- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng)
- Chương 10: Lập hộ
Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng)
Chương 10: Lập hộ
“Minh ca nhi, ngươi nói đi, ngươi muốn giải quyết việc này như thế nào, tuy rằng Đại Hổ không còn, nhưng người dân trong thôn sẽ làm chủ cho ngươi, chỉ cần không phải quá phận quá đáng.” Lý Chính lên tiếng nói, nhìn thấy Đường Xuân Minh hắn lại nhớ đến tình cảnh năm trước Đường Xuân Minh hốt hoảng chạy tới nhà hắn cầu cứu hắn, nói Đại Hổ đi thâm sơn muộn như vậy mà vẫn chưa về nhà, lúc đó hắn liền tổ chức một nhóm hán tử trẻ tuổi khỏe mạnh trong thôn vào núi tìm người, kết quả lại chỉ tìm được một bộ quần áo rách nát dính máu rõ ràng thuộc về Đại Hổ cùng mấy cái đầu lâu rải rác, sau khi trở lại hắn liền nói cho Đường Xuân Minh hắn liền ngất ngay tại chỗ.
“Còn có đây là con trai nhỏ Đường Xuân Vanh nhà Đường Thăng đúng không, đến thôn Bình Sơn thăm ca ngươi phải không, lớn lên thật giống cha ngươi, tương lai cũng phải thi được công danh giống như cha ngươi đấy.” Lý Chính trực tiếp đem thân phận Đừng Xuân Vanh công bố ra ngoài, chính là nói cho người Triệu gia, làm việc phải lưu lại một đường, Đường gia cũng không phải là mặc kệ Minh ca nhi, nếu như tương lai Đường Xuân Vanh có thân phận tú tài, đến lúc đó người chịu thiệt chính là Triệu gia cùng thôn Bình Sơn.
Nếu hôm nay hắn xử trí không công bằng, tin tức này chuyển tới thôn Trấn Sơn, người thôn Trấn Sơn cũng sẽ không giảng hòa, tuy rằng là Minh ca nhi gả đi, nhưng dù sao cũng là khí hậu thôn Trấn Sơn nuôi lớn hắn. Nơi này cũng sẽ thành chỗ cân nhắc khi gả ca nhi đi, nếu như rơi vào tay người bám chặt lấy điểm này, sau này bên thôn bọn họ có chuyện gì cũng không có lập trường đến các thôn khác đòi công bằng cho ca nhi trong thôn. Dù chỉ là một Lý Chính trong một thôn nhỏ, nhưng xử lý mọi chuyện cũng không chỉ đơn giản như mấy người hai miệng một lời nói với nhau.
Hai mắt Đường Xuân Vanh hồng hồng, đem tiểu chất nhi trong ngực thả xuống, thi lễ với Lý Chính cùng các tộc trưởng trong thôn, “Học trò chính là Đường Xuân Vanh, hôm qua đến thăm ca ta mới biết được mấy năm nay ca ta sống cũng không được như ý, Đường Xuân Vanh ở đây cũng là hi vọng Lý Chính cùng các tộc trưởng trong thôn có thể giữ gìn lẽ phải cho ca ta. Ca, ngươi có chuyện gì thì nói đi, mấy năm nay ngươi cùng ca phu làm được đủ nhiều, nếu như không có cách nào tiếp tục sống tiếp ở nơi này, ca hãy cùng ta quay trở về thôn Trấn Sơn.”
Khóe miệng Vương Anh giật giật, hỗn tiểu tử, ai bảo hắn tự chủ trương? Nhưng mà hắn không muốn cũng không thể không thừa nhận vở kịch hôm nay con riêng hắn làm rất tốt.
