Chương 27: Chuyện xưa của Lý Lăng (27)

Lý Lăng cầm đồ uống trà lên, mang theo Anh Loan đi về phía Quy Vân lâu, Lục Tỉnh sóng vai đi bên cạnh nàng.

"Ta vừa mới từ Hoa phủ trở về," hắn thấp giọng nói, "Người ẩn nấp chỗ Hàm Giác đại sư hơn phân nửa chính là Đố Cơ, nhưng trước đó Hoa gia không hề liên lạc với nàng ta, lão thành chủ cũng không biết nàng ta đã đến Trung Châu --"

Lý Lăng thở phào nhẹ nhõm: "Chuyện này thật sự không liên quan gì đến Hoa gia, vậy thì tốt!"

Lục Hành cười khổ nói: "Ta còn chưa nói xong, lão thành chủ nghe nói trong phủ Hàm Giác xuất hiện quả u hoàng, lập tức đoán ra là Đố Cơ, nghe giọng điệu của ông ta dường như rất hưng phấn, hơn nữa cũng cảm thấy hứng thú với quả u hoàng – chuyện này rất khó giải quyết. "

Lý Lăng dừng lại, "Hoa Hằng rất có hứng thú với quả u hoàng, vậy ông ta muốn làm gì?"

Lục Tỉnh khẽ cau mày, lắc đầu, "Lão thành chủ còn chưa quyết định, nhưng chuyện này nàng không cần phải lo." ——"

Lý Lăng suy nghĩ một chút rồi mỉm cười nói: "Được rồi, ta sẽ tập trung tinh thần, cố gắng hết sức giúp huynh lấy được hoa u đàm, vậy được chưa?"

Lục Tỉnh có chút bất đắc dĩ nói: "Ta nào có ý đó.......Kỳ thật ta là muốn nói, nàng đừng tham gia hội yển sư này nữa."

"Tại sao?" Mắt Lý Lăng mở to, "Ta đến cũng đến rồi, vừa đủ tư cách tham gia cuộc thi chính thức, huynh bảo ta cứ như vậy trở về?"

Hắn im lặng, nhìn nàng bằng ánh mắt phức tạp, tựa hồ cũng có chút do dự.

Lúc này hai người họ đang đứng dưới gốc cây hoa, gió đêm đột ngột nổi lên, những cánh hoa lê trắng tung bay theo gió, nhẹ nhàng rơi xuống giữa hàng lông mày mép tóc nàng, dưới ánh trăng mi tâm tiểu cô nương khẽ cau lại, trong đôi mắt sáng ngời của nàng có dấu vết kiên trì không cho là đúng, làn da nhợt nhạt trên gò má mỏng đến mức tưởng chừng như có thể bị thổi bay và vỡ vụn, bên dưới da mơ hồ hiện ra những mạch máu li ti.

Đôi mắt Lục Tỉnh sâu thẳm như biển đen, hắn bước lên một bước, nhẹ nhàng vân vê một cánh hoa trên mái tóc nàng.

Hơi thở bá đạo trên người hắn đột nhiên chui vào xoang mũi, Lý Lăng vội vàng lùi lại một bước, sờ lung tung lên đầu, "Còn nữa không?"

Hơi thở của Lục Tỉnh hơi nặng nề, hắn rút tay lại thấp giọng nói:

"Không có."

Nàng khó chịu nhìn xung quanh, "Ta nói rồi, ta có năng lực tự vệ."

Hắn muốn nói lại thôi, suy nghĩ một hồi, mới nói: "Xem ra bây giờ chúng ta vẫn có thể đối phó được, nhưng một khi tình hình đã vượt khỏi tầm kiểm soát --"

"Sẽ không đâu, có Lục các chủ ở đây, làm sao mọi chuyện có thể vượt khỏi tầm kiểm soát." Nàng không tiếc lời khen ngợi hắn, nhấn mạnh: "Tóm lại, ta sẽ không bỏ cuộc đâu."

Lục Tỉnh bất đắc dĩ gật đầu: "Vậy được rồi, hết thảy hành sự tùy theo hoàn cảnh."

Liên tiếp mấy ngày, Phượng Dương thành rất yên bình, không có phát sinh bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, trên sông Hề Thanh cũng không xuất hiện thi thể, trong phủ Hàm Giác cũng không có động tĩnh gì, theo hồi báo của đệ tử Đan Thanh các đang ẩn nấp xung quanh Hoa Phủ, mọi chuyện ở Hoa Phủ đều bình thường, bất kể là lão thành chủ Hoa Hằng, hay là thành chủ Hoa Ngư hiện tại, đều không có hành vi bất thường.

Lục Tỉnh không hề xem nhẹ, một mặt hắn hạ lệnh cho các đệ tử trong các phải âm thầm đề phòng, mặt khác hắn liên lạc với các môn phái có giao hảo với Đan Thanh các, cân nhắc tiết lộ một chút về quả u hoàng, liên hợp được nhiều thế lực hơn để đối phó với những bất trắc có thể xảy ra.

Thanh thế của hội yển sư ngày càng hưng thịnh, trong thành ngày ngày ồn ào náo động huyên náo, mọi người đang bàn tán về hội yển sư sắp chính thức bắt đầu vòng tranh tài đầu tiên.

Lý Lăng an tâm đứng trong Trục Nguyệt đường, lấy ra tất cả dụng cụ cẩn thận lau chùi, đồng thời cẩn thận phân loại các vật liệu của da cá nhám, sợi tơ, nam châm, xương thú, các bộ phận lắp ráp nhỏ khác nhau của con rối cũng được cẩn thận sắp xếp lại. Con búp bê nhỏ mà vợ chồng Hoa Trạch nhờ nàng làm cho cô con gái nhọ của họ cũng chậm rãi hình thành trong tay nàng.

Vòng đầu tiên của hội yển sư ngày hôm đó chính thức bắt đầu.

Số lượng người đăng ký tham gia hội yển sư ban đầu không dưới mấy ngàn người, nhưng sau cuộc thi vòng loại chọn ra 100 yển sư ưu tú nhất, cùng với yển sư đã đạt được thứ hạng trong hội yển sư trước đó chính thức bước vào tranh tài, tổng cộng hơn 300 người.

300 người này được chia thành ba nhóm, mười người đứng đầu mỗi nhóm sẽ tiến vào vòng tranh tài thứ hai.

Đề mục của vòng thi đấu đầu tiên là yêu cầu yển sư tạo ra một con vật hung hãn hiếu chiến, không có giới hạn chủng loại, sau khi làm xong thì chúng sẽ được đặt trực tiếp ở trung tâm của quảng trường để chiến đấu với nhau, mười con vật kiên trì nhất trong mỗi nhóm sẽ là người chiến thắng.