Thẩm Mật ngơ ngác, hoàn toàn không biết nên nói cái gì, vừa lúc đó ông nội Yến về, quả thực là cứu tinh!
Cô cầm lấy lá trà đưa cho ông nội Yến liền đi về, chủ yếu là phản ứng hôm nay của Yến Nạo quá thần kỳ, cô phải trở về nghiên cứu nên làm gì tiếp theo.
Nếu không làm sai một bước, không chừng mọi chuyện đều tan tành.
Cô có cảm giác, hiện tại Yến Nạo có thể ngồi ở kia cùng cô uống trà, hoàn toàn dựa vào việc cô có bạn trai.
Thẩm Mật một bên nghĩ một bên móc ra chìa khóa mở cửa, vào nhà, bỗng nhiên phát hiện ông nội đang lục tìm gì đó.
Cô trở tay đóng cửa lại, một bên đổi giày một bên nghi hoặc hỏi: “Ông đang tìm cái gì vậy?”
“Lão Hà đưa cho ông cái hộp trà mà ông quên để chỗ nào.”
Thẩm Mật giật mình, tốc độ bay nhanh đổi giày, vừa đi về phòng mình vừa cọ tường, “Ách...là cái hộp màu xanh lục kia?”
“Con thấy?” Ông nội Thẩm ngồi xổm trước ngăn tủ lập tức quay đầu nhìn về phía Thẩm Mật.
“Haha...cháu đưa cho ông nội Yến.”
“Cái gì?!”
Một tiếng sư tử hà đông rít gào, Thẩm Mật bả vai co rụt lại, “Ông nội, nếu ông thích để con mua lại cho ông.”
“Con mua cái gì! Kia chính là vườn chè nhà mẹ vợ lão Hà chính mình xào, hàng thật giá thật! Con có tiền cũng chưa chắc mua được!”
“Ha ha…” Thẩm Mật cười gượng hai tiếng, tiếp tục hướng về phòng mình, “Nghe thật sự lợi hại.”
Tóc ông nội Thẩm dựng đứng giơ tay chỉ vào Thẩm Mật, “Đồ tốt của ông lại mang đi hiếu kính lão Yến, rốt cuộc ai mới là ông nội của con!”
“Đương nhiên là ông ạ.” Thẩm Mật đã đến cửa phòng, “Chờ thêm năm nữa, con đi đến nhà họ Hà mua một vại trở về, tin tưởng cháu.”
Thẩm Mật dứt lời, chạy vào phòng, vội vàng đóng cửa lại.
Ông nội Thẩm nhìn cửa đóng lại, một hơi không đi lên, trong vòng nửa phút, bỗng nhiên phát hiện có gì đó không đúng!
Tiểu Mật đã bao lâu không đi lấy lòng lão Yến kia, chuyện gì xảy ra? Mới trở về, ngày hôm sau liền trộm trà của ông đi xum xoe… Chẳng lẽ…Con bé đối với đứa con nhà họ Yến tro tàn lại cháy?
Sai! Không phải tro tàn lại cháy, mà là chưa bao giờ tắt!
Trải qua cả buổi chiều cộng thêm buổi tối tinh tế cân nhắc, Thẩm Mật cảm thấy, không chỉ không chia tay, mà cô còn muốn biểu hiện ra bên ngoài đối với đoạn tình cảm này bản thân rất ngây thơ.
Như vậy không có việc gì liền lấy cớ tìm anh xin kinh nghiệm, lại còn có tận lực khảo nghiệm, rối cuộc anh đối với cô… Hắc hắc hắc…
Bên kia Yến Nạo một đêm không ngủ ngon, khó chịu đến nỗi ngủ không được, đầu óc đều là lúc ông nội anh mới trở về, bộ dáng Tiểu Mật nhân cơ hội chạy trối chết.
Rất rõ ràng, cô hẳn là không muốn thảo luận cái đề tài kia!
Yến Nạo cũng ý thức được bản thân thất thố, cái này làm cho anh rất hoang mang, bao gồm cả chuyện anh mất ngủ vì Thẩm Mật, điều này càng làm cho anh hoang mang hơn.
Chẳng lẽ anh có tình cảm với Tiểu Mật?
Không không không! Anh lại không phải biếи ŧɦái! Sao có thể có tình cảm với Tiểu Mật, Tiểu Mật mới có bao nhiêu lớn… Không phải vẫn là đứa trẻ sao? Giống như đã không phải…
Đầu Yến Nạo hiện lên dáng vẻ Thẩm Mật xoay người lôi kéo hành lý, dưới lớp áo khoác lúc xoay người hiện ra vòng eo mảnh khảnh, đường cong biên độ mượt mà, ngay cả gương mặt trẻ con cũng bắt đầu rút đi.
Đứa bé vẫn luôn lén nhìn anh đã trưởng thành từ khi nào, anh thế nhưng không có chú ý tới.
Đúng vậy… Trưởng thành, đều đã năm hai không phải sao? Chính anh đã nói rất nhiều lần…