Đường Xuân Minh đứng dậy, con mắt sưng đỏ, gừng xoa quá nhiều rồi, nói: “Từ xưa, Đại Hổ muốn hiếu kính a mẫu ta sẽ không phản đối, đó là ta cùng Đại Hổ phải làm, ” không chỉ có Triệu Bình Xuyên biết diễn trò, hắn cũng biết, “Chỉ là vì sau này ta cùng Lâm ca nhi không cần sống mà suốt ngày nơm nớp lo sợ, ngay cả ngủ cũng không yên ổn, sợ bị người trói không có cách nào kêu cứu được, ta muốn Lý Chính để ta cùng Lâm ca nhi lập hộ một mình đi, dù cho khó khăn đói khổ nhưng chỉ cần hai mẹ con ta không xa nhau là được.”
“A Mẫu, Lý Chính gia gia van cầu người, A Lâm không muốn rời khỏi a mẫu.” Triệu Lâm tiểu ca nhi nhào tới bên người Đường Xuân Minh ôm chặt lấy chân hắn, sợ bị người tách ra, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đều là biểu hiện sợ hãi.
Đường Xuân Minh vội vã ôm lấy động viên hắn: “Sẽ không, A Mẫu sẽ bảo vệ A Lâm.” Việc này qua đi, hắn cần phải cố gắng động viên con trai, bằng không chuyện này sẽ trở thành bóng tối trong lòng nó
“Lập hộ? Ca nhi lập hộ?” Ai cũng không ngờ tới Đường Xuân Minh sẽ có lựa chọn này, hoặc là Lý Chính đã có chút ý thức được, nhưng mà chờ đến khi Đường Xuân Minh
nói ra khỏi miệng hắn vẫn là cảm thấy khó mà tin nổi.
“Minh ca nhi ngươi suy nghĩ kỹ càng chưa? Ca nhi lập hộ không phải là một chuyện đơn giản, thuế hàng năm ngươi có giao được không?” Tam thúc công đối với Đường Xuân Minh cảm thấy vô cùng phức tạp, lần nháo trò này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Triệu lão tam, đây là điều hắn không muốn nhìn thấy, hắn phải nghĩ biện pháp thay đổi danh tiếng của Triệu lão tam, khoa thi lần này hắn nhất định phải tham gia, đây là toàn bộ hi vọng của Triệu gia. Vì lẽ đó hắn cảm thấy hành động này của Minh ca nhi vô cùng không thích hợp, rõ ràng có thể âm thầm tìm hắn cùng Lý Chính thương lượng giải quyết chuyện này, nhất định phải huyên náo khiến cho mọi người ở thôn Bình Sơn đều biết, nói là đòi lẽ phải, này không phải buộc bọn họ đứng ra xử trí sao?
Nhưng mà dù nói thế nào nào, danh tiếng địa vị của ca nhi cũng không quan trọng bằng hán tử, theo như cách nói của cổ nhân, lúc cần thiết lựa chọn hi sinh
đương nhiên là ca nhi.
Chiêu này của Minh ca nhi mà muốn triệt để cùng Triệu gia xé rách quan hệ
sao? Bằng vào một ca nhi yếu nhược như hắn có thể chống đỡ được gia đình? Tam thúc công biểu thị hoài nghi, thường ngày hoạt động trong ruộng phần lớn cũng là Triệu Đại Hổ làm ra, thêm vào hiện tại lại đang mang thai, hắn lấy cái gì để nuôi sống chính mình cùng tiểu ca nhi? Chẳng lẽ là muốn nhờ cậy Đường gia?
Người chung quanh cũng nghị luận sôi nổi, hôm nay Đường Xuân Minh lớn mật đã vượt qua ấn tượng của bọn họ đối với Đường Xuân Minh ngày xưa, nhưng mà nhìn thấy sắc mặt trắng bệch cùng thân thể yếu ớt của Đường Xuân Minh, lại nhìn tới Triệu Lâm tiểu ca nhi
gầy gò đến mức da bọc xương không ra hình dạng, đều nảy sinh lòng thương hại, có thể thực sự là bị Triệu gia bức đến tuyệt cảnh không thể không làm ra chọn lựa như vậy đi, nếu như nói về ấn tượng của bọn họ với Triệu lão ma cùng Vương Xuân Hoa, thật đúng là bọn họ có thể làm ra được những chuyện như nửa đêm trói Minh ca nhi, đến lúc đó gạo đã nấu thành cơm, Minh ca nhi chính là có khổ cũng không nói ra được.
