Mẹ nó! "Đột nhiên, Hà Phong hung hăng hướng ngăn tủ của mình đá một cước, phát tiết lửa giận.
Làm cái trò gì đấy? "Châu chấu mắng một câu.
Câm miệng đi! "Hà Phong ngẩng đầu, hướng châu chấu quát, tâm tình không tốt, đều muốn động thủ.
Ha ha, hiện tại Tô Kiệt tay trái Chúc Trì Linh, tay phải Chử Mộng Điệp! trái ôm phải ôm! Có đâu như một số người kia?
Hà Phong phẫn nộ đến run rẩy cả người, giọng nói rất lớn: "Ai nói tôi không tán được Lưu Vũ Cầm?!!! a?! cậu làm sao biết tôi không tán đổ??"
"Có thể tán được không? Người ta ngay cả đi giao lưu còn không muốn đi, cậu có cơ hội sao?
Hà Phong thiếu chút nữa nghẹn chết.
Đúng lúc này.
Đinh đinh đinh...... "Tiếng chuông điện thoại di động của Hà Phong vang lên.
Cũng vào giờ khắc này, cửa ký túc xá bị đẩy ra, Tô Kiệt đi vào, hắn có chút quái dị, không khí trong ký túc xá hơi xấu hổ.
Hiểu Hiểu gọi điện thoại tới! "Hà Phong cầm lấy di động, giọng nói có chút biến dị, vô cùng kích động.
Hắn đáy lòng cầu nguyện, nhất định phải là tin tức tốt, nếu như là tin tức tốt, hắn không chỉ là có cơ hội tán Lưu Vũ Cầm, còn có thể làm mất mặt châu chấu.
Sắc mặt châu chấu có chút quái dị.
Không thể nào?
Lưu Vũ Cầm thật sự đồng ý đi giao lưu hữu nghị ?
Vậy cái bản mặt của mình không phải là bị vả một phát hay sao?
Trong lúc nhất thời, châu chấu có chút khẩn trương, nhìn về phía Hà Phong.
Cao Hàng cũng siết chặt nắm tay, cầu nguyện cho Hà Phong.
Ngô Thông thì hứng thú xem kịch.
Làm sao vậy? "Tô Kiệt hỏi châu chấu.
Châu chấu không nói gì, mà bĩu môi: "Chờ cậu ta gọi xong rồi nói.
Hà Phong nhận điện thoại.
Hiểu Hiểu......
Bạn học cũ, có tin tốt muốn nói với cậu. "Giả Hiểu Hiểu có chút cao hứng.
Nhất thời, sắc mặt Hà Phong đều đỏ lên, Cổ Hiểu Hiểu nói tin tức tốt, nhất định là Lưu Vũ Cầm đồng ý giao lưu hữu nghị.
Hà Phong hít sâu một hơi, khống chế được cảm xúc, hắn nhìn về phía châu chấu, trong ánh mắt tràn đầy nghiền ngẫm, đắc ý, ánh mắt kia phảng phất đang nói: Ngươi cái đồ ngốc, mặt bị vả nát rồi???
Tiếp theo, hắn không chút do dự mở giọng nói bên ngoài, lời hắn muốn Cổ Hiểu Hiểu nói có thể được tất cả mọi người trong ký túc xá nghe thấy, nhất là muốn châu chấu nghe thấy.
Quả nhiên, Cổ Hiểu Hiểu giọng nói rõ ràng truyền khắp ký túc xá mỗi một góc: "Vũ Cầm đồng ý đi giao lưu hữu nghị!"
Hà Phong hận không thể la to.
Sướиɠ!!!
Chưa bao giờ sảng khoái như vậy!
Cú tát vào mặt này, thật giòn a!
Cậu không phải chế giễu Hà Phong ca ngay cả cùng bên phía ký túc xá Lưu Vũ Cầm giao lưu cũng không có cơ hội sao?"Cao Hàng đóng vai nhân vật chó săn cực kỳ đạt, trực tiếp chế giễu, đương nhiên, giọng nói cũng chỉ nho nhỏ không để Cổ Hiểu Hiểu phía bên kia điện thoại nghe thấy.
