- 🏠 Home
- Đô Thị
- Trọng Sinh
- Y Vương Cái Thế
- Chương 5: Sợ Vãi Tè
Y Vương Cái Thế
Chương 5: Sợ Vãi Tè
Tôi đã tát Thái Văn Văn hai cái. "Tô Kiệt thản nhiên nói.
Nói xong, anh trả điện thoại lại cho Thái Văn Văn.
Hắn tin tưởng Thái Thủ Huấn đã hiểu được ý tứ gì.
Thái Văn Văn run rẩy nhận lấy điện thoại di động.
Bác..... Bác...... "Cô cố nén đau đớn thấu xương, cùng với nỗi sợ hãi khi máu vẫn tuôn ra từ miệng, cẩn thận từng li từng tí nói.
Thái Văn Văn?
Bác, là, là cháu đây.....
Vừa rồi cháu bị tát hai cái, là...... Là...... Là...... Đúng không?!
Vâng ạ......
Thái Văn Văn, ta nói cho cháu biết, dù có phải dập đầu một vạn lần cũng phải xin hắn tha thứ! nếu không, bác bổ đầu cháu rồi lão ném xuống biển cho cá ăn, không chỉ có cháu, còn có bố mẹ cháu, chết tiệt!! Cháu có biết hắn là ai không, trong một ngày hắn có thể diệt Thái gia ta cả trăm lần!
Thái Thủ Huấn đột nhiên điên cuồng quát, hoàn toàn thất thố: "Còn nữa, từ hôm nay trở đi, cắt hết đãi ngộ từ Thái gia. Từ giờ khắc này trở đi, cháu không còn là cháu gái của ta, đừng lại lấy danh nghĩa Thái Thủ Huấn của ta ở bên ngoài giả danh lừa bịp, nếu không, cháu sẽ chết rất thảm!"
Cho dù Thái Văn Văn không mở âm thanh điện thoại di động, nhưng âm thanh của Thái Thủ Huấn quá lớn, thế cho nên ba nữ sinh Lưu Vũ Cầm, Tôn Viên Viên, Chử Mộng Điệp cách đó không xa đều nghe thấy.
Thái Văn Văn sợ tới mức són cả ra quần.
Càng tuyệt vọng, là thân phận đại tiểu thư mà cô được hưởng, cuộc sống xa xỉ, tự do tiền bạc, vân vân, đều bị tước đoạt, cô thậm chí cũng không bằng Chử Mộng Điệp, Chử Mộng Điệp còn có thành tích học tập xuất sắc có thể lấy được học bổng, mà cô thì hai bàn tay trắng...
Tiếp theo.
Bộp bộp...... "Thái Văn Văn chỉ còn biết dập đầu, dập đầu bôm bốp với Tô Kiệt, khóc lóc cầu xin tha thứ:" Là tôi không đúng, tôi sai rồi, tôi không nên làm khó Chử Mộng Điệp, tôi...... Tôi sai rồi, tha cho tôi đi!
Mộng Điệp, các cậu trở về trường đi. "Tô Kiệt không để ý đến Thái Văn Văn, mà nhìn về phía ba cô gái Chử Mộng Điệp, nói. Tiếp theo, hắn đi vào Vân Châu Plaza, mua quà sinh nhật cho Châu chấu.
3 người Chử Mộng Điệp sững sờ trước cửa Vân Châu Plaza, thật lâu, mới hoàn hồn.
Vũ Cầm, bạn học của cậu...... Rốt cuộc là ai thế? "Tôn Viên Viên kích động nói không ra lời.
Hơn nữa, các bạn học đều đồn thổi nói nhà hắn nghèo, tự ti, mẫn cảm, hắn ngoại trừ cùng Mạc Hoa lớp chúng ta có qua lại, những người khác cùng hắn đều không quá thân!"
Một cú điện thoại đã khiến Thái Văn Văn, một tiểu thư con nhà đỉnh cấp dọa đến mức hết hồn?"
"Mặc kệ hắn là ai, hắn đã cứu chúng chúng ta." Chử Mộng Điệp nhỏ giọng nói, đôi mắt đẹp mang vẻ cảm kích, cô không phải kẻ ngốc, cô biết rõ ràng, hôm nay nếu không có Tô Kiệt, mình chẳng những sẽ mất đi học bổng, học bổng vô cùng quan trọng đối với mình, thậm chí, về sau, còn có thể bị Thái Văn Văn làm khó dễ vô số lần.
