Chương 8

3 giờ chiều.

Trong lúc chờ thanh toán thì tôi nhắn tin hẹn cái Phương tối nay sang Yên ăn thử món trong thực đơn tôi vừa soạn cho tuần này.

Tôi đã lang thang trong khu trung tâm thương mại hết bốn tiếng đồng hồ. Trước đó, sau khi rời khỏi nông trại, tôi đến công ty môi giới việc làm dán một thông báo tuyển nhân viên phụ bếp và nhân viên phục vụ bàn rồi mới đến trung tâm thương mại này. Kể ra thì tôi cũng mua kha khá thứ, lần trước Phương hẹn tôi đi sắm quần áo mới để đổi mới phong cách cho tôi nhưng vì sự kiện tôi vào viện rồi sau đó Phương nó cũng bận dự án nên giờ tôi phải tự mua.

Thật ra thì tôi không phải là không biết cách mặc đẹp, chỉ là thời gian trước vì tính chất nghề y không yêu cầu nhiều về trang phục nên tôi không quan tâm lắm. Khi nãy tôi mua chủ yếu là những món đồ cơ bản, màu sắc cũng không quá sặc sỡ ngoại trừ những chiếc đầm hoa, đầm maxi mà tôi thấy vừa mắt. Trang sức thì tôi cũng mua vài món đơn giản. Bản thân tôi không thích cầu kỳ, mình thích là được!

Sau khi mua quần áo, tôi xách nào là túi lớn túi nhỏ đi cất vào cốp xe rồi mới quay lên tầng năm mua thức ăn. Vì chỉ còn hai ngày nữa là khai trương Yên nên tôi tranh thủ lúc này mua luôn một lượng lớn các nguyên liệu làm bánh và một số loại gia vị khác. Tính ra hôm nay ra khỏi nhà tôi mất gần cả trăm triệu chứ chẳng ít. Lần này về nước "khởi nghiệp" hi vọng sẽ có chút may mắn phù hộ.

Lần này về nước, trong một hơn tuần mà có quá nhiều chuyện xảy ra làm tôi nghĩ lại cũng thấy giật mình. Tôi không nghĩ chỉ trong một tuần mà mình có thể hoàn thành được Yên, mọi thứ hầu như đều đã xong, chỉ chờ ngày khai trương, các công tác quảng cáo trên mạng xã hội tôi cũng đã thuê người làm, bạn chạy bàn thì tôi cũng đã tìm ra người phù hợp, ngày mai bạn ấy sẽ đến gặp tôi.

Đứng thẫn thờ một lúc cuối cùng cũng đến lượt tôi thanh toán. Tôi nhận hóa đơn rồi đẩy xe hàng vào thang máy, xuống dưới hầm để xe.

* * *

Tôi đong một lon gạo lứt vào một lon gạo trắng loại dẻo thơm bỏ vào hai cái nồi. Vo gạo rồi cắm điện. Xong phần cơm, tôi ra phía sau nhà lấy nguyên liệu để nấu bữa tối. Phía sau nhà tôi đã làm một cái mái hiên lớn để che nắng và để đặt nguyên liệu rau củ quả ở ngoài đó. Tôi hạn chế hết sức có thể việc phải dùng đến tủ lạnh để bảo quản rau củ quả.

Tôi lấy một cái rổ tre, bỏ vào đó hai củ sen, một củ cà rốt, vài quả nấm hương và một ít lá hành, ngò rồi vào trong bếp. Đây là rau củ mà tôi mua lúc chiều đi siêu thị. Đặt chúng qua một bên, tôi mở tủ lạnh lấy bò bắp, thịt ba chỉ và một lát cá thu đã được sơ chế sẵn lúc tôi từ siêu thị về. Tôi không nấu món canh khổ qua nhồi thịt vì nó không yêu cầu nhiều về khoản gia vị nên tôi không lo việc nêm nếm hỏng. Còn món bắp non xào mực thì quá đơn giản nên tôi cũng không mấy bận tâm.

Trước tiên, tôi ướp gia vị cho bò bắp, thịt ba chỉ và cá thu. Trong lúc chờ gia vị ngấm thì tôi gọt vỏ củ sen và cà rốt, cắt thành từng khoanh vừa ăn rồi ngâm với nước muối loãng. Với nấm hương thì tôi chỉ rửa sạch và ngâm nước chờ nở.

Đó là phần chuẩn bị cho món mặn. Tôi mở tủ lấy ra một hũ đậu đỏ, một hũ hạt sen khô, một hũ hoa hồi. Tôi đong đậu đỏ và hạt sen khô mỗi loại một lượng đủ dùng rồi ngâm nước ấm. Với hoa hồi thì tôi lấy ba cái để làm gia vị cho món bò hầm củ sen.