Châu chấu sắc mặt khó coi, mẹ nó, thật đúng là bị vả vào mặt.
Tuy nhiên.
Đang lúc Hà Phong đắc ý đến tận trời, Cổ Hiểu Hiểu tiếp tục nói: "Hà Phong, cậu đừng cao hứng, Vũ Cầm đáp ứng giao lưu hữu nghị là có điều kiện.
Bước ngoặt này, làm cho Hà Phong sửng sốt.
Cổ Hiểu Hiểu tiếp tục nói, giọng nói có chút yếu ớt cùng xin lỗi:
"Chúng ta là bạn học cũ, tôi cũng không nói dối cậu, trên thực tế, lúc trước cậu đã thộ lộ với Vũ Cầm, không phải bị cự tuyệt sao? thái độ của cô ấy đối với cậu thì cậu cũng biết, cô ấy không thay đổi chủ ý, tự nhiên cũng không muốn giao lưu hữu nghị."
Nhưng Vũ Cầm muốn đẩy thuyền Mộng Điệp và Tô Kiệt lão đại trong ký túc xá chúng ta, cho nên......
Tôi nói rõ ràng với cậu như vậy, chính là sợ cậu hiểu lầm, bạn học cũ, cậu rất ưu tú, cần gì cứ phải Vũ Cầm chứ? Tình cảm nếu miễn cưỡng thì cũng không được.
"A, đúng rồi, xin cậu giúp một tay, nhất định phải để cho Tô Kiệt lão đại tham gia lần này hữu nghị, nếu như cậu ta không tham gia, thì lần giao lưu hữu nghị này cũng sẽ không cần thiết."
…………….
Giọng nói của Cổ Hiểu Hiểu, rõ ràng rơi vào trong tai Châu chấu, Ngô Thông, Cao Hàng, Tô Kiệt, a, còn có Hà Phong.
Đợi đến khi Cổ Hiểu Hiểu nói xong, sắc mặt Hà Phong trắng bệch, cả người đã run rẩy như bị sét đánh.
Châu chấu thiếu chút nữa cười thành tiếng!!!
Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt...
Quá sốc.
Còn muốn vả vào mặt ta, hắc hắc...... Thật đúng là cho rằng mình có thể tán đổ Lưu Vũ Cầm người ta. Chậc chậc, Chử Mộng Điệp đây là muốn đuổi theo Tô Kiệt, cho dù đối thủ của nàng là Chúc Trì Linh, nàng cũng không sợ hãi, like! "Châu chấu âm dương quái khí nói, ánh mắt đầu tiên là xẹt qua Cao Hàng, sau đó nhìn về phía Hà Phong.
Nước mắt Hà Phong đều muốn chảy ra.
Là bi thương.
Là cay đắng.
Là vô tận không cam lòng.
Hắn thật sự không biết mình kém Tô Kiệt ở chỗ nào!!!
Hà Phong hít sâu một hơi, rất muốn nói với Giả Hiểu Hiểu một câu: Đã như vậy, ký túc xá này cũng không cần thiết, hủy bỏ đi!
Nhưng mà, hắn cuối cùng vẫn không nói ra, mặc kệ nguyên nhân gì, chỉ cần ký túc xá giao lưu hữu nghị thành công, mình có thể có cơ hội biểu hiện tốt bản thân trong giao lưu hữu nghị, nói không chừng có cơ hội làm cho Lưu Vũ Cầm cảm động, thay đổi tâm ý.
Vậy.
Tôi...... Tôi cố hết sức để Tô Kiệt tham gia giao lưu hữu nghị ký túc xá. "Giọng nói Hà Phong run rẩy, nghẹn khuất, nhục nhã vô tận......
Vậy cứ quyết định như vậy đi.