Tạ Cảnh Y trọng sinh, nàng chẳng thèm đoái hoài đến lũ kẻ thù, chỉ nghĩ thầm: "Cuốn xéo hết đi! Đừng cản đường ta trở thành nhân vật một tay che trời!" Nhưng không như ý muốn, trên con đường đến thành …
Tạ Cảnh Y trọng sinh, nàng chẳng thèm đoái hoài đến lũ kẻ thù, chỉ nghĩ thầm: "Cuốn xéo hết đi! Đừng cản đường ta trở thành nhân vật một tay che trời!" Nhưng không như ý muốn, trên con đường đến thành công của nàng lại xuất hiện một... hòn đá vấp chân mở miệng là đâm thấu tim. Tạ Cảnh Y: "Công tử vì sao cầu hôn ta?" Sài Hữu Sâm: "Ba nghìn giai nhân kinh thành Lâm An, không ai mặt dày hơn nàng. Ta thích lắm! Ô hô."