Chương 42: Lại gặp

Người khác đều đang nghi ngờ nguồn gốc độc dược trong tay Trì Trường Dạ, rất ít người nghĩ đến Cổ Dao, mà mấy người chủ sự của Điền gia lại rất rõ ràng, bọn họ đã sớm biết được từ Điền nhị thiếu, độc dược là do Cổ Dao điều chế để phòng thân, độc thảo vẫn là do Điền gia thu thập đưa qua, Cổ Dao này thật sự không đơn giản.

Điền gia chủ cười trên nỗi đau của người khác:

“Nghe nói độc trên người ba tên kia đến bây giờ vẫn chưa giải được hoàn toàn, nếu như không giải được độc, vậy thì Cổ gia mất hết mặt mũi, vậy mà lại thua trong tay một tiểu tử bị đuổi ra khỏi Cổ gia.”

……

“Hai vị thiếu gia, tiểu thư, ta nói không sai chứ, phía trước chính là Cổ Dao, người của ta tận mắt nhìn thấy hắn ta đi ra khỏi chỗ ở.”

Một tên gian xảo nịnh nọt nói với Cổ Tinh, Cổ Thần đang đứng ở trong góc.

“Biết rồi, ngươi đi nhanh đi.” Cổ Tinh phất tay đuổi người.

“Vậy tiểu nhân không quấy rầy hai vị làm việc nữa.”

Tên gian xảo kia rất dứt khoát xoay người rời đi, có điều đi được nửa đường quay đầu nhìn hai vị thiếu gia, tiểu thư kia, trong mắt lóe lên vẻ nham hiểm.

Hai người này tuy rằng là thiếu gia, tiểu thư của Cổ gia, nhưng ai mà không biết bọn họ chỉ là kẻ vô dụng, nếu như không phải kiêng kị Cổ gia, bọn họ đã sớm dạy dỗ tiểu nha đầu này rồi.

Cổ Tinh nhìn bóng lưng Cổ Dao đang đi dạo, trong mắt tràn đầy lửa giận, tên tiện nhân này chính là sao chổi, người đã rời khỏi Cổ gia rồi, vậy mà còn hại mẫu thân nàng ta bị giam cầm, cả một năm, đợi đến khi mẫu thân nàng ta ra ngoài, e là mọi chuyện đã muộn, ngay cả cha nàng ta cũng không dám cầu xin ông nội.

Đều là do tên tiện nhân này hại, biết vậy lúc trước không chỉ đơn giản là dạy dỗ hắn ta một trận, mà là trực tiếp gϊếŧ chết hắn ta!

“Tỷ, hay là chúng ta trở về đi, nếu như để cho ông nội biết chúng ta đến tìm Cổ Dao gây phiền phức, sẽ bị phạt nặng hơn.”

Cổ Thần nghĩ đến tình huống gần đây, lo lắng nói.

“Ngươi sợ thì tự mình trở về, ta không tin ta dạy dỗ tên tiện nhân Cổ Dao này, ông nội sẽ trừng phạt ta!”

Chuyện ở thọ yến của ông nội lúc trước chẳng phải cũng bỏ qua sao, Cổ Tinh tin tưởng giá trị của mình đối với Cổ gia lớn hơn Cổ Dao tên tiện nhân này rất nhiều.

Nguyên nhân những người tìm cậu gây phiền phức đều thất bại, chẳng phải là bởi vì có Trì Trường Dạ kia chống lưng sao, vừa nghĩ đến nam nhân kia là do mình đưa lên giường Cổ Dao, Cổ Tinh tức đến mức muốn hộc máu.

Cổ Tinh tức giận xông ra ngoài, Cổ Thần sợ Cổ Tinh chịu thiệt, vội vàng đuổi theo, sao có thể bỏ mặc nàng ta, tự mình trở về.

Theo hắn ta thấy, chi bằng âm thầm tìm kiếm cơ hội, còn hơn là đối phó với Cổ Dao ở ngoài sáng.

Cổ gia thế lớn, bọn họ chiếm ưu thế, còn sợ không đối phó được với Cổ Dao cô độc sao?