Hắn đã cứu chúng ta, hì hì, Mộng Điệp, cậu nợ hắn ân tình, hay là lấy thân báo đáp Tô Kiệt đi!"
Chử Mộng Điệp lập tức đỏ mặt: "Đừng nói lung tung, chúng ta về đi ...... hôm nay tớ không đi thư viện đâu!
…………..
…………..
Buổi tối, sáu bảy giờ, trời dần tối.
Trong phòng bao Lâu Lần tại tầng ba khách sạn Thiên Hồ, châu chấu đang nghiêm túc xem thực đơn với vẻ mặt, hớn hở, trên bàn có một cái bánh gato bắt mắt.
Bên cạnh hắn còn có một nữ sinh khuôn mặt xinh đẹp, đeo kính, nữ sinh này tên là Chu Mộng Huyên, là sinh viên năm nhất đại học sư phạm Vân Châu, cô cùng Châu chấu quen biết khi chơi game, dần dần, cô phát hiện, châu chấu rất dịu dàng hơn nữa rất tinh tế tỉ mỉ, gương mặt cũng chính trực, tuy rằng, trên mặt có một vết sẹo rõ ràng, làm cho hắn có chút hủy dung, nhưng, cũng không tính là đặc biệt dọa người, hơn nữa, cô cũng không nhìn nhan sắc, cô cảm thấy, với một người đàn ông, tính cách quan trọng hơn.
!~
Mấy ngày gần đây, hai người xác định quan hệ!
"Châu chấu, sao anh lại đặt ở chỗ này, ở đây đắt lắm"
Chu Mộng Huyên nhỏ giọng nói, bố cô thường chọn khách sạn Thiên Hồ để tiếp khách, cô đi theo bố tới đây một hai lần, biết nơi này tiêu phí không rẻ, bố mẹ châu chấu đều làm công ăn lương, tới nơi này một lần, quá lãng phí...
"Sinh nhật của anh chi tiêu tý cũng được, hơn nữa, tối nay, người bạn duy nhất của anh cũng đến!"
Tô Kiệt phải không? Em nghe anh nói qua mấy lần rồi!
Đúng, anh Tô Kiệt, Mộng Huyên, anh Kiệt trước kia điều kiện gia đình rất khá, rất chiếu cố anh, sau đó, gia cảnh anh ấy sa sút, cho nên......
Châu chấu nhắc nhở một câu, có chút ngại Mộng Huyên đêm nay chọc Tô Kiệt mất hứng, một người là cô gái mình yêu, một người là người bạn thân của mình.
Yên tâm đi. "Chu Mộng Huyên nhỏ giọng nói:" em không phải loại con gái ham tiền.
Không chỉ không tôn thờ tiền bạc, cô còn đặc biệt chán ghét người chỉ quan tâm đến tiền.
Từ khi cô hiểu chuyện, ký ức đối với cha mẹ chính là kiếm tiền kiếm tiền lại kiếm tiền, hơn nữa, là loại người vì kiếm tiền, không từ thủ đoạn, cô có chút bài xích.
Trên thực tế, sau khi thi tốt nghiệp trung học, cha mẹ liên tục yêu cầu cô ra nước ngoài du học gì đó, mà cô lại kiên quyết muốn học tại đại học sư phạm Vân Châu, cô cảm thấy sau này làm giáo viên, hạnh phúc bình bình đạm đạm, cũng rất tốt.
Kế tiếp, hai người một bên chờ đợi Tô Kiệt đến, một bên tâm sự nhẹ nhàng, thỉnh thoảng lại trêu đùa nhau, trong phòng tràn ngập tiếng cười nói.
Nhưng mà, hai người cũng không biết rằng, lúc này, cũng tại phòng riêng Bích Ba tại lầu ba khách sạn Thiên Hồ, cách phòng bao Lâu Lan không xa, càng náo nhiệt.