Ngoại trừ một số ca nhi ích kỉ độc mồm lại ham sống, phần lớn mọi người vẫn đồng tình với Đường Xuân Minh, đối với những lời nói chua ngoa đều bị mắng trở lại.
Nhưng lại có người lại không chịu nổi mọi người đều nói chuyện cho Minh ca nhi, rất thích bỏ đá xuống giếng, thấy người khác trải qua càng thê thảm hơn mới có thể làm nổi bật lên những ngày tháng đắc ý của mình.
Phu lang nhà Lý Hạ Căn lúc trước vừa giúp Vương Xuân Hoa nói chuyện vừa cắn hạt dưa vừa nhàn nhạt nói chuyện, “Ta thấy, chỉ sợ mấy năm nay không chỉ kiếm được chút bạc này, chỉ lo sợ mình không chiếm được số bạc này liền muốn nhanh chóng phân ra, ai yêu, đến lúc thực sự cầm được chỗ bạc này còn không phải lại câu dẫn hán tử đến với hắn, nhà Đại Hổ chính là có chủ ý nào sao?”
“Phi! Ngươi cho rằng ai cũng có lòng tham giống như người vậy sao, chuyện mấy năm trước ngươi làm mấy năm sau liền thật sự cho rằng mọi người đều đã quên, a công a ma cùng đệ đệ nhà ngươi sẽ ở trên trời nhìn ngươi đối xử với cháu trai của ngươi cũng là nhi tử của bọn họ như thế nào, cả nhà các ngươi chiếm đất cùng nhà của cháu trai mình cũng không cảm thấy hoảng sợ sao!” Có người không chút lưu tình mắng.
“Ai tham của? Năm đó chính là cháu trai của ta tự mình đồng ý, các ngươi thật sự là lo chuyện bao đồng quản đến cả chuyện nhà ta, thật sự là coi nhà họ Lý chúng ta dễ bắt nạt sao? Chúng ta cũng là giúp cháu lớn bảo vệ chỗ đất cùng nhà đó, chẳng lẽ để cho nhà các ngươi nhìn? Xì!” Nhà Lý Hạ Căn hô to gọi lớn hướng về phía người nói chuyện kia đáp trả.
Đúng lúc này, một người chạy tới từ bên ngoài, giống như chạy trốn thở không ra hơi, trong tháng giêng mà vẫn chảy mồ hôi, người kia hướng về phía đoàn người hô to,: “Nhà Lý Hạ Căn có ở đây không? Cháu trai nhà người trở về từ chiến trường, nhanh chóng về nhà đi, cháu trai nhà người thực sự đã trở về từ chiến trường.”
“Cái gì?! Cái này không thể nào?!” Nhà Lý Hạ Căn nhất thời rít gào.
“Không thể nào, không phải nói chết ở trên chiến trường
sao?” Cũng có người hoài nghi nói, bao nhiêu năm trôi qua vẫn không có tin tức truyền tới, mọi người đều cho rằng sẽ không trở lại a.
“Ha ha, ” người bị nhà Lý Hạ Căn chỉ vào mũi mắng lập tức vui vẻ, “Nhà Lý Hạ Căn, không phải ngươi nói là bảo vệ cho cháu trai sao? Bây giờ cháu trai đã trở về, còn không mau mau
trả lại đất cùng nhà.”
Không ít người nghe nói như thế liền cười lên.
Sắc mặt của Lý Chính rất khó nhìn, đây chính là chuyện của Lý gia, trên mặt Lý Chính như hắn cũng không được vẻ vang gì, Lý Chính nhìn nhà Lý Hạ Căn một chút, nhà Lý Hạ Căn thực sự hoảng sợ, chuyện là thật sao, tên tiểu tạp chủng kia sao có thể sống sót trở về, “Sẽ không phải là giả mạo đi, không được, ta phải trở về xem.” Lòng bàn chân hắn như có lửa đốt, chớp mắt liền chuồn ra ngoài, bình thường làm việc cũng không được tốc độ nhanh như vậy.
