảm thấy mình bị gϊếŧ rất oan ức. Bộ mặt của họ bây giờ không còn một chút giống như những kiếm pháp nổi danh thiên hạ sát thủ vô tình.
Tiểu Hồng ngạc nhiên :
- Hai vị muốn uống rượu ở đây hay là đến chỗ chúng em cũng được.
Tiểu Thúy :
- Hai bên đã có người trả tiền rồi.
Trên thế gian dù đã có những người tốt, việc tốt nhưng việc tốt như thế này hình như còn rất hiếm.
Quạ Đen :
- Ðây là số đỏ của anh hay của tôi?
Yến Thập Tam :
- Ðương nhiên là của tôi.
Quạ Đen :
- Tại sao?
Yến Thập Tam :
- Nghe nói khi một người sắp chết thì sẽ thay đổi thời vận.
* * * * *
Ðã xong ngày thứ nhất. Ðến ngày thứ hai cũng thế, dù họ có đi đến đâu đều có người trả tiền giùm. Ai trả tiền giùm? Tại sao? Họ cũng không cần hỏi, không cần biết. Họ ngủ rất khuya, dậy cũng rất muộn. Mỗi sáng chỉ cần họ bước ra cửa nhà trọ thì đã có một chiếc xe ngựa chờ sẵn, hình như sợ họ đêm qua chơi bời quá, mệt mỏi quá, đi không nổi nữa. Nhưng hôm nay họ muốn đi bộ. Hôm nay trời rất đẹp.
Quạ Đen hỏi :
- Thúy Vân Phong còn xa không?
Yến Thập Tam :
- Không xa lắm.
Quạ Đen :
- Ta đi như thế này hy vọng đường xa một chút, càng xa càng tốt.
Yến Thập Tam :
- Ta hãy vào cánh rừng uống chút rượu.
Quạ Đen :
- Rượu đâu?
Yến Thập Tam :
- Ngươi yên tâm đi, chỉ cần ta muốn uống tự nhiên sẽ có người mang rượu đến.
* * * * *
Trời nắng gắt. Họ đi trên con đường tràn đầy ánh sáng, xe ngựa theo sau họ trên con đường khác. Một chiếc xe ngựa đang quẹo vào cánh rừng rồi ngừng lại. Trên xa có ba người bước xuống, hai người lớn, một đứa trẻ.