Chỉ là tỷ tỷ của hắn ta bị mẫu thân nuông chiều hư hỏng, làm việc luôn luôn tùy hứng, một khi đã kích động, rất ít người có thể ngăn cản được.

“Cổ Dao, tên tiện nhân, ngươi chết đi!”

Cổ Tinh xông lên, vỗ một chưởng về phía Cổ Dao, nếu như Cổ Dao vẫn là Cổ Dao trước kia, chỉ có thực lực Luyện Khí tầng hai, lại bị tập kích từ phía sau, với thực lực Luyện Khí tầng ba của Cổ Tinh, một chưởng vỗ xuống, không chết cũng bị thương nặng.

Cổ Dao đã sớm nhận ra ác ý truyền đến từ một hướng nào đó, thần thức vừa quét nhìn thấy tỷ đệ Cổ Tinh, Cổ Thần đứng ở đó.

Nói đến tu sĩ Luyện Khí tầng ba mới có thể tu luyện ra thần thức, hơn nữa thần thức vừa mới tu luyện ra rất yếu, phạm vi có thể khuếch tán rất nhỏ, nhưng Cổ Dao xuyên việt lại có tinh thần lực SS, hiện tại thần thức của cậu cho dù so sánh với tu sĩ Luyện Khí cao giai cũng không kém là bao.

Cho nên nhất cử nhất động của Cổ Tinh đều bị cậu nhìn thấy, bao gồm cả việc Cổ Tinh đang chuẩn bị ra tay, đợi đến khi khoảng cách đủ gần, cậu thuận tay ném một tấm hỏa cầu phù ra sau, chỉ là sơ cấp, trung cấp cậu sợ một phát đánh chết Cổ Tinh nha đầu thối kia, cậu không sợ gϊếŧ người, nhưng gϊếŧ nha đầu này sẽ gặp phải phiền phức không ngừng.

“Ầm!”

“Tỷ! Cổ Dao, ngươi dám!”

Cổ Tinh không kịp đề phòng, bị hỏa cầu đánh trúng, hỏa cầu nổ tung, tóc và quần áo của nàng ta nhanh chóng bốc cháy, Cổ Tinh kêu la thảm thiết.

Cổ Thần tức giận trừng mắt nhìn Cổ Dao, vội vàng cứu tỷ tỷ mình trước, dùng một tấm tụ thủy phù mới dập tắt lửa trên người Cổ Tinh, nhưng cả khuôn mặt của Cổ Tinh đã biến thành mặt hoa, tóc cũng bị cháy đến mức lộn xộn.

Cổ Dao nhìn thấy vậy, nhịn không được cười ha ha.

“Cổ Thần, gϊếŧ hắn! Nhanh gϊếŧ hắn!” Cổ Tinh ôm mặt, kêu gào điên cuồng.

“Cổ Dao, ngươi dám dùng linh phù đối phó với Cổ Tinh sao?” Cổ Thần tức giận nói.

Tiếng cười của Cổ Dao lập tức dừng lại, sắc mặt lạnh lùng:

“Tỷ đệ các ngươi từ trước đến nay đối phó với ta đều là quang minh chính đại, ta lại không thể phản kháng sao? Vừa rồi đừng nói là không biết người phía sau muốn gϊếŧ ta là ai, cho dù biết là Cổ Tinh nàng ta, ta cũng sẽ đánh trả, chẳng lẽ phải đứng yên để cho nha đầu thối kia gϊếŧ ta sao?”

“Hiện tại có chỗ dựa, quả nhiên không xem chúng ta ra gì, vậy thì để ta lĩnh giáo bản lĩnh hiện tại của ngươi. Xem chiêu!”

Cổ Thần nói xong lấy kiếm ra đâm về phía Cổ Dao, đương nhiên hắn ta không thể nghe lời tỷ tỷ, gϊếŧ chết Cổ Dao, nhưng ít nhất phải dạy dỗ cậu một trận.

“Kẻ nào dám ở trên chợ của Điền gia chúng ta gây chuyện?”

Hộ vệ Điền gia nhận được tin báo, vội vàng chạy đến, vậy mà dám ra tay ở trên địa bàn của Điền gia bọn họ, thật sự là muốn chết!