Lý Chính cũng nghĩ mau mau đi xem xem tình huống thế nào, vì vậy nhất định phải xử lý xong chuyện trước mắt đã: “Minh ca nhi, ngươi xác định phải làm như vậy? Phải biết rằng một khi lập hộ liền không thể đổi ý, đến lúc đó quan phủ truy cứu ngay cả Lý Chính ta cũng không thể che chở được ngươi.”
Đường Xuân Minh từ khi nghe được tin tức lúc nãy liền vô cùng vui vẻ, phu lang nhà Lý Hạ Căn này từ trước đến giờ đều cấu kết cùng Vương Xuân Hoa làm chuyện xấu, trong thôn truyền đến không ít lời đồn xấu liên quan đến hắn đều là do Vương Xuân Hoa thông qua người này truyền đi, nhìn thấy liền làm cho người ta chán ghét.
“Đương nhiên, đến lúc đó còn muốn thỉnh cầu Lý Chính đi giúp ta một chuyến, ta nghĩ căn nhà này quy dưới tên ta liền không thành vấn đề đúng không.” Đường Xuân Minh
muốn đem tài sản riêng làm rõ.
“Đương nhiên…”
Lý Chính còn chưa dứt lời, Triệu lão ma bên kia vừa nghe thấy, nhà Triệu gia
liền của Triệu gia dựa vào cái gì lại để cho tiện nhân này lấy đi: “Phi! Ngươi nghĩ hay lắm, dựa vào cái gì nhà của Triệu gia chúng ta lại để cho ngươi? Đó là của Triệu Đại Hổ lưu lại thì chính là của Triệu gia, ngươi là cái thá gì, ngay cả cái rễ cũng không lưu lại cho Đại Hổ, lấy căn nhà liền cấp dã hán tử đúng không?”
“Dã hán tử?” Đường Xuân Minh
phát hỏa, “Là a ma nhìn thấy dã hán tử sao? A ma nói như thế với ta, lẽ nào muốn dùng phòng của Triệu gia làm gì …”
“Câm miệng!” Tam thúc công nổi giận gầm lên một tiếng, ma sao này không biết ăn nói, lời này cũng là có thể tùy tiện nói đi ra? Có còn muốn danh tiếng? Tam thúc công trừng ca nhi không chịu an phận Đường Xuân Minh này một chút, hướng Triệu a ma quát, “Triệu gia, năm đó thời điểm ngươi phân ra ở riêng cũng không phân được cho hắn bao nhiêu, mấy năm nay nhà Triệu Đại Hổ hiếu kính ngươi vẫn chưa đủ hay sao?”
“Tam thúc công, Lý Chính đại thúc, ta cũng không phải vô duyên vô cớ muốn những thứ này, ” Ấn tượng của Đường Xuân Minh đối với vị tam thúc công này cũng không tốt bằng Lý Chính, hắn nhìn ra được, trong lòng tam thúc công chỉ sợ là ghi nhớ chuyện của Triệu gia lại bắt hắn coi như người ngoài, hiện tại làm chỉ là cho người khác xem, sẽ không phải là thật sự nghĩ cho hắn, “Năm đó sau khi ở riêng, ngoại trừ hai mẫu chẳng có cái gì cả, nhà là dùng của hồi môn của ta xây, chứng nhận của hiệu cầm đồ ta vẫn còn bảo quản tốt lắm, vì vậy căn nhà này là của hồi môn của ta, không thể coi là của Triệu gia.Còn hai mẫu, đó là dùng để nuôi Lâm ca nhi cùng đứa nhỏ trong bụng ta, đương nhiên, như a ma không coi bọn họ là người của Triệu gia liền là chuyện khác.”
Bây giờ suy nghĩ một chút, hắn ước gì Triệu lão ma đem hai mẫu ruộng thu hồi lại, sau đó hắn là có thể quang minh chính đại
không hiếu kính Triệu lão ma, Triệu gia hắn cũng có thể triệt để không quan tâm đến, bằng không nếu để cho bọn họ đến làm phiền còn không phải là khiến cho hắn lo chết.
