Edit: xuxu6565
Chúng phi tần cười, lại bận tâm Triệu tiệp dư rốt cuộc có Tam hoàng tử, đến tột cùng không dám cười lớn. Bầu không khí đang xấu hổ bỗng nghe được một giọng nữ nhân kiều mị cười nói: “Trách không được Triệu tiệp dư trong lời nói mang theo ghen tuông, hoá ra đá cứng gặp minh châu, tự giác thấy tướng mạo bản thân xấu xí không thể bằng người ta.”
Triệu tiệp dư tức khắc mặt cũng đỏ, muốn phát tác, vừa quay đầu lại thấy Mẫn Phi cùng cung nữ đang lại đây, đành phải uất nghẹn tức giận kìm nén, ghi hận mà quét mắt liếc Hộ Nghi một cái.
Do dung mạo dẫn đến vô cớ bị nhiều người hận, Hộ Nghi cũng không phải lần đầu tiên thấy. Trước mắt cũng coi như không nghe thấy, chỉ nghe Mẫn Phi cười ngâm mà nói: “Bổn cung hôm nay chậm trễ, khiến các vị tỷ muội chờ ta, đều khách khí như vậy không vào bên trong ngồi ở bên ngoài nói cái gì.” Nói lại giận đại cung nữ Lục Vân bên người: “Ngươi sao lại sắp xếp như vậy, các chủ tử tới, ta không ở đây, ngươi đều sẽ không mời vào sao.”
Lục Vân vội bồi tội, một phen khẩn trương sắp xếp, ấn theo thứ tự ngồi sắp xếp vào Lưu Vân Điện. Sau khi ngồi xuống, đám người Cung phi, Lí chiêu nghi tới, lại là một phen hành lễ rối ren, mới ổn định chỗ ngồi.
Mẫn Phi ngồi ở trên đầu chính giữa, cùng mọi người nói mấy câu, mới phảng phất giống như trong lúc vô tình nhớ lại, kinh ngạc nói: “Ôi xem đầu óc ta này, càng thêm không nhớ rõ. Hôm qua hầu hạ bệ hạ, là vị tỷ muội nào đây.”
Hộ Nghi vội đứng lên, cung kính nói: “Là thϊếp.”
Mẫn Phi ý cười càng sâu chút, trong miệng chỉ khen: “Quả nhiên quốc sắc thiên hương, sau thừa sủng càng nhìn thấy mà thương.”
Lại mệnh Lục Vân lấy một thanh bạch ngọc như ý tới, nói: “ Vốn ban thưởng sau khi phi tần lần đầu thừa sủng là Hoàng Hậu nương nương, chỉ là hiện giờ bệ hạ còn chưa có chính cung, bổn cung lại được bệ hạ giao phó nhϊếp quản lục cung cho nên ngọc như ý này thưởng cho ngươi, ngày sau nhất định phải càng chăm chỉ hầu hạ bệ hạ, không được cậy sủng sinh kiều.”
Hộ Nghi lệnh Trúc U tiếp nhận, trong miệng đáp lại, mới lui về một lần nữa ngồi xuống.
Mẫn Phi lại quét mắt nhìn các phi tần phía dưới một cái, cười nói: “ Các muội muội mới vừa tiến cung đừng để bụng, tuy rằng Phương tiệp dư được thưởng ngọc như ý trước, các muội cũng không thể lười biếng, để tiệp dư một người độc hưởng nha.”
Lời này quả nhiên lại thành công giúp Hộ Nghi kéo thêm một đợt thù hận, ánh mắt bốn phía chán ghét hoặc ghen tị hướng về đây. Hộ Nghi nghĩ bản thân hàng ngày phải trải qua cuộc sống tranh đấu như vậy, lúc này chỉ mới vừa bắt đầu, trong nhà cũng không sợ mẹ kế hiểm độc cũng không khỏi cảm thấy có chút lo sợ.
Cũng may hậu cung cũng chưa làm Hộ Nghi nản lòng, giờ Tỵ còn kém một khắc, đã có ma ma đi đến, hành lễ trước, mới hướng Mẫn Phi nói: “Nương nương, canh giờ sắp tới rồi, còn thỉnh ngài mang theo các chủ tử lập tức đi đến Hợp Hoan đường, bên trong các ma ma giáo tập đã chờ sẵn.”
Mẫn Phi tay vịn trên ghế, giống như vô tình nói: “Bổn cung chỉ lo cùng các vị tỷ muội nói chuyện, thế nhưng đã quên còn phải nói cho các vị tỷ muội mới vào cung. Phàm là phi tần đã vào cung, trừ thời gian nguyệt sự cùng thời gian mang thai, đều phải đi đến hợp hoan đường học tập, so với khi các ngươi ở Quỳnh Hoa Lâu, càng khó hơn. Để hầu hạ bệ hạ hài lòng, phải ở Hợp Hoan đường học tập thật tốt.”
Hộ Nghi mới biết ở Quỳnh Hoa Lâu chỉ mới bắt đầu mà thôi, chỉ cần vào cung, thân thể đều không phải là của chính mình. Trong thiên hạ tuyển chọn mỹ nhân cho hoàng đế sau đó đều có Hợp Hoan đường thay hắn khai phá dạy dỗ. Không khỏi đáy lòng than nhẹ một tiếng, đã vào được, nào có thể dễ như vậy.