chương 54

Kỳ thật hiện tại thôn dân trong thôn trồng lúa muộn đều đã xong, trong thôn chỉ còn lại đất của Cảnh gia còn trống, lúa muộn có cách nói trồng sớm một ngày thu hoạch tốt một thành, chậm một ngày thu hoạch ít hơn một thành, vả lại gạo muộn bởi vì chênh lệch nhiệt độ buổi sáng và buổi tối lớn cũng ăn ngon hơn gạo sớm, cho nên cơ bản là lương thực chính của một nhà, cho nên lúc này trong lòng Cảnh Kiến Quốc cũng có chút gấp gáp.

Tính tình Cảnh Hiểu Nguyệt đã sớm bị Lưu Xuân Hoa chiều hư, nàng lập tức nhếch miệng lên: "Ngươi kêu cái gì kêu? chỉ biết để cho ta làm việc, ngươi có bản lĩnh đi đem Cảnh Yến Quy gọi tới làm việc a!

Anh còn ồn ào nữa, tôi cũng chia hộ khẩu ra!

Chuyện Cảnh Yến Quy phân hộ khẩu từ Cảnh gia ra Cảnh Kiến Quốc lúc cô mới phân ra không cảm thấy thế nào, mấy ngày nay bị thôn dân châm biếm đủ loại, trong lòng anh đã sớm nghẹn một bụng tức giận, hơn nữa mấy ngày nay bởi vì cường độ lao động lớn, đã sớm mệt mỏi không chịu nổi.

Người mệt mỏi tính tình cũng liền đặc biệt lớn, vả lại Cảnh Kiến Quốc cũng không phải cái gì tính tình tốt, lúc này Cảnh Hiểu Nguyệt lời nói trực tiếp liền để cho hắn nổ lông, hắn từ trong ruộng vọt lên, cầm lấy Cảnh Hiểu Nguyệt giơ tay chính là mấy cái tát: "Ngươi không làm việc còn có lý!

Mấy đứa con hắn sủng ái nhất chính là Cảnh Du Dương, mấy đứa con gái khác ở trong lòng hắn địa vị không kém nhiều lắm, cho nên lúc này hắn ở trên mặt nổi giận đánh Cảnh Hiểu Nguyệt đó là một chút cũng không nương tay.

Mấy năm nay Cảnh Hiểu Nguyệt được Lưu Xuân Hoa nâng niu trong lòng bàn tay cưng chiều, bình thường chưa từng chịu một chút ủy khuất, càng không có ai đánh cô, lúc này cô bị Cảnh Kiến Quốc mấy cái tát như vậy đánh xuống, cả người đều mơ hồ, tâm tình cũng hoàn toàn sụp đổ.

Nàng đem lời Lưu Xuân Hoa dạy trước kia ở trước mặt người khác phải ôn nhu chặt chẽ mà quên sạch sẽ, giận đến mức tận cùng, nàng kéo tay Cảnh Kiến Quốc qua liền hung hăng cắn xuống.

Động tĩnh bên này thật sự là quá lớn, Cảnh Yến Quy ở nhà cũ cũng nghe được, cô đi ra nhìn thoáng qua, trong mắt tràn đầy cười lạnh.

Trước kia Cảnh gia nàng làm trâu làm ngựa hầu hạ cả nhà bọn họ, sau đó mỗi ngày nhìn bọn họ ở trước mặt nàng biểu diễn phụ từ nữ hiếu, hiện tại nàng bất quá mới rời khỏi Cảnh gia hơn mười ngày mà thôi, tiết mục cả nhà bọn họ hòa thuận liền rốt cuộc diễn không nổi nữa.

Cảnh Yến Quy biết chỉ cần nàng rời khỏi Cảnh gia, đối với đại gia đình kia chính là đả kích cực lớn, nàng ngược lại muốn nhìn xem kiếp này không có nàng nguyện ý để cho bọn họ hút máu, bọn họ có thể sống thành bộ dáng gì.

Nàng mặc kệ để ý tới việc này, tiếp tục trở về học tập, cách kỳ thi tốt nghiệp trung học chỉ có không đến một năm thời gian, nàng cần cố gắng gấp bội, không cần tại những này cặn bã nhóm trên người lãng phí quá nhiều thời gian.

Chỉ là Dương Vãn Tú lại không có khả năng giống như Cảnh Yến Quy coi là người ngoài cuộc, cô vội vàng đi qua xử lý chuyện này.

Đến lúc trời sắp tối Dương Vãn tú tài vẻ mặt mệt mỏi từ Cảnh gia trở về, nàng nhịn không được oán giận: "Lưu Xuân Hoa đều đem hài tử dạy thành cái gì!"

Đối với những lời này của cô Cảnh Yến Quy là không đồng ý, giáo dục con cái là trách nhiệm của hai vợ chồng, Lưu Xuân Hoa tất nhiên có vấn đề, nhưng vấn đề của Cảnh Kiến Quốc cũng không nhỏ.

Nếu cô có con, cô nhất định sẽ giáo dục thật tốt, tuyệt đối sẽ không để con của cô biến thành bộ dáng của ba tên cặn bã Cảnh gia kia.

Chỉ là chuyện này vừa xuất hiện trong đầu cô, cô liền vô thức nghĩ tới Phương Huyền Chi, được rồi, hiện tại bọn họ còn chưa kết hôn, cô đã nghĩ