Chương 16: Thị tầm đầu tiên

Thái giám đứng đầu thấy thế cũng lập tức dập đầu, lớn tiếng nói: “Nô tài Lâm Khâu, là đại thái giám quản sự trong Thanh Quang điện thỉnh tiệp dư kim an.” Lại chỉ vào hai thái giám đằng sau: “Tiểu Phúc Tử, Tiểu Tường Tử là hai thái giám nhị đẳng trong điện, nếu có việc nặng gì, tiệp dư cứ việc sai phó.” Hai người nghe vậy, cũng vội vàng dập đầu.

Trúc Thanh cười nói: “Tiệp dư vừa tới, tự nhiên phải nhớ tên chúng ta một đám làm người khó xử, tiệp dư nếu không ngại cũng có thể giúp bọn nô tỳ sửa cái tên cho thuận miệng ạ.”

Hộ Nghi liếc mắt một vòng, yên lặng ghi nhớ tướng mạo mọi người, mới cười nói: “Tội gì phải vậy, lại nháo cái gì, ta cũng không nghĩ chú ý những điều đó. Chỉ cần các người hầu hạ tốt, còn thuận tâm ta hơn.”

Lời này nói ra không mềm không cứng, đám nô tài đều khó tránh khỏi tinh thần căng thẳng, lại nghe Hộ Nghi nói: “Tú nữ khi vào cung, cái gì cũng không thể mang, cho nên muốn thưởng các ngươi, lúc này cũng không thưởng được. Các ngươi yên tâm, chỉ cần ta có, tự nhiên sẽ có phần của các ngươi. Ta chỉ nhìn trúng người trung thành.” Mọi người đều vội vâng dạ.

Tân chủ tử dung mạo thật giống tiên nữ trên trời, tuy rằng gia thế không cao, nhưng phân vị được ban khi nàng vừa vào cung, liền biết bệ hạ thật sự vừa lòng. Hiện giờ nàng mới vừa tiến cung, tự nhiên cần trợ thủ đắc lực, nếu lần này đánh cược tốt, nói không chừng còn sẽ có một cuộc sống đại phú quý. Mọi người trong lòng đã có cân nhắc, tự nhiên hầu hạ càng thêm tận tâm cùng cẩn thận.

Hộ Nghi đã chỉ vào hai người Trúc Thanh Trúc U: “Ta mới đến, đối với nơi này cũng không quen, các ngươi bồi ta đi dạo. Hiện giờ chủ điện cùng điện phụ khác còn có phi tần nào ở đây không.”

Trúc U ổn trọng, nghe xong cười nói: “Tiệp dư không biết, Cam Tuyền Cung vốn là cung điện lúc trước của Phù Huệ phu nhân phi tần của tiên đế, lúc trước không có người ở đây. Hiện giờ là bệ hạ đặc biệt ban cho tiệp dư ở. Hiện nay chủ điện Dao Quang điện cùng tây điện Li Quang điện đều còn phòng, nương nương ở tại Thanh Quang điện là đông điện điện phụ. Nhớ năm đó Phù Huệ phu nhân cũng là một người sống một mình trong cung điện này, cho nên điện thờ phụ vẫn luôn cũng chưa có người.”

Khi nói chuyện hai người đã vào đến Thanh Quang điện, quả nhiên hết sức xa hoa, một đường đi tới, vô số bảo vật quý hiếm, đá cẩm thạch trắng trên mặt đất, bốn vách tường cùng nóc nhà đều là hoa văn trạm trổ tinh tế, màn che đều là từ phía nam tiến cống tới, người lập tức đi vào, mờ mờ ảo ảo lại giống như không được thấy thân ảnh. Toàn bộ Thanh Quang điện đúng như cái tên, thanh quang rạng rỡ, chiếu sáng nhân tâm.

Trúc Thanh trời sinh tính hoạt bát, lại thấy Hộ Nghi bình thản, cố đánh bạo nói: “Nô tỳ hôm qua theo các nàng dọn cung điện, chỉ cảm thấy người nào xứng đáng ở tại nơi giống như Thiên cung thế này, ai ngờ hôm nay thấy tiệp dư, nô tỳ thế nhưng cảm thấy Thiên cung lại không xứng với người.”

Hộ Nghi bị nàng chọc cười, đang muốn nói chuyện, đại thái giám Lâm Khâu đã ở bên ngoài: “Tiệp dư, bên kính sự phòng truyền lời, nói bệ hạ hôm nay lật thẻ bài của tiệp dư, thỉnh tiệp dư ở Thanh Quang điện chuẩn bị thị tẩm.”

Trúc Thanh đã vui vẻ nói: “Quả nhiên tiệp dư là người đầu tiên. Chúc mừng tiệp dư.”

Trúc U nói: “Nếu như thế, vậy phải mau chuẩn bị, nô tỳ đi gọi người chuẩn bị nước, chuẩn bị thay quần áo. Quá trình chuẩn bị này còn mất nhiều thời gian a.”

Hộ Nghi gật đầu, trong lòng lại khẩn trương, lại có chút vui sướиɠ, tuy rằng ở trên Giao Loan điện mới gặp qua một lần, nhưng không biết hoàng đế phu quân này của nàng, rốt cuộc là đại nhân vật như thế nào?