Ông nội Thẩm cũng mở miệng, “Tôi cũng cảm thấy quá sớm.”
Bà nội Thẩm lập tức liếc mắt trừng một cái, “Vạn nhất Tiểu Mật có… Khụ… Đến lúc đó người ta bỗng nhiên không muốn kết hôn, các con nghĩ đi, đến lúc đó phải làm sao?”
“Thằng bé dám!” Đôi mắt ông nội Thẩm trừng lớn.
“A.” Bà nội Thẩm từ xoang mũi hừ ra tiếng, “Nháo đúng không? Có thể, đến lúc đó Tiểu Mật nhà chúng ta cũng không có mặt mũi đi ra ngoài gặp người.”
Ông nội Thẩm sửng sốt vài giây, nháy mắt túng túng, rũ mắt xuống cúi đầu làm bộ tự hỏi.
Cha Thẩm hít một hơi thật sâu, “Nếu không như vậy đi, trước tiên đính hôn trước, vạn nhất thật sự có…thì kết hôn.”
“Mẹ cảm thấy hiện tại kết hôn mới chắc chắn.” Bà nội Thẩm nói.
Thẩm Mật có chút không chịu nổi, tay nhỏ hơi hơi giơ lên, nhìn cha mình, “Con, con cảm thấy bà nội nói đúng.”
Vạn nhất nếu cô không có, kéo dài tới khi tốt nghiệp, bỗng ở đâu xuất hiện yêu tinh thì sao? Cô không muốn xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Tuy nhiên cô chưa nói xong, đã bị ông nội hung hăng liếc mắt nhìn một cái, mà cha Thẩm cũng không nói nên lời quay đầu đi.
Thẩm Mật bẹp bẹp miệng, trong lòng ủy khuất.
Cô muốn kết hôn, phát biểu ý kiến của mình có gì sai? Có cần khinh bỉ cô đến như vậy không?
Người nhà họ Thẩm thảo luận mãi cho đến khi Yến Nạo tới ấn chuông cửa, cũng chưa thảo luận ra kết quả. Thẩm Mật mới nghe được tiếng chuông cửa vang lên, đứng dậy lon ton chạy đi mở cửa.
Ông nội Thẩm giơ tay, một phen chụp ở trán, mà cha Thẩm cũng nhắm mắt lại, lắc đầu thở dài.
Con gái nhà mình không thể rụt nè một chút được sao!
Rụt rè? Ngượng ngùng, Thẩm Mật đối với ai đều có thể rụt rè, duy nhất đối với Yến Nạo rụt rè không được.
Cửa vừa mở ra, cô có chút khẩn trương đem đầu thò ra cửa, đè thấp giọng hỏi: “Chú dì nói như thế nào?”
Yến Nạo lần thứ hai bị cô chọc cười, “Nói xem quyết định của chúng ta.”
Yến Nạo bên kia vẫn luôn lo lắng cho Thẩm Mật, cô nói, “Bên này của em hẳn cũng không có vấn đề!”
“Không có vấn đề thì tốt.” Yến Nạo không nhịn được lại cười khẽ ra tiếng.
Trước kia chỉ cảm thấy cô đáng yêu, biết lấy lòng người, lại chưa từng nghiêm túc cảm thụ qua, mãi cho đến hiện tại anh mới phát hiện, rất đáng yêu…
Mẹ cùng bà nội Yến Nạo làm một bàn đồ ăn rất thịnh soạn chiêu đãi nhà Thẩm Mật, ông nội Yến đem rượu mình đã ngâm nhiều năm ra cống hiến, rót cho ông nội Thẩm cùng cha Thẩm một ly, phi thường nhiệt tình.
Hai nhà khách sáo vài câu, bắt đầu tiến vào vấn đề chính, sau khi thương lượng, lại hỏi ý kiến của Thẩm Mật cùng Yến Nạo, đáp án của hai người đều muốn nhanh chóng kết hôn, những cái đính hôn gì đó, hoàn toàn không cần thiết.
Thẩm Mật khẩn trương, nhưng Yến Nạo so với cô còn lo lắng hơn, bởi vì lần trước cô trở về, anh hỏi cô thời gian bà dì đến, tối hôm qua đã gần đến ngày rụng trứng, hoài nghi khả năng chiếm đến 60% trở lên.
Vốn dĩ chuyện kết hôn cũng không phải ngày một ngày hai là có thể chuẩn bị xong, còn phải trang trí phòng, chụp ảnh cưới, đặt tiệc rượu, phát thiệp mời, mà cô lại sắp khai giảng, rất bất tiện, ít nhất phải mất hai tháng.
Nếu chờ đến khi xác định mang thai mới chuẩn bị, đến lúc kết hôn, cô ít nhất đã được ba tháng, lúc đó vác bụng lớn kết hôn, sẽ rất vất vả.
Yến Nạo đem tất vả vấn đề nói ra, cha Thẩm cùng ông nội Thẩm nghe xong, suy xét này không chỉ chu toàn, mà xuất phát đều muốn tốt cho Tiểu Mật nhà họ, trái tim buông xuống không ít.
Vì thế hai nhà lại bắt đầu thảo luận sính lễ cùng của hồi môn, trang trí phòng tân hôn...cuộc thảo luận đến 9 giờ tối mới kết thúc.