Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Y Thánh Nương Tử

» Tác Giả: Hoa Tuyết Tử & Băng Nhi
» Tình Trạng: Hoàn Thành
» Đánh Giá: 5.33 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 3 Bình chọn
Nàng – Tống Nhã Tình.

Sinh viên ưu tú của Học Viện Y Khoa hàng đầu. Ngũ quan thanh tú, ngoại hình nhỏ nhắn cùng khuôn mặt non choẹt khiến không ít người lầm tưởng nàng còn chưa được đến tuổi 18.

Trên đường đi làm, một cơn lốc xoáy bỗng dưng xuất hiện, nàng lại vô tình xui xẻo đến mức bị hút vào. Lúc tỉnh lại, nàng mới phát hiện mình cư nhiên lại có thể xuyên không.

Nơi đây là một lục địa kỳ lạ, bởi có những loài thú hiếm thấy và khó có thể nào tin được. Chúng được phân thành Linh thú và Tà thú. Nếu Linh thú được loài người cung phụng như thần thì Tà thú lại là kẻ đối đầu với loài người.

Nàng rơi nhầm vào nhà của một lão già kỳ quái. Lão già rất chi là vui vẻ bởi sự xuất hiện của nàng, bất quá không thể mừng vội, nàng bị người ta thử nghiệm thuốc mới a. Chỉ là nàng không những không bị độc chết, mà còn có được một thân công lực 5000 năm. Đây là thứ mà vô số Linh thú lẫn Tà thú phải vất vả tu luyện mới có thể đạt được. Nàng lại còn có khả năng trường sinh, mãi mãi giữ được vẻ đẹp hiện tại của mình.

Kỳ tích này khiến nàng mới có dịp phát hiện được một bí mật động trời. Hoá ra lão già bắt nàng thử thuốc là Tam giới đệ nhất Thần Y, được người người xưng tụng là Thánh Y. Lão già nhận thấy nàng có tài nên đã đem toàn bộ tuyệt học cả đời truyền thụ lại cho nàng. (Đùa! Bản cô nương ta đây dù gì cũng là bác sĩ tương lai mà). Sau khi lão già qua đời, nàng thay thế ông trở thành Thánh Y đời thứ hai của Tam giới.

Trong một lần đi hái thuốc, nàng gặp hắn, cảm thấy hắn đáng thương nên thu nhận, lưu lại bên người. Hắn luôn lẽo đẽo theo nàng, gọi hai tiếng ‘Cô Cô’. Nàng tận tình chăm sóc nên cũng rất yêu thích hắn. Thế nhưng hắn quả là cái tên chết tiệt, chăm sóc hắn bao năm, cho đến khi hắn trưởng thành. Hắn lại dám lợi dụng lúc nàng bị kẻ thù ám toán, trúng thuốc, rồi ăn nàng một cách sạch sẽ. Chỉ là sau đó còn cư nhiên sửa đổi xưng hô gọi nàng là ‘nương tử’. Từ ‘Cô Cô’ của hắn, một cước bay xuống, biến thành ‘nương tử’.

Lão Thiên a~ Thiên lý còn đâu a~ Ai đó có thể nói cho nàng biết, chuyện gì đang xảy ra thế này……………..

Hắn – Nam Cung Lãnh Thiên.

Sinh ra đã sở hữu đôi mắt huyết đồng, trước ngực còn mang một cái bớt hình thù kỳ dị, nên bị mọi người cho là hiện thân của ma quỷ. Mẫu thân ghét bỏ, phụ thân không nhận, huynh đệ xa lánh.

Năm 10 tuổi, hắn bỏ nhà ra đi, và vận mệnh đẩy đưa khiến hắn gặp được nàng. Nàng là người duy nhất trên thế gian không ghét bỏ hắn. Nàng là người duy nhất khen đôi mắt huyết đồng mà ai ai cũng ghét bỏ là xinh đẹp. Nàng là người duy nhất khiến cho hắn cảm nhận được sự ấm áp, khiến cho hắn cảm thấy cuộc sống trở nên đầy ý nghĩa. Vì nàng, hắn muốn trở nên cường đại để có thể bảo vệ và chở che. Nàng là cả thế giới đối với hắn.

Trong một lần giao đấu với kẻ thù, nàng bị trúng thuốc, hắn chỉ định giúp nàng. Thế nhưng ai bảo nàng lại mê người đến như vậy, người thương ở trước mặt, ôm nhuyễn ngọc ôn hương trong lòng, thử hỏi có nam nhân nào mà chịu được chứ. Dù sao thì hắn vẫn luôn bất an, sợ rằng nàng sẽ rời xa vào một ngày nào đó, cứ mãi vấn vương trong lòng. Vì vậy, hắn đành phải tiên hạ thủ vi cường, ra tay để trấn áp sự bất an kia thôi a.