Chu Vân Hồng cùng vợ là Hình Chi cung kính, nịnh nọt, khách khí thỉnh thoảng mời rượu người ngồi cùng bàn, bọn họ chính là cha mẹ Chu Mộng Huyên, có thể làm cho bọn họ khách khí như thế, người ngồi cùng bàn đương nhiên có lai lịch không nhỏ.
Ngồi ở vị trí chính là một người trẻ tuổi, mang kính gọng vàng, lưng to, mặc comple đặt may, khí chất bất phàm, tên là Phùng Quý, thuộc gia tộc đỉnh cấp thành phố Vân Châu.
Cho dù hôm nay Phùng gia xảy ra chuyện lớn, tâm tình hắn vẫn rất tốt.
Đúng vậy, Phùng gia xảy ra chuyện lớn, buổi sáng, Phùng gia tổ chức tiệc rượu, lấy lòng đại tiểu thư Vu Lâm Lâm thuộc Vụ gia đến từ thành phố Tiên Nguyên, kết quả một người trẻ tuổi chém gϊếŧ Phùng Triết trước mặt mọi người tại tiệc rượu!!!
Chuyện này hiện tại đã truyền khắp Vân Châu, vô cùng chấn động......
Vốn dĩ Phùng Quý này là con riêng không thể lộ ra ánh sáng, nhiều nhất cũng chỉ là một công tử con nhà giàu, nhưng bây giờ, Phùng Triết chết rồi, dòng chính Phùng gia đời thứ ba chỉ còn hắn là người duy nhất.
Buổi chiều hắn mới nhận được ông nội Phùng Tương Sơn gọi điện, bảo hắn có thời gian trở về Phùng gia một chuyến, ha hả, một bước lên trời, nghĩ cũng không dám nghĩ.
Bên cạnh Phùng Quý là Từ Chấn Sinh chủ tịch Công ty bất động sản Phong Hoa thành phố Vân Châu, một mập mạp hói đầu chừng 50 tuổi.
Tay mập này là một người tàn nhẫn, ban đầu hẳn là một nhà thầu, nhưng với bản tính liều mạng được ăn cả ngã về không, hiện tại đã nhanh chóng trở thành chủ tịch Công ty bất động sản Phong Hoa.
Tuy rằng bất động sản Phong Hoa còn chưa niêm yết, nhưng giá trị của công ty cũng ít nhất mấy tỷ.
Tập đoàn vật liệu xây dựng Chu thị do Chu Vân Hồng và Hình Chi sáng lập vừa vặn làm vật liệu xây dựng, nếu như có thể đáp ứng được yêu cầu của bất động sản Phong Hoa trở thành một trong những công ty cung cấp hàng, vật liệu xây dựng thì Chu thị sẽ tăng thêm một bậc.
Chu Vân Hồng và Hình Chi nhờ người, tìm quan hệ mất rất nhiều sức lực, mới có cơ hội mời Từ Chấn Sinh ăn bữa cơm tối hôm nay.
Bốn người đã uống vài chai Mao Đài, không khí càng ngày càng nồng đậm.
Từ Chấn Sinh cũng vô cùng cao hứng, thậm chí là hưng phấn.
Hắn đánh cược thắng rồi!!!
Từ khi biết Phùng Quý là con riêng của Phùng gia, hắn vẫn cố ý cùng Phùng Quý kéo gần quan hệ, xem như thích hợp đầu tư, không nghĩ tới, ông trời đều đứng ở hắn, Phùng Triết chết rồi, Phùng Quý sẽ về tiếp quản gia sản Từ Chấn Sinh hắn cũng sắp một bước lên trời.
Bởi vì Tô Kiệt xử lý Phùng Triết, nên khiến một số chuyện thay đổi, kiếp trước, bữa tiệc rượu này, tuy rằng Từ Chấn Sinh cũng mang theo Phùng Quý tới, nhưng lúc ấy nhân vật chính của bữa tiệc rượu vẫn là Từ Chấn Sinh, mà hiện tại, nhân vật chính của bữa tiệc rượu hoàn toàn chính là Phùng Quý.
Phùng Quý bị tâng bốc lên đến mức choáng váng!
!~
.
Vân Hồng, em thấy Phùng công tử lịch sự, bây giờ còn là dòng chính duy nhất của Phùng gia, nếu không...... Đặt chén rượu xuống, Hình Chi nhìn thoáng qua Phùng Quý, nhỏ giọng nói với Chu Vân Hồng.
