Người nữ hầu cũng chỉ vừa mới tới hoàng thành chưa lâu, nếu như nàng ấy sống đủ lâu ở hoàng thành thì có thể biết được, nữ tử trước mắt đúng là y sư của Thần Y Phường, đích tiểu thư Tướng quân phủ Bách Lí Hồng Trang!
“Nhìn thấy bộ dáng nữ nhân chết tiệt Bách Lí Ngọc Nhan bị cắn một ngụm, quả thực là quá thống khoái!”
Trên mặt Tiểu hắc khó nén hưng phấn: "Nhìn một màn này, thậm chí buổi tối ta không cần ăn gì nữa!”
“Đây chính là do ngươi nói, buổi tối không cần ăn nữa.” Bách Lí Hồng Trang cười nói.
Tiểu hắc lập tức suy sụp: "Chủ nhân, ta đây không phải cảm thấy cao vui mừng vì ngươi sao? Sao ngươi có thể nhẫn tâm với ta như vậy?”
Tiểu bạch cười một cách khôn ngoan: "Tự làm bậy, không thể sống.”
“Ngươi cho rằng, ta không có ăn, ngươi sẽ có ăn sao?” Tiểu hắc uy hϊếp nói.
Tiểu bạch sửng sốt, vội vàng nói giúp: “Chủ nhân, tiểu hắc cũng vì vui nên mới nói ra như vậy, ngàn vạn không thể đoạt đồ ăn của nó!”
Thấy hai tên gia hỏa vì ăn mà thay phiên nhau không ngừng lải nhải, Bách Lí Hồng Trang khẽ cười nói: “Được rồi, được rồi. Buổi tối cho các ngươi ăn bữa tiệc lớn!”
“Chủ nhân vạn tuế!”
Thời điểm Bách Lí Hồng Trang trở lại Cảnh Lê viên, Đế Bắc Thần vẫn ngồi ở trước bàn đá. Nhìn thấy Bách Lí Hồng Trang tiến đến, khuôn mặt tuấn tú hiện lên tươi cười.
“Xem ra hôm nay ngươi rất bận, hiện tại mới trở về.”
Bách Lí Hồng Trang gật gật đầu: "Đó là tất nhiên, ta không giống như ngươi, một người rảnh rỗi.”
Đế Bắc Thần cũng không tức giận: "Đã dùng bữa tối chưa? Ta sai hạ nhân chuẩn bị một ít.”
“Vậy ta sẽ nếm thử tay nghề đầu bếp như thế nào.”
Đế Bắc Thần vỗ vỗ tay, hạ nhân lập tức bưng rượu và thức ăn lên.
Nhìn một bàn phong phú rượu và thức ăn, Bách Lí Hồng Trang đột nhiên cảm giác trên đầu mình hơi ướŧ áŧ, không thể không ngẩng đầu nhìn lên, chẳng lẽ trời muốn mưa hay sao?
Mặt trăng sáng vẫn treo trên bầu trời, căn bản không có chút dấu hiệu trời muốn mưa. Lúc này nàng mới hiểu được, thì ra đây là nước miếng của hai tên gia hỏa!
“Chủ nhân, thật nhiều món ăn ngon!” Tiểu hắc kích động nói.
Ánh mắt Bách Lí Hồng Trang hơi trầm xuống, trong giọng nói xuất hiện một chút uy hϊếp: "Nếu như ngươi là còn dám chảy nước miếng trên đầu ta, ta sẽ khiến ngươi mấy kế tiếp đều bị đói đến nỗi teo đến mức nhỏ nhất, tin hay không?”
Mao cầu sửng sốt, vội vàng bưng kín miệng lại, không dám chảy nước miếng nữa.
Đế Bắc Thần nhìn biểu tình Bách Lí Hồng Trang không ngừng biến hóa, trong mắt hiện lên một sự ngạc nhiên: "Ngươi đang làm gì vậy?”
“Không có gì.” Bách Lí Hồng Trang đáp: "Ta chỉ cảm thấy tay nghề đầu bếp không tồi.”
Rượu đủ cơm no, Bách Lí Hồng Trang hiện lên tươi cười thỏa mãn, từ sau khi tới nơi này, nàng vẫn là lần đầu tiên ăn được rượu và thức ăn mỹ vị như vậy.
Đồ ăn của Tướng quân phủ tất nhiên không cần phải nói, tửu lầu nàng cũng tiến đến khá nhiều, tuy nhiên, cho dù là đồ ăn tửu lầu cũng không thể nào so sánh được với bữa tiệc hôm nay.
“Đã muộn rồi, ngươi nghỉ ngơi sớm chút đi.”
Đế Bắc Thần tươi cười ấm áp, nói xong chuẩn bị rời Cảnh Lê viên, quay về Thần Vương phủ.
“Chờ đã.” Bách Lí Hồng Trang đột nhiên gọi Đế Bắc Thần.
Đế Bắc Thần nghi hoặc nhìn Bách Lí Hồng Trang: "Có chuyện gì vậy?”
“Đêm nay ngươi hãy ở lại Cảnh Lê viên đi.”
Lời này vừa nói ra, Hắc Mộc không thể không sặc, hắn thật sự không nghĩ tới Bách Lí cô nương lại là người chủ động như vậy.
Tuy rằng thiếu chủ và Bách Lí cô nương sẽ thành thân một tháng sau, nhưng hiện tại rốt cuộc vẫn chưa thành thân!
Đế Bắc Thần ra vẻ ngượng ngùng nói: “Nương tử, ngươi chủ động như vậy, vi phu sẽ cảm thấy ngượng ngùng.”
“Nhưng, nếu như nương tử nguyện ý, ta cũng sẽ không ngại.”
Khóe miệng Bách Lí Hồng Trang run rẩy, biểu tình của gia hỏa này cứ luôn thay đổi, lời của nàng còn chưa nói xong, Đế Bắc Thần không khỏi suy nghĩ quá nhiều đi!