Quay lại với món mặn, tôi rửa lại củ sen và cà rốt, để ráo rồi vớt nấm hương và giữ lại nước ngâm nấm. Tôi bắc một cái nồi lên bếp rồi cho vào hai tô nước, bật bếp. Nước sôi, tôi bỏ vào đó một viên nước dùng bò rồi khuấy cho tan, sau đó tôi cho vào thịt bò đã ướp sẵn, nấm, nước dùng nấm và ba cánh hoa hồi. Trong lúc chờ nồi nước sôi trở lại thì tôi chiên cá thu rồi dùng ngay cái chảo đó để xào thịt ba chỉ. Sau đó tôi dùng một cái nồi khác để làm nước kho cá. Xong phàn nước kho cá, tôi lấy một cái tộ đất tráng men, cho vào đó thịt ba chỉ xào, đặt cá lên trên rồi cho nước kho cá vào, để lửa liu riu. Vừa lúc đó thì nồi nước hầm bò sôi trở lại, tôi cho củ sen và cà rốt vào rồi đậy vung, để lửa nhỏ. Thế là xong món mặn, giờ chỉ việc chờ chín ngon thôi.

Tôi nhìn đồng hồ liền xoay người đi rửa sạch đậu đỏ và hạt sen. Mới loay hoay một lúc mà đã 7 giờ rồi. Tôi lấy hai cái nồi nhỏ bắc lên bếp, cho nước vào, chờ nước hơi nóng rồi cho vào đậu đỏ và hạt sen vào hai nồi ninh riêng.

* * *

7 giờ 55 phút tối.

Tôi vừa tắt bếp thì nghe thấy tiếng mở cổng. Tôi cho Phương một chùm chìa khóa gồm chìa khóa cổng và chìa khóa cửa chính của Yên để lúc nó đến có thể tự mở vì tôi lười đi mở cửa.

Tôi đếm thầm trong đầu..

Vâng, chưa đến ba mươi giây thì nó đã từ cổng phi vào bếp.

"Mai ơi Mai à, có cơm cho tao ăn chưa, tao đói rồi. Mày có biết là từ đầu đường tao đã nghe mùi thơm của cá kho tộ rồi không. Tao có mang một chai champagne tử đinh hương cho mày đây. Ông già tao nghe mày sắp khai trương Yên nên bảo tao mang tặng mày, ông ấy đang công tác bên Phần Lan nên dịp này không dự khai trương Yên được."

Phương dúi vào tay tôi một túi quà rồi sà vào chỗ mấy cái nồi. Nó lại ăn vụng!

Tôi mở túi quà, bên trong là một cái hộp màu trắng có hoa văn in nổi màu vàng ánh kim. Tôi trợn tròn mắt.

- Phương, sao bố mày tặng đúng màu tao thích thế? - Tôi cầm hộp rượu quay phắt lại nhìn Phương đang ngậm một cái thìa trong miệng. Lúc tôi nghe nó bảo champagne tử đinh hương tôi đã nghĩ đến chai rượu này nhưng tôi không ngờ là nó thật. Gã chồng cũ của tôi là một người sành rượu nên tôi cũng có biết chút ít.

Chai champagne tử đinh hương mà bố cái Phương tặng tôi có tên đầy đủ là Perrier-Jouet Belle Epoque Blanc de Blancs 2004 Champagne. Chai rượu này có thiết kế vàng ánh kim đẹp lung linh từ hộp đến chai. Tôi thích nó từ lâu lắm rồi nhưng không dám mua vì giá quá chát, tận 330 USD cho một chai champagne! Nhưng tiền nào thì của nấy, chai champagne này được làm từ giống nho Chardonnay nổi tiếng có nguồn gốc từ vườn nho huyền thoại Bouron du midi nằm ở trung tâm Côte des Blancs, phía nam Épernay, Pháp.

Chất rượu màu vàng trắng với những hạt bong bóng sủi bọt lăn tăn cùng hương thơm của hoa tử đinh hương, đào, bưởi, cam, vani và kem.. mang đến hương vị hài hòa như một bản giao hưởng tinh tế, sôi động nhưng không kém phần quyến rũ.

Tôi đặt hộp rượu lên bàn bếp rồi ôm chầm lấy cái Phương, lúc này nó vẫn còn đang nhai đồ ăn trong miệng.

Chẹp! Hôm nay tôi thật sự rất vui. Adrenaline vẫn còn đang chạy rần rật trong người tôi đây này!