"Anh Hoa, chính là người đàn ông này, anh ta nghèo kiết xác mà muốn kết hôn với chị gái tôi."
“À hóa ra là tên nhóc này.” Tên trùm xã hội đen nhìn chằm chằm vào Trần Thành Hạo.
Bọn xã hội đen đồng loạt ập vào nhưng ba mẹ của Diêu Dư không chút phản ứng, như thể thừa nhận những người này là bạn của con trai mình.
Hai vợ chồng bác Trần trở nên vô cùng lo lắng, nếu đánh nhau như thế này chắc chắn sẽ có người bị thương.
“Tôi đi gọi một cú điện thoại.” Ninh Vũ Phi nói.
“Ái chà, tên nhóc, cậu còn dám gọi người đến nữa hả, các anh em mau gọi tất cả anh em của mình đến đây.” Tên xã hội đen đứng đầu hét lên.
Ninh Vũ Phi nhìn những tên côn đồ này như lũ chuột trong cống, nghĩ rằng cứ hút vài điếu thuốc, mặc mấy bộ quần áo lòe loẹt, đánh nhau vài trận là coi mình như người của xã hội đen rồi.
Ngay sau đó, một nhóm người khác bước vào khiến cho toàn bộ khu vực ăn uống trở nên đông nghẹt.
Bác Trần ngay lập tức kéo vợ mình ra sau và cảnh cáo: "Chuyện của nhà chúng ta nên từ từ bàn bạc, không cần thiết phải gây gổ đánh nhau!"
"Lão già kia, bây giờ đã không chỉ còn là chuyện của chị gái tôi nữa. Con trai ông muốn đánh thì tôi dĩ nhiên cứ theo quy tắc mà làm, phế bỏ một chân của cậu ta cũng không phải chuyện gì quá đáng.”
Diêu Điềm bước tới chỗ Trần Thành Hạo cười nói: "Anh rất là kiêu ngạo đúng không? Các anh em đều đang đứng sau lưng tôi rồi đây. Nếu anh quỳ xuống dập đầu xin tôi thì lần này tôi sẽ tha cho anh!"
Sau đó nhìn về phía Ninh Vũ Phi, chọc chọc ngón tay vào ngực anh ta rồi nói: "Còn anh, muốn gọi người đánh tôi sao? Xin lỗi nhé, ở đây anh tôi có bao nhiêu là anh em, vậy mà anh vẫn dám? "
“Tôi không muốn động tay động chân. Chính mấy người bắt đầu gây sự trước.” Ninh Vũ Phi nhún vai.
"Hừ, đừng nói nhảm nữa, cậu mau quỳ xin lỗi đi, nếu không thì tôi sẽ..."
Chưa kịp nói xong, một toán người xã hội đen từ ngoài cửa hùng hổ bước đến, mấy người này mặc vest và đi giày da đồng loạt tiến vào. Người đi đầu Ninh Vũ Phi không biết là ao nhưng nhìn ánh mắt anh ta rất dữ tợn.
Trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, anh ta đi đến trước mặt Ninh Vũ Phi kính cẩn nói: "Chào cậu Ninh, tôi được anh Long phái tới giúp cậu giải quyết việc này. Cậu có thể gọi tôi là Sói Đen."
Tên giang hồ cầm đầu mở to mắt nhìn Sói Đen, nhanh chóng xoay người lách qua bọn đàn em rồi chạy ra ngoài.
Thấy vậy, bọn đàn em không biết chuyện gì đang xảy ra nên lập tức chạy theo.
Diêu Điềm không thể tin được, tại sao đại ca của hắn lại chạy trốn? Lại còn dẫn theo tất cả huynh đệ cùng bỏ chạy?
"Chuyện này..." Ba mẹ của Diêu Dư cũng không khỏi sửng sốt.
Con trai họ không phải cũng là người có địa vị trong xã hội sao, sao mới nhìn thấy mấy người đó liền đồng loạt bỏ chạy như thế chứ?
Sói Đen nói: "Cậu Ninh, cậu có muốn cho tên tiểu tử đó một bài học không?"
“Anh dám?” Diêu Điềm hoảng hốt.
“Quên đi, chỉ là một tên hề thôi.” Ninh Vũ Phi là muốn để cho người của Thiên Hội kinh sợ.
Để cho người nhà họ Diêu hiểu rằng nếu muốn giải quyết vấn đề thì cần nói chuyện đàng hoàng chứ không phải dùng đến những thủ đoạn không chính đáng.
“Vâng, nghe theo cậu Ninh.” Sói Đen bước sang một bên chờ mệnh lệnh.
Mẹ của Diêu Dư nhìn Ninh Vũ Phi, đứa trẻ này cho dù là một tên xã hội đen, nhưng bà cảm thấy xã hội đen hóa ra cũng có thể có bộ dạng như thế, muốn đến với con gái bà cũng không có gì là phạm pháp.
"Bây giờ cứ bình tĩnh nói chuyện. Tôi xin nói trước một điều. Sính lễ nhất định phải hợp tình hợp lý. Đừng vô lý như vậy. Đã là đàn ông thì nhà cửa xe cộ nên do tự tay mình kiếm chứ không phải do bán chị gái của mình để đổi lấy nó.” Ninh Vũ Phi nói.
Diêu Điềm muốn phản bác, cho rằng Ninh Vũ Phi đừng có xen vào chuyện của người khác nhưng lập tức bị ba hắn giữ lại, ai có chút tầm nhìn cũng biết rằng mấy người này mới là xã hội đen thật sự.