Editor: TruyenHD_Ton.Lúc này mở miệng chính là Mộ Dung Khuynh Tuyết, nàng cảm thấy, lúc này Mộ Dung Khuynh Nhan nói bất quá đều là lời đen đủi. Tình nghĩa của Mộ Dung Khuynh Nhan đối với Nam Cung Diệp, nàng đều xem ở trong mắt. Cho nên, nàng cũng không cho rằng Mộ Dung Khuynh Nhan thật sự muốn từ hôn.
"Ha ha, Mộ Dung Khuynh Tuyết, xem ra ngươi thật sự là gấp không chờ nổi muốn tiếp nhận người từng là tỷ phu tương lai của mình a!" Khóe miệng Mộ Dung Khuynh Nhan gọi lên một mạt cười, nhưng nói đi nói lại vẫn là những từ ngữ rất bén nhọn, chọc thẳng nhân tâm, "Trách không được Nam Cung Diệp lại cấp bách muốn đổi người trong cửa hôn sự này như vậy, nguyên lai là bởi vì nguyên nhân này a! Các ngươi hẳn là đã sớm đã bắt đầu xã giao trong bóng tối đi!"
Nghe Mộ Dung Khuynh Nhan nói trắng ra như vậy, sắc mặt Mộ Dung Khuynh Tuyết lập tức trở nên trắng bệch. Đáy mắt nàng ánh lên lệ quang, nhìn về phía Mộ Dung Khuynh Nhan, mang theo ủy khuất. Hiển nhiên, nàng không nghĩ tới Mộ Dung Khuynh Nhan sẽ đem tội danh như thế ấn ở trên người nàng.
"Mộ Dung Khuynh Nhan, ngươi không cần ở chỗ này nói hươu nói vượn." Nhìn đến Mộ Dung Khuynh Tuyết bị ủy khuất, đáy mắt Nam Cung Diệp hiện lên một tia đau lòng, mắt nhìn về phía Mộ Dung Khuynh Nhan tràn ngập ghét bỏ, "Ta cùng Tuyết nhi là trong sạch. Mộ Dung Khuynh Nhan, ta sở dĩ muốn từ hôn cùng ngươi, cũng là vì ta không có một chút tình cảm gì với ngươi."
"Ta đối với ngươi cũng không có bất luận chút tình cảm gì a." Mộ Dung Khuynh Nhan không chút nào để ý mở miệng nói, "Bất quá, vẫn là một câu kia của ta, nếu muốn từ hôn, nhất thiết là ta từ hôn, mà không phải ngươi."
"Mộ Dung Khuynh Nhan, ngươi không cần khinh người quá đáng."
Nam Cung Diệp không có chút nào cho rằng lúc này Mộ Dung Khuynh Nhan là đang nói thật. Theo hắn, Mộ Dung Khuynh Nhan nói nhiều như vậy, bất quá là bởi vì không muốn từ hôn mà thôi.
Đối với Mộ Dung Khuynh Nhan, trong lòng hắn chỉ có chán ghét, cho nên mặc kệ thế nào, hôm nay hắn nhất định phải từ hôn.
"Mộ Dung gia chủ, chuyện này, ngươi thấy thế nào đây?" Sắc mặt Nam Cung Đình Lễ cũng trở nên không tốt, "Kiến nghị ta vừa nói ra, không biết ngươi có phải cũng đồng ý hay không, nếu ngươi đồng ý, vậy hãy hạ quyết định đi! Bất quá, cho dù ngươi không đồng ý với kiến nghị của ta, hôn sự của Diệp nhi cùng Mộ Dung Khuynh Nhan, đều muốn phải được giải trừ."
Nam Cung Đình Lễ ngữ khí có vẻ cứng rắn, mặc kệ thế nào, hắn đều sẽ không để nhi tử mình cưới một phế vật làm thê tử. Bộ dáng của Mộ Dung Khuynh Nhan, căn bản là không có tư cách trở thành chủ mẫu Nam Cung gia. Kỳ thật năm đó, sau khi Mộ Dung Khuynh Nhan bị trắc nghiệm ra là phế vật, hắn đã muốn lui một cửa hôn sự này. Chỉ là ngại mặt mũi vói Mộ Dung Hi Chiếu, hon nữa lo lắng bị ngưòi ta nói là vong ân phụ nghĩa, cho nên mới vẫn luôn kéo không giải quyết mà thôi."
"Ta đồng ý." Sau khi Mộ Dung Hùng hung hăng trừng mắt nhìn Mộ Dung Khuynh Nhan liếc mắt một cái, mói quay đầu, nhìn về phía Nam Cung Đình Lễ, trực tiếp mở miệng nói, "Dù sao Khuynh Nhan cùng Khuynh Tuyết đều là tỷ muội, ai gả vào Nam Cung gia đều giống nhau, ta không có bất luận ý kiến gì."
Nghe thấy Mộ Dung Hùng nói thế, Mộ Dung Khuynh Tuyết mới thật sự thở dài nhẹ nhõm một hơi, đồng thời, trong ánh mắt nàng nhìn về phía Mộ Dung Khuynh Nhan có nhiều thêm một tia đắc ý.
"Gia chủ cũng không thèm hỏi ý kiến đương sự là ta sao?" Nhìn thấy Mộ Dung Hùng trực tiếp đưa ra quyết định, Mộ Dung Khuynh Nhan cũng không tức giận.
"Mộ Dung Khuynh Nhan, nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện." Mộ Dung Hùng mở miệng nói không có chút lưu tình nào, "Chuyện này, ta đã quyết định, Khuynh Tuyết so với ngươi càng thích hợp với Nam Cung gia hơn. Nếu như ngươi còn muốn tiếp tục ở trong nhà Mộ Dung, thì không cần nhiều lời nữa, nếu không chớ trách ta không niệm tình con cháu."