Hắn cứ nghĩ khi nàng tỉnh dậy sẽ rất tức giận, nhưng nàng lại chỉ mắng hắn vài câu. Nàng lại còn để yên cho hắn gọi hai tiếng ‘nương tử’.

Hắn rất vui a~ Cả đời này, hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ buông tay nàng ra. Tuyệt đối là không !
Chương 1
“ Ân….. ” trên giường, giai nhân đang mê man dần lấy lại ý thức, hàng mi cong nhẹ nhàng rung động, dần dần hé mở. Đập vào mắt nàng lúc này là trần nhà gỗ đơn sơ, sững người một lúc, cố gắng nhận diện cảnh vật trước mắt.

Đây-là-có-chuyện-gì???

Nàng nhớ rõ ràng là nàng đang trên đường đi làm, sau đó bỗng nhiên một cơn lốc xoáy xuất hiện và bị nó hút vào.

Tại sao nàng lại có-thể ở đây?? Đây là đâu a~?????? (TT: tèng téng teng: Tình tỷ nhà ta đây thưa cả nhà, cho tràng vỗ tay hoan nghênh tỷ ấy lên sàn nào, *cláp cláp cláp*)

Nàng dùng hết sức lực hiện có, cố chống đỡ thân mình ngồi dậy, tựa người vào đầu giường, nghiên cứu khung cảnh xung quanh. Đây là một gian phòng nhỏ đơn sơ, đồ vật xung quanh gọn gàng và ngăn nắp, không gian cũng thật thoáng đãng và dễ chịu. Thế nhưng…….Nhã Tình khẽ nhíu mày, sắc mặt không thoát khỏi nghi hoặc cùng thắc mắc.

Sao tất cả đều là đồ cổ vậy nè??????? Nhã Tình đang còn bâng quơ suy nghĩ, như tự hỏi, như muốn được ai đó giải thích một chút cái điều kì quái đang diễn ra với nàng lúc này, thì một đạo giọng nói vang lên làm nàng giật mình.

“ Nha đầu, ngươi đã tỉnh rồi sao??? Thật tốt quá! ” cánh cửa được mở ra, tiến vào là một lão nhân đầu tóc bạc phơ, khuôn mặt tươi cười hí hửng.

“ Cho hỏi…ông là ai vậy??? ” nàng thắc mắc, tại sao lão già này trên người lại ăn mặc giống như mấy bộ phim cổ trang mà nàng từng xem vậy nà?? Đây không phải là mơ chứ??? Nghĩ vậy, nàng dùng tay, hết sức ngắt mình một cái, rất đau, vậy là không phải mơ rồi, không lẽ nàng…..

“ Nha đầu!!! Ngươi không sao chứ??? ” lão nhân thấy nàng mất hồn, đưa tay quơ quơ trước mặt nàng, lôi hồn nàng trở về. Không lẽ thuốc còn tác dụng phụ khác sao?? Không có a, đã kiểm tra kỹ mà, không những không có tác dụng phụ mà còn có rất lớn lợi ích mà, nghĩ đến đây trong lòng ông không khỏi mừng thầm.

“ A! Ta không sao. Lão bá, cho hỏi ông là ai vậy?? Còn nữa, đây là đâu?? Hiện giờ là triều đại nào?? Còn có….tại sao ta lại ở đây a~?? ” nàng bây giờ có rất-rất-rất nhiều thắc mắc a, không lẽ nàng “hên” vậy sao, không chừng mua vé số cũng có thể trúng độc đắc a.

“ Nha đầu, ngươi hỏi từ từ thôi. Hỏi cùng lúc nhiều vấn đề như vậy, ta làm sao mà trả lời hết a. ”

“ Xin lỗi, ta quên mất. ”

“ Được rồi, không sao, đây là nhà ta, mấy hôm trước ngươi ngất xỉu trước cửa nhà, là ta đã cứu ngươi, mang người vào đây. Đây là Nhật quốc, bây giờ đang là năm Thiên Vũ thứ 10. Còn ta hả?? Khụ…..Ngươi nghe cho kỹ nha, đừng bị dọa ngốc a, ta là Thần Y danh trấn Tam giới. Xét về y thuật khắp tam giới này, ta nhận thứ hai, không ai dám nhận thứ nhất, người người đều biết đến ta với danh hiệu Thánh y. Thế nào?? Sợ chưa?! ”

(TT: lão ông, biết ông giỏi, nhưng có cần tự kiêu thế không a =.=”. BN: -.- xin lỗi chứ, tìm lộn người rồi, tỷ ấy sợ mới lạ.)