Em nói Mộng Huyên? Nhưng tính cách của Mộng Huyên......
Tính cách làm sao? Mộng Huyên cũng không xấu, vạn nhất cùng Phùng công tử thành công thì sao? Cho dù không thành, làm bằng hữu cũng không sao. "Trong giọng nói Hình Chi có chút kích động.
Cũng đúng, nếu không để Mộng Huyên tới đây?
Để em gọi điện thoại cho Mộng Huyên. "Hình Chi nhỏ giọng nói, cô đứng lên, cười nói:" Tôi uống nhiều rồi, đi nhà vệ sinh một chút, Phùng công tử, ông chủ Từ, các anh tiếp tục uống nhé......
Hình Chi cầm điện thoại di động, nhưng vừa ra khỏi phòng, vừa ngước mắt, cô ngây ngẩn cả người, xa xa, bà thấy được con gái Chu Mộng Huyên.
Bà dụi dụi mắt, nghĩ mình có phải uống nhiều hoa mắt hay không? Nhưng, rất nhanh, bà liền xác định, chính mình không nhìn lầm.
Bà tận mắt nhìn thấy con gái ra khỏi nhà vệ sinh, trở về phòng Lâu Lan.
Kiếp trước, trên thực tế, thời điểm Chu Mộng Huyên và Châu chấu bị Hình Chi và Chu Vân Hồng nhìn thấy đã là lúc cuộc xã giao này kết thúc, bởi vì Tô Kiệt trùng sinh xử lý Phùng Triết mang đến một loạt hiệu ứng cánh bướm, kiếp này, Hình Chi sớm nhìn thấy con gái cũng ở khách sạn Thiên Hồ.
Hình Chi thì thào tự nói: "Mộng Huyên ăn cơm với ai? Là nam hay nữ?
Ôm tò mò cùng lo lắng, bà hướng đến phòng bao Lâu Lan đi đến, đứng ở cửa phòng Lâu Lan, cô tỉ mỉ nghe động tĩnh bên trong, rất nhanh, sắc mặt của bà khó coi đến được cực điểm!!!
Con gái đang yêu? Chính mình lại không biết? Bà vừa định giới thiệu con gái cho Phùng Quý, kết quả......
Hình Chi cố nén lửa giận, ngay cả cảm giác say rượu cũng mất đi, cũng bất chấp đi WC, xoay người bước nhanh về tới phòng Bích Ba.
Bà đem tất cả những gì vừa nhìn thấy nói với chồng mình là Chu Vân Hồng, sắc mặt Chu Vân Hồng cũng lập tức khó coi.
Từ Chấn Sinh đang cầm chén rượu cũng rất tinh ý, tùy ý hỏi một câu: "Hai người, xảy ra chuyện gì sao? Sắc mặt khó coi vậy.
Chu Vân Hồng và Hình Chi có chút khó xử và xấu hổ, suy nghĩ một chút: Chu Vân Hồng vẫn quyết định ăn ngay nói thật: "Đêm nay may mắn nhìn thấy Phùng công tử, tôi cùng phu nhân đều bị khí độ cùng khí chất của Phùng công tử chinh phục, trong lúc nhất thời muốn đem con gái Chu Mộng Huyên giới thiệu cho Phùng công tử làm quen. Vừa rồi, vợ tôi mượn cớ đi WC, đã muốn đi gọi điện thoại cho Mộng Huyên, nhưng vừa mới ra khỏi phòng, lại thấy được Mộng Huyên cũng ở trong một phòng bao của Thiên Hồ, hình như đang tổ chức sinh nhật cho bạn trai, tôi hoàn toàn không nghĩ đến con gái mình có bạn trai rồi!!"
Phùng Quý cảm thấy hứng thú, có chút nghiền ngẫm: "Con gái chú Chu sao? Chắc chắn là kế thừa vẻ đẹp của cô Hình Chi, đáng tiếc đã có bạn trai.
Nghe Phùng Quý nói như vậy, Chu Vân Hồng cùng Hình Chi càng là khó chịu, này nếu là con gái không có bạn trai, chẳng phải là thật có thể thành chuyện tốt??!
