Chương 3: Kẻ thần bí
Mạch Dao thao tác trên bản đồ đi dạo không biết như tếh nào đi tới Ngọc các. Xúc cảnh sinh tình nàng lại nghĩ đến sư phụ. Mạch dao cùng “Lạc long không âm thanh” lần đầu gặp gỡ ở Ngọc các. Ngay đó “Lạc lõng không âm thanh” là người xếp trong top cao cấp, là 1 người chơi nữ duy nhất nằm trong bảng xếp hạng PK. Bất quá người này phi thường an phận, luôn độc cô lai vãng. Ngày đó “Lạc long không âm thanh” một mình tại đây gặp quái…. Con boss nàu công cao, phòng thủ cao, chém nửa ngày chưa thấy nó chết, lúc gần chết thì nó bất thình lình vồ đến, một cái đánh sửng sốt đem máu của Lạc Long không âm thanh dây máu cạn, chết ngay lập tức. khi đó nàng vô cùng tức tối! Chính mình đánh ra đồ lại chỉ có thể xem không thể sờ! nàng cũng không phải người tính tóan chi li, chẳng qua là cảm thấy chết như vậy có điểm không cam long. Lúc này chạy tới một tiểu thầy thuốc lv 40, thả ra hồi sinh thuật. nhưng hồi sinh này ở mức sơ cấp nên tỷ lệ thành công rất thấp, một lần không thành công, tiểu thầy thuốc kia phóng luôn ba lượt đã kéo được nàng lên. Sauk hi cứu người, tiểu thầy thuốc kia lại cứ vậy quay đầu bước đi. Nên biết con boss kia cực kỳ khó gϊếŧ, mà đồ trên mặt đất tuôn ra 1 đống , tùy tiện có một món đều là giá trị lien thành. Lọai tình huống này nếu như tiểu thầy thuốc kia đi nhặt đồ thì “Lạc lõng không âm thanh” định sẽ không nói cái gì, nhưng thầy thuốc kia ngày cả nhìn cũng không nhìn… cứ như vậy rời đi!
Mạch Dao đương nhiên sẽ không ngốc đến không biết giá trị của đồ trên mặt đất nhưng nàng từ trước đến nay là vô công bất thụ lộc. Những vật này vốn là không phải nàng gϊếŧ mà được, nàng chỉ là thuận tay cứu người thôi, không thể không có đạo lý đọat đồ của người khác.
Nhưng “Lạc long không âm thanh” không nghĩ như vậy. nàng không thích thiếu người ta. Vì vậy Mạch Dao trở thành đệ tử cao nhất của “lạc Lõng không âm thanh”, cũng là đệ tử duy nhất. Bái sư xong “Lạc lõng không âm thanh” lấy sanh nghĩa lễ ra mắt, giao dịch cho Mạch Dao một cáo đồ trang sức màu tím- chính là cái hiện tại trên trán nàng “Thần lộ”. Lạc Lõng không âm thanh cùng Mạch Dao tính tình tương tự nên hai người ăn nhịp với nhau. từ đó Mạch Dao thành tiểu người hầu của sư phụ, mặc kệ gặp phs3i chuyện gì đều có sư phụ thay nàng giải quyết. Cũng là dưới ảnh hưởng của “Lạc long không âm thanh” nàng hòan thành từ tiểu bạch thỏ lột xác thành lý luận cao thủ. Ngày hôm nay Mạch Dao dù đẳng cấp không cao, trang bị không mạnh nhưng là đối với trò chơi, các lọai thao tác đều phi thường quen thụoc, nhất là thao tác so với các người chơi nữ khác khó ai bằng. Nửa năm trước, Lạc l không âm thanh bởi vì mang thai nên del acc, không chơi, trước khi đi đem đồ đệ duy nhất phó thác cho bạn tốt “Không sức mẻ, không mất mát”.
Nhìn xem 1 dáng người nhỏ nhắn đứng ở Ngọc cản trông thật cô đơn, Mạch Dao trong lòng lại khẽ sinh ra chút ít phiền muộn. nếu là sư phụ có ở đây thì tốt rồi! Có sư phụ có cái gì cũng không sợ. Sư phụ sẽ che gió che mưa cho mình… Chung quy là phải dựa vào chính mình …. Mạch Dao vốn là đối với việc trò chơi cũng không để bụng, chơi rất ít khi dụng tâm cũng không có nghĩa là nàng chơi không vui. Mặc dù hiện tại gặp không ít phiền tóai nhưng ôm 1 bụng cùng thế lức ác đối kháng, nàng rốt cuộc quyết tâm mình nhất định phải làm được.