“ Nha đầu, ngươi không sao chứ?? Nha đầu nè?! Không lẽ thuốc còn tác dụng phụ a?? Không thể nào nha, dù là mới chế, nhưng rõ ràng là đã kiểm tra rồi mà, không có tác dụng phụ mà, kỳ lạ nha. Nha đầu!!!!!!!” Thánh Y dùng sức lay lay người trên giường cả buổi mới có phản ứng.

“ Hả???? Ta…ta không sao, mà khoan đã, vừa rồi ông nói cái gì??? Cái gì mà thuốc mới chế?? Cái gì mà tác dụng phụ?? Ông dám lấy ta làm chuột bạch thí nghiệm sao?? ”

“ Cái này, cái này…. ” Thánh Y chột dạ, tiêu rồi, lộ ra rồi, làm sao bây giờ.

“ Nói mau!!! ” nàng tức giận quát lớn. Đùa! Nàng là bác sĩ tương lai, bây giờ lại bị người ta đem làm chuột bạch, đây là lý gì đây trời.

“ A, cái này không thể trách ta a, là do ngươi bị thương quá nặng. Ta không còn cách nào, đành làm liều, cho ngươi dùng loại thuốc đó thôi. Hơn nữa thuốc của ta tuyệt đối không có vấn đề, với lại ngươi không phải khỏi bệnh rồi sao?? Còn nữa, ta cỏn một tin mừng muốn nói cho người biết nữa. Ngươi bây giờ trong người không những không sao, mà còn có được một thân công lực 5000 ngàn năm và có thể trường sinh. Đây không phải chuyện tốt sao?? ” phù, Thánh Y nói xong thở dài, không còn cách nào khác, đành nói dối vậy. Nhìn con nha đầu này hung dữ vậy, nếu nói cho nó biết mình dùng nó làm thí nghiệm thật, chứ không phải có ý tốt cứu nó, nói không chừng nó sẽ xé xác mình mất. Nó bây giờ có một thân 5000 năm công lực, mình vốn không phải đối thủ của nó, không còn cách nào khác, bảo toàn mạng quan trọng hơn.

“ Thánh Y, cứu mạng aaaaa~~~ ” hai người đang nói chuyện, thì nghe được bên ngòai có giọng kêu cứu, Thánh Y lập tức chạy ra. Nhã Tình cũng tò mò, theo bước chân của lão, bước ra cùng. Cảnh tượng trước mắt làm nàng trơ ra, không nói được gì, trước mắt nàng là một con thú trông giống như nhân sư Ai Cập, hơn nữa nó đang bị thương, và nếu nàng không lầm thì vừa rồi tiếng kêu cứu đó là của nó.

Nhã Tình đơ người, đây rốt cuộc là có chuyện gì đây trời…..có ai nói cho nàng biết tại sao nàng lại biến thành như thế này không?? Tại sao nàng lại ở đây, một nơi vô cùng xa lạ cùng kì quặc không??

“ Đau quá a….Thánh Y…..đau quá~~~~ ” trên người con nhân sư kia có rất nhiều vết thương, nhất thời một mình Thánh Y không thể băng bó hết. Nhân sư thì cứ than đau, làm ông rối loạn cả lên. Nhã Tình lấy hết can đảm, tiến lại gần giúp Thánh y băng bó cho nhân sư, ông và nhân sư đều rất ngạc nhiên.

Nhân sư chưa từng nghĩ rằng một con người bình thường lại dám đến gần thần thú như chúng nó, từ trước giờ ngoại trừ Thánh Y ra, không có ai ngoại lệ cả. Nhưng nha đầu này lại ở cùng Thánh Y, không chừng lả đệ tử của Thánh Y, thôi thì cũng kệ.

Thánh Y thì nghĩ thầm, con nha đầu này, băng bó vết thường một cách thuần thục, sử dụng dược diệu cũng rất rõ ràng, vừa nhìn là biết người trong nghề. Ông và con nha đầu này xem ra cũng có duyên, xem ra đã đến lúc ông nên có để tử chân truyền rồi. Nghĩ là làm, sau khi băng bó vết thương cho nhân sư, ông quyết định nhận Nhã Tình làm đồ đệ. Còn Nhã Tình, do tạm thời cũng không biết đi đâu, làm gì, nên cũng nhận lời, dù sao y thuật cũng thuộc sở trường của nàng, cũng chẳng có gì đáng ngại, nên nàng đã nhận lời.

🎲 Có Thể Bạn Thích?