Kiếp trước, bởi vì Tô Kiệt không gϊếŧ chết Phùng Triết vào buổi sáng hôm nay, nhân vật chính của tiệc rượu đêm nay còn không phải Phùng Quý, Chu Vân Hồng cùng Hình Chi căn bản không nghĩ đến việc đem con gái giới thiệu cho Phùng Quý, dưới tình huống như vậy, bọn họ sau khi hiểu rõ điều kiện gia đình châu chấu chỉ là gia đình làm công ăn lương, vẫn ghét bỏ châu chấu như cũ, làm nhục nhã châu chấu tại chỗ, rất quá đáng, thậm chí sau đó còn tìm người giáo huấn châu chấu một cách rất tàn nhẫn.
Huống chi kiếp này, bọn họ cho rằng, Phùng Quý, con rể được chọn của họ lại ở trước mặt? Hai người hận không thể đến phòng bao Lâu Lan đập chết cái người được gọi là bạn trai của con gái.
Từ Chấn Sinh biết sở thích của Phùng Quý, không khỏi cười nói: "Xem ra cháu gái Mộng Huyên tương đối đơn thuần, khả năng bị người lừa, hiện tại xã hội này quá phức tạp, hôn nhân đại sự, yêu đương các loại cũng có thể cùng cha mẹ bàn bạc, làm sao có thể to gan như vậy, vạn nhất gặp người xấu nên làm sao bây giờ?"
Vâng vâng...... "Chu Vân Hồng vội vàng đồng tình.
Vừa khéo tôi có một ông bạn là giáo sư tại trường sư phạm Vân Châu, mọi chuyện trong trường đều nắm khá rõ, để tôi hỏi thăm ông bạn một chút, hai vợ chồng không nên gấp gáp!"
Ông chủ Từ, cảm ơn nhiều!
Kế tiếp, Từ Chấn Sinh bắt đầu tìm kiếm số điện thoại
Cùng lúc đó.
Tô Kiệt đã đến, đẩy cửa phòng Lâu Lan ra.
Tô Kiệt.. "Châu chấu đứng lên, rất vui vẻ, có chút xấu hổ giới thiệu Chu Mộng Huyên với Tô Kiệt:" Đây là bạn gái mình Chu Mộng Huyên, cô ấy học đại học sư phạm Vân Châu.
Em chào anh. "Chu Mộng Huyên ngược lại rất tự nhiên.
Xin chào. "Tô Kiệt nhìn thoáng qua Chu Mộng Huyên, đối phương không phải là loại người thích ăn mặc lòe loẹt nhưng cũng ưa nhìn, tính cách ngại ngùng, rất hợp với châu chấu.
Tô Kiệt ngồi xuống, nhìn thoáng qua vết sẹo trên mặt châu chấu, đây là bởi vì mình a! Đời này, trùng sinh trở về, y thuật nắm trong tay, hắn có thể khiến vết sẹo của châu chấu biến mất hoàn toàn, bất quá, tạm thời làm không được, ít nhất phải đến thời điểm mình là đại tông sư, không thể quá vội vàng!
Châu chấu liền nhanh chóng bảo nhân viên phục vụ mang thức ăn lên, tiện tay bắt đầu cắt bánh ngọt.
Cô Chu, cô và Châu chấu thật lòng yêu nhau đúng không? "Tô Kiệt gắp miếng thức ăn, hỏi một câu.
Chu Mộng Huyên không chút do dự gật đầu.
"Vậy nếu như gặp phải một ít lực cản, bên ngoài, như trường học, gia đình, các loại, cô có thể................"
Còn chưa hỏi xong, Chu Mộng Huyên gật đầu thật mạnh: "Em có thể.
Rất chắc chắn.
Tô Kiệt không khỏi nhớ lại, kiếp trước sau khi bị cha mẹ đánh, Chu Mộng Huyên đã như thế nào? Tựa hồ là thái độ kiên định, nhưng bị cha mẹ cưỡng chế đưa ra nước ngoài, đúng là con không thể cãi lời cha mẹ được
Đây là một cô gái tốt.
Bất quá gặp phải một cặp cha mẹ chết tiệt như vậy, coi như là xui xẻo.