Ăn cơm tối xong Mạch Dao lại lập tức ngồi đến trước máy vi tính bắt đầu luyện tập ” kế hoạch cường thân” của mình. Mặc dù một mình đánh quái tương đối chậm nhưng nàng cũng chỉ biết kiên nhẫn phát ra kỹ năng. Thời gian tựa hồ trôi qua rất nhanh.
Thẳng đến khi bên tai truyền đến tiếng Bùi Lạc thét chói tai…
“A! ! ! A a a! ! !”
“Cậu trúng gió gì thế…” Mạch Dao bất mãn liếc bạn một cái.
“A a a a a a a! Mau nhìn diễn đàn! Mau mau mau mau mau! ! !”
(Bạn đang dọc võng du ” Y nhân hạo nguyêt” – Kỳ Nhược, chuyển ngữ Tuyết Liên. Chúc các bạn có những giây phút thư giãn vui vẻ!)
Lòng hiếu kỳ nổi lên Mạch Dao mở ra diễn đàn. Cho dù là đối với diễn đàn cũng chưa quen thuộc nhưng rồi cũng chỉ liếc mắt liền thấy được 1 cái topic làm cho Bùi Lạc thét chói tai rồi.
Một nhành độc tiếu tại trong một giờ trong bị rớt 10 cấp, trực tiếp bị xoả tên khỏi BXH đẳng cấp! Quan trọng nhất là bị cướp mất thần khí của “Một nhành độc tiếu” là ‘gọi linh’
Game Cửu Châu có một quy định cực kỳ biếи ŧɦái người chơi hồng danh trong khi pk mà cưỡng chế logout là nick bị đứng nguyên tại chỗ một giờ. Đây cũng là nguyên nhân “Một nhành độc tiếu” do lập tức logout rồi bị gϊếŧ rơi 10 cấp.
Không ai biết là ai làm. Theo người chứng kiến nói người nọ không chỉ ẩn núp họ tên, thậm chí ngay cả binh khí cùng kỹ năng đều bị che chỉ nhìn thấy “Một nhành độc tiếu” trên người liên tiếp toát ra giá trị tổn thương đến kinh người. Mặc dù có thể chứng kiến người đó có tóc đen đồ hắc y nhưng tất cả mọi người dự đoán hắn dùng dịch dung thuật thay đổi bên ngoài.ển nhiên người này chẳng những thực lực cường hãn, hơn nữa tuyệt đối là 1 tài chủ! (L: theo bạn kẻ đang đc đề cập tới…đó là ai , hi hi)
Một nhành độc tiếu một thân trang bị cực phẩm, máu nhiều phòng thủ cao. Có ai có thể nháy mắt gϊếŧ chết, một giờ đem một cao thủ max level rơi 10 tới cấp? “Một nhành độc tiếu” mặc dù là dựa vào tiền nhưng có thể thượng trong BXH pk đương nhiên thao tác sẽ không kém, nhưng cô ta thậm chí cũng không kịp làm gì đã bị người nọ nháy mắt gϊếŧ! Kẻ thần bí kia theo tác mạnh đến cỡ nào đây!
Tên che, binh khí đều là thương phẩm số lượng hạn chế của Thương Thành, giá cả lại càng cao khiến cho người khác phải tắc luỡi. Kẻ thần bí gϊếŧ người một lần lại dùng đan dược sống lại một lần, những đan dược kia cũng là giá trị liên thành. Càng thần kỳ chính là không có ai biết kỹ năng như thế nào bị ẩn núp tựa hồ không có bất kỳ vật phẩm nào có thể có hiệu quả này.
Họ tên không biết, đẳng cấp không biết, nghề nghiệp không biết… Tóm lại là gì cũng chưa biết, cái không biết kia càng làm cho những người ưa bát quái nóng máu sôi trào!
Suy đoán thân phận kẻ thần bí cùng nguyên nhân gϊếŧ người thì những người liệt vào danh sách này đếm không xuể. BXH Đẳng cấp bảng, BXH pk. Người được xem là có hiềm nghi lớn nhất là người đứng đầu BXH pk và đứng đầu bảng level là Ma Cung Thủ – Minh Trạch.