Triệu a ma con mắt đỏ lên, là tức giận, đã mất một lượng bạc lớn, căn nhà này hắn đã xem là của chính mình, dù thế nào cũng không thể mắt thấy liền bay ra ngoài: “Hàng lỗ vốn trong bụng của ngươi, làm sao lại được coi là họ Triệu, muốn chiếm nhà của ta, muốn cũng đừng nghĩ, trừ phi ta chết ở chỗ này.”
“A Mẫu, ngươi ít nói vài câu.” Triệu Bình Xuyên biết a mẫu không muốn, nhưng chuyện hôm nay nếu như không muốn kết thúc bằng danh tiếng hắn bức bách ca sao cùng cháu trai truyền ra ngoài nhất định phải để cho Đường Xuân Minh toại nguyện. Như vậy hắn mới có cơ hội nói cho người ngoài, người Triệu gia bọn họ chính là nhân hậu, phải để cho người ngoài nhìn thấy hắn chủ động nhường nhà cho bọn họ, hắn cũng không thể để cho a mẫu có ánh mắt thiển cận hại.
“Lý Chính, tam thúc công, bất kể nói thế nào ca sao vẫn là nhị ca sao của ta, Lâm ca nhi vẫn là cháu trai của ta, Triệu gia ta sẽ không bạc đãi bọn họ.”
Vương Xuân Hoa ở phía sau cũng hận đến mức không ngừng véo lấy Triệu Mai tiểu ca nhi không biết trở về từ lúc nào, tiểu ca nhi yên tĩnh đứng ở một bên xem người lớn làm ầm ĩ đau đến con mắt đều đỏ, nhưng hắn không dám kêu cũng
không dám giãy dụa, bằng không a mẫu sẽ làm cho hắn càng đau hơn.
Phải nói Vương Xuân Hoa cùng Triệu lão ma thực sự là trời sinh một cặp,ở phương diện tham tiền này thực sự là giống nhau, bàn tính trong lòng Vương Xuân Hoa không ngừng đánh vang, đã sớm đem nhà lớn của Triệu gia coi như là của nhà mình, hiện tại trái tim của hắn cũng nhỏ máu giống như Triệu lão ma, Triệu lão ma không lấy được nhà của Triệu Đại Hổ, hắn liền không lấy được nhà hiện tại của Triệu gia, trong lòng đau đến trên mặt cũng trở nên vặn vẹo.
Đường Xuân Minh mới mặc kệ Triệu lão ma gầm rú thế nào, cũng mặc kệ Triệu Bình Xuyên cũng mặc cho hắn bày ra bộ dáng hào phóng nhân hậu như thế nào, chỉ để ý nhìn Lý Chính cùng tam thúc công. Lý Chính đang cùng tam thúc công và mấy vị bô lão khác thương lượng chuyện này, do tam thúc công đứng ra nói: “Nếu cầm của Đại Hổ, sau này Đại Hổ nên hiếu kính ngươi cũng phải gánh chịu.” Vấn đề hiếu kính lão nhân, cũng mặc kệ lão nhân có làm đúng hay không, nếu như không hiếu kính lão nhân cũng sẽ là tội lớn.
“Phi, ai muốn hắn hiếu kính, ta còn sợ không biết ngày nào hắn cầm bao thuốc độc hại chết ta a.” Triệu a ma đau đến mức trong lòng không ngừng nhỏ máu, tuy nhiên nhìn thấy ánh mắt của Triệu Bình Xuyên hướng ra hiệu về phía hắn, ngày hôm nay hắn thực sự triệt để hận Đường Xuân Minh, hận không thể ăn thịt uống máu hắn.