Chính bởi vậy, đời này, hắn chuẩn bị giúp cô cùng châu chấu, trên ý nghĩa nào đó mà nói, Chu Mộng Huyên quả thật đáng được châu chấu quý trọng.
"Tô Kiệt, tối ngày kia, ký túc xá chúng ta cùng bên ký túc xá Lưu Vũ Cầm tổ chức giao lưu, cậu có tham gia không? các cô ký túc xá có thể sẽ hữu nghị, ngươi đi không?"Châu Chấu lại rót cho Tô Kiệt một ly rượu.
Giao lưu với bên Ký túc xá Lưu Vũ Cầm sao? Buổi chiều vừa mới đυ.ng nhau. Trùng hợp vậy sao?
Châu chấu lại nói: "Người khởi xướng giao lưu là Hà Phong, Hà Phong và Lưu Vũ Cầm là bạn học cấp ba, hắn năn nỉ Cổ Hiểu Hiểu sắp xếp tổ chức giao lưu vì hắn chưa từ bỏ ý định theo đuổi Lưu Vũ Cầm, lần trước cách có mấy ngày định tán tỉnh mà bị cự tuyệt ......
Nhắc tới Hà Phong, châu chấu trong lời nói có chút châm chọc.
Quan hệ giữa Hà Phong và Tô Kiệt không tốt, lúc mới khai giảng, Hà Phong hút thuốc, còn thích hút trong ký túc xá, Tô Kiệt liền nói một câu, sau đó thiếu chút nữa đánh nhau, sau này lại càng mâu thuẫn nhiều hơn.
Châu chấu đương nhiên cũng không đối phó với Hà Phong.
Đến lúc đó hãy nói, còn chưa xác định được giao lưu gì. "Tô Kiệt tùy ý hỏi một câu:" Những người khác trong ở cùng ký túc xá với Lưu Vũ Cầm cậu biết không?
Đương nhiên biết, có Chử Mộng Điệp chỉ đứng sau nữ thần Chúc Trì Linh. Rất nhiều người muốn nhận cơ hội giao lưu lần này để làm quen Chử Mộng Điệp. Bất quá, theo mình được biết, đến nay, ký túc xá của Lưu Vũ Cầm còn chưa từng giao lưu hữu nghị với nam sinh nào.
Ngay lúc này.
Trong phòng Bích Ba.
Sau khi sốt ruột chờ đợi hơn mười phút.
Cuối cùng, Từ Chấn Sinh tra được tin tức mong muốn: "Bạn trai mà cháu gái Mộng Huyên tìm hiểu không phải người của trường, mà là sinh viên năm nhất đại học Vân Châu, tên là Mạc Hoa. Hai ngày trước, Mạc Hoa đến dưới lầu ký túc xá nữ sinh đại học sư phạm Vân Châu chờ cháu gái Mộng Huyên, hai người hiện tại xem như đang yêu nhau thắm thiết. Điều kiện gia đình Mạc Hoa không tính là tốt lắm, cha mẹ đều là làm công ăn lương, hôm nay là sinh nhật Mạc Hoa, hẳn là phải dành dụm mãi mới có thể đặt một bàn ở khách sạn Thiên Hồ.
Từ Chấn Sinh nói xong, Hình Chi trực tiếp nói: "Tuyệt đối không được!!! Mộng Huyên làm sao có thể bị một tên không ra gì lừa như vậy?!"
Chu Vân Hồng trực tiếp đứng lên: "Đi, đi qua sẽ gặp tên kia, cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga?
Phùng Quý cũng đứng lên, nụ cười nghiền ngẫm, hắn tương đối thích làm chuyện khi dễ kẻ yếu cùng người nghèo, đừng nói chi là đi cướp bạn gái người ta, rất kí©h thí©ɧ không phải sao?
Đoàn người rời khỏi phòng Bích Ba, đi tới phòng Lâu Lan.
Cốc cốc cốc...... "Chu Vân Hồng nặng nề gõ cửa:" Mau mở cửa!!!
Tiếp theo, đều chờ không được châu chấu mở cửa.
Bang......
Chu Vân Hồng vẻ mặt dữ tợn, một cước đạp cửa.
!~
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Trọng Sinh
- Y Vương Cái Thế
- Chương 5: Sợ Vãi Tè