Đối với nguyên nhân kẻ thần bí gϊếŧ “Một nhành độc tiếu” cũng là điều đáng phân vân. Có người cho rằng là vì cướp lấy “gọi linh”, có người cảm thấy là trả thù, thậm chí có người cảm thấy thuần túy là nhàm chán gϊếŧ chơi. “Một nhành độc tiếu” người nàng ta đắc tội đương nhiên không phải là người bình thường, mà nàng ta thì ai cũng đều có động cơ gϊếŧ nàng ta.
Bùi Lạc nhìn có chút hả hê nói:
“Ha ha! Báo ứng! Một nhành độc tiếu thực là đáng đời, cho cô ta hết hoành hành ngang ngược!”
Mạch Dao thì ở một bên trầm mặc không nói.
Người kia rốt cuộc là ai? Tại sao muốn tìm “Một nhành độc tiếu” gây sự đây? Là vì thần khí sao? Mạch Dao cảm thấy có vẻ lạnh cả sống lưng. Nàng lại mơ hồ cảm thấy chuyện này cùng mình có lien quan. Một nhành độc tiếu thực lực thế nào nàng rất rõ ràng, một chiêu nháy mắt gϊếŧ thì thực lực kẻ kia thật khủng bố!
Nhϊếp Vũ Trạch đang tùy ý đảo những topic kia, ngón tay ở trên mặt bàn gõ gõ như có điều suy nghĩ. Trong tai nghe truyền đến 1 tiếng “đinh” cửa sổ game nhắc nhở: Hảo hữu bạn Trường Phong Hạo Nguyệt online
Nhϊếp Vũ Trạch khóe môi nhếch ra một nụ cười, mở ra cửa sổ tán gẫu
Chat riêng : Minh Trạch: là cậu làm.
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: gì cơ?
Chat riêng : Minh Trạch: cậu tự hiểu .
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: ồ
Chat riêng : Minh Trạch: hơ, không giống tác phong của cậu sao.
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: Hả?
Chat riêng : Minh Trạch: tên ẩn núp, binh khí che, dịch dung… Làm gì mà phải lén lén lút lút như vậy .
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: ồ.
Chat riêng : Minh Trạch: nói lời đầ đủ cho ta! Thái độ gì thế!
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: để ta đi dạo diễn đàn.
Chat riêng : Minh Trạch: … Thấy hài lòng chứ?
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: Ừ, quả rất hay ho. Được rồi, cậu có cao kiến gì?
Chat riêng : Minh Trạch: tâm tư của cậu quả khó nghĩ, giấu giếm thân phận rốt cuộc muốn thế nào? Thẳng thắn khoan hồng, gia đây sẽ cân nhắc xử lý nhẹ nhàng.
Trường Phong Hạo Nguyệt từ trước đến nay rất ít khi xuất đầu lộ diện, ngoại trừ vài người trong bang phái còn lại người gặp qua hắn chỉ đếm được trên đầu ngón tay, hắn căn bản không sợ bị nhận ra mà… cho dù bị nhận ra cũng không còn người nào làm gì được hắn. Như vậy… nguyên nhân hao hết tâm tư ẩn núp tất cả thân phận liền chỉ có một đó là muốn vu oan!
Nhϊếp Vũ Trạch tức giận đến nghiến răng ken két.
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: cậu không phải là đoán được sao?
Chat riêng : Minh Trạch: biết rõ ta hiện tại muốn làm gì rồi sao?
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: gì ~
Minh Trạch: lập tức lê qua đây cho ta!
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt:ây đi… chúng ta pk!
Chat riêng : Minh Trạch: hừ!
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: cậu hay là nên lo lắng cho mình đi. Lời người thật đáng sợ, đừng nói người làm bạn ta đây không có nhắc nhở cậu.
Chat riêng : Minh Trạch: Đừng có cười người hôm trước! Chờ xem, ta sớm muộn gì sẽ trở lại.
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: đây tùy thời phụng bồi.
Chat riêng : Minh Trạch: nói…cậu không phải chỉ là nhất thời cao hứng muốn gϊếŧ người đi?
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: cậu nghĩ rằng ta là cậu sao?
Minh Trạch: vừa ý binh khí người ta? Cho gọi chuyên môn…cậu cầm cũng vô dụng …
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: ‘gọi linh ư… nếu không tặng cậu?
Chat riêng : Minh Trạch: sau đó để cho ta thực tôi danh gϊếŧ người trộm bảo sao?
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: ha ha!
Chat riêng : Minh Trạch: vậy rốt cuộc vì cái gì ~~~
Chat riêng : Trường Phong Hạo Nguyệt: cậu đoán xem.