“Hai mẫu kia trả lại Triệu gia đi, sau này Minh ca nhi cùng hai đứa bé kia không có quan hệ với Triệu gia, Triệu a ma cũng không thể lại ỷ vào thân phận trưởng bối bức bách Minh ca nhi, bằng không a mẫu như ta thật sự không yên lòng để Minh ca nhi ở lại thôn Bình Sơn, Triệu a ma là người như thế nào đã truyền khắp thôn xóm bên cạnh,huống hồ Đường gia ta cũng không phải là không nuôi được ca nhi như thế này.” Bỗng nhiên một thanh âm xa lạ vang lên, trong lòng Đường Xuân Minh kinh ngạc kinh ngạc, Đường Xuân Vanh thì lại kinh hỉ vạn phần, nói chuyện chính là Vương Anh, kế mẫu của Đường Xuân Minh.
Những người đứng trước Vương Anh tránh ra một chút, không ít người chưa từng thấy mà nếu có thấy cũng không ấn tượng, nhưng mà có vài ca nhi gả từ thôn Trấn Sơn tới lại nhớ được hắn, trước đó Vương Anh đướng sau mọi người không ai chú ý đến, hiện tại lại kinh ngạc kêu lên, “A sao Đường gia? A mẫu Minh ca nhi.”
Tay của tam thúc công hơi dừng một chút, vốn cho là Minh ca nhi không có nhà mẹ làm chỗ dựa, không ngờ người mẹ kế này lại ra mặt cho hắn, vì vậy hắn làm trưởng bối cũng không thể ép Minh ca nhi được. Quên đi, nếu như hắn muốn hoàn toàn xé rách quan hệ với Triệu gia vậy để cho hắn như ý đi, hắn cũng không tin một ca nhi có thể làm được chuyện gì, đến thời điểm đó không có mặt mũi chính là Minh ca nhi, không thể trách nhà họ Triệu bọn họ.
Vương Xuân Hoa cũng hơi cau mày lại, công lực của hắn nếu so với Vương Anh chỉ là cặn bã, Vương Anh
lợi hại chính là có tiếng trong thôn, bọn họ đều cùng đi ra từ nhà Vương gia.
Vương Anh đi thẳng đến trước mặt Đường Xuân Minh cùng Đường Xuân Vanh, chào hỏi với mấy vị tộc trưởng trong thôn một chút. Đường Xuân Minh
cơ trí đứng phía sau Vương Anh, một bộ dáng dấp thuận theo, khóe miệng Vương Anh giật giật, đứa con riêng này trước đây thật nhu thuận, hiện tại chỉ là làm cho người khác xem, bên trong chính là thay đổi hoàn toàn. Kỳ thực chỉ cần không phải là đỡ cũng không đứng dậy được, hắn thật sự cũng muốn để cho đứa con riêng này thay đổi,
trước đây
con riêng này thực sự không lọt nổi mắt xanh của hắn, sau này hắn thật sự không cần phải liên lụy đến A Vanh.
Giúp người giúp đến cùng, Vương Anh sau khi chào hỏi xong liền nói: “Trước đây có Đại Hổ ta cũng không muốn làm kẻ ác, hiện tại Đại Hổ không còn ta cũng không muốn lại bám vào chuyện trước kia không tha, nhưng sau này Minh ca nhi làm sao kiếm sống làm a mẫu như ta cũng không thể không hỏi, nếu như thôn Bình Sơn này không lưu được Đường Xuân Minh, ta ở trong thôn Trấn Sơn vẫn có thể xen mồm được.”
Đây chính là mạnh mẽ làm mất mặt, nếu như thực sự muốn thu hồi nhà lại đuổi Đường Xuân Minh ra khỏi thôn Bình Sơn, ca nhi cùng hán tử thôn Bình Sơn thực sự không còn mặt mũi ra ngoài nói chuyện với những người ở thôn khác, còn ai dám đem ca nhi gả vào thôn Bình Sơn? Ngay cả tam thúc công mặt cũng đỏ lên.
Mấy tộc trưởng trong thôn cũng nhìn nhau, đều thể hiện không thể tiếp tục chờ đợi, liền ra hiệu Lý Chính nhanh chóng xử lý, cứ theo như Minh ca nhi cùng a mẫu của hắn mà làm. Da mặt Lý Chính không ngừng giật giật, hắn vốn muốn để hai mẫu kia cho Minh ca nhi, trong ruộng có cái sản xuất dù sao cũng coi như được chút ít, ngay cả tam thúc công không muốn nhất cũng phải kéo lên đạo hiếu khiến cho Minh ca nhi không dược như ý, giờ thì hay không, sau này ngay cả hai đứa bé cũng không có liên quan đến Triệu gia.
“Vậy cứ dựa theo ý của Triệu gia, Minh ca nhi cùng với a sao Đường gia, nhà cùng năm mẫu đất núi quy về dưới tên Đường Xuân Minh, Triệu Lâm tiểu ca nhi cùng hài tử trong bụng Minh ca nhi không có quan hệ với Triệu gia, Triệu gia không cần Minh ca cùng hài tử
hiếu kính, Minh ca cùng hài tử sau này có khó khăn cũng không thể tìm đến xin Triệu gia giúp đỡ, dù cho không sống được cũng không được, Triệu lão tam, Triệu gia, các ngươi nói đúng hay không?”
Vốn dĩ Triệu lão ma còn có ý kiến, năm mẫu đất núi kia là do Đại Hổ nhà hắn khai phá ra thì dựa vào cái gì mà lại để cho tên tiện nhân kia, nhưng sau khi vừa nghe tiện nhân kia cùng tiểu tiện chủng dù có chết cũng không thể tìm tới Triệu gia, chợt cảm thấy sảng khoái. Tuy nói hiện tại Vương Anh đứng ra vì đứa con riêng, nhưng dưới cái nhìn của hắn cũng chỉ lo con riêng trở lại Đường gia dựa vào Đường gia nuôi sống, cho nên mới thế hắn tranh thủ căn nhà này, nếu như Đường Xuân Minh sống tiếp thế nào Vương Anh sẽ không đi quản, thật sự muốn nhìn xem đến lúc đó tên tiện nhân kia sẽ quỳ xuống cầu xin hắn cho ăn cơm như thế nào, hắn phải cố gắng đem cơn giận ngày hôm nay kìm nén lại!
Lý Chính cũng là một người thông minh, tuy rằng những lời này không được êm tai, nhưng lại chạm đến tận đáy lòng của Triệu a ma, hắn không phản đối vỗ đùi nói: “Được, Triệu gia ta xem thường miếng cơm ăn này của hắn, sau này hắn cũng đừng muốn ăn cơm nhà Triệu gia ta, ta thà rằng đổ cho heo cho chó ăn!”
“Ta cũng đồng ý, ta cùng con trai dù cho chết đói cũng sẽ không tìm đến cửa Triệu gia, người Đường gia ta vẫn có cốt cách này.” Đường Xuân Minh
cũng nói.
“Tốt lắm, mọi chuyện đều đã thương lượng xong, Triệu lão đại cũng có thể đi ra, cùng Triệu lão tam đồng thời đem lập văn bản, ta cũng sẽ giúp Minh ca nhi lập hộ, sau này Minh ca nhi vẫn là người thôn Bình Sơn, thôn Bình Sơn ta không làm được chuyện đem ca nhi gả vào đuổi ra khỏi thôn.” Lý Chính nghiêm mặt nói.
Từ Triệu gia một hán tử đi ra, ngượng ngùng nở một nụ cười với Lý Chính, ca nhi hán tử thôn Bình Sơn đều lộ ra một ánh mắt khinh thường, hán tử như vậy thực sự khiến cho người ta coi thường, a mẫu cùng phu lang của mình đang nháo bên ngoài, không nghĩ tới hắn lại rúc ở trong nhà không động một chút nào, hán tử như vậy Triệu lão ma sau này sau có thể dựa vào được? Triệu Đại Hổ không ở, sau này chỉ có thể thực sự dựa vào Triệu lão tam, không biết Triệu lão tam sau này sẽ là cái dạng gì.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng)
- Chương 10: Lập hộ