Phong Kim Lâm mân mê chén trà trong tay, nói:
"Nếu ngươi không xảy ra chuyện, lúc này hẳn là đã đính hôn với Phong Lâm Lang của Phong gia quận Cao Dương rồi, mà người hại ngươi thành ra như bây giờ, chính là người ái mộ Phong Lâm Lang, Ngô Ứng Ngạn, địa vị của Ngô gia không thấp hơn Phong gia, bởi vậy Côn Nguyên tông và Bạch gia dù biết rõ như vậy, cũng không dám đòi lại công bằng cho ngươi."
Bạch Kiều Mặc nghe những lời này, cơ thể lại căng cứng:
"Phong gia chủ sao lại biết chuyện này? Phong gia chủ cũng họ Phong, chẳng lẽ có quan hệ gì với Phong gia quận Cao Dương?"
Trước đây chưa từng nghĩ đến, nhưng Phong gia chủ cố ý đến nói rõ chuyện này, chỉ sợ không phải không có quan hệ.
Phong gia chủ không trực tiếp trả lời câu hỏi của Bạch Kiều Mặc, mà tiếp tục nói: "Chuyện này chưa lan truyền ra ngoài thành Khánh Vân, tuy nhiên không thể giấu diếm những người có tâm ở quận Cao Dương, Phong gia vì muốn tránh tiếng xấu, nên quyết định tiếp tục hôn ước giữa Phong gia và ngươi, bọn họ nhắm vào con trai ta."
Nghe đến đây, vẻ mặt bình tĩnh của Bạch Kiều Mặc rốt cuộc không kìm được nữa, nứt ra.
Phong gia chủ tuy không trực tiếp trả lời vấn đề trước đó, nhưng trong lời nói cũng đưa ra giải thích, có lẽ Phong gia chủ là chi thứ của Phong gia quận Cao Dương, cho nên hôn ước khó hiểu này mới rơi xuống đầu ông, mặc dù Bạch Kiều Mặc rất ít khi về thành Khánh Vân, nhưng tình cảm Phong gia chủ yêu thương đứa con trai duy nhất, hắn cũng từng nghe nói.
Chính vì vậy, Phong gia chủ mới sáng sớm chạy đến tìm hắn.
Bạch Kiều Mặc lộ ra nụ cười khổ, Phong gia chủ yêu thương đứa con trai duy nhất như vậy, muốn gả con trai cho một tên phế nhân như hắn, Phong gia chủ không một chưởng đánh chết hắn đã là may mắn lắm rồi:
"Phong gia chủ, chuyện này Kiều Mặc không hề hay biết, nhưng xin Phong gia chủ yên tâm, Kiều Mặc sẽ trực tiếp từ chối chuyện này, hiện tại ta bộ dạng này, hà tất phải liên lụy người khác?"
Phong gia chủ cười khẩy một tiếng:
"Ngươi còn chưa hiểu rõ tình thế hiện tại sao? Chuyện đến nước này đâu phải ngươi có thể làm chủ? Ngươi có thể làm chủ Phong gia, hay là có thể làm chủ Bạch gia? Ngươi hiện tại đều là thân bất do kỷ, muốn tự mình làm chủ, trừ phi ngươi mạnh hơn những gia tộc đè trên đầu ngươi."
"Nói thật cho ngươi biết, Phong Lâm Lang kia là cháu ruột của ta, con gái của ca ca ta, ta và Phong gia bất hòa, chuyện này qua đi, ta và Phong gia quận Cao Dương sẽ triệt để cắt đứt quan hệ, cho nên hôn sự này, Phong Kim Lâm ta thay Minh nhi nhận, nhưng có một số chuyện cần thương lượng với ngươi."
"Thứ nhất, hôn sự chỉ là bề ngoài, trong tối các ngươi vẫn sống cuộc sống của riêng mình, không được có nửa điểm miễn cưỡng Minh nhi nhà ta, đến lúc đó, các ngươi liền giải trừ hôn ước, mỗi người đi một ngả."
"Thứ hai, ngươi cần phải ở rể Phong gia, ta không yên tâm để Minh nhi rời khỏi tầm mắt của ta, rơi vào tay Bạch gia các ngươi, Bạch gia các ngươi đức hạnh thế nào, ngươi rõ ràng, ta cũng rõ ràng."
"Hai điều kiện này, ngươi đồng ý, vậy thì cứ theo ý ta."
Bạch Kiều Mặc nghe xong dở khóc dở cười, không khỏi hỏi một câu:
"Nếu ta không đồng ý thì sao?"
Ánh mắt Phong Kim Lâm trở nên lạnh lùng: "Không đồng ý, ta hiện tại liền một chưởng đánh chết ngươi, xem Phong gia còn tiếp tục chuyện hôn ước hai nhà nữa hay không."
Bạch Kiều Mặc bất lực, đây quả thực là kết quả có lợi nhất cho Phong gia chủ, Phong gia chủ hiện tại nguyện ý thương lượng với hắn, đã là nhân từ lắm rồi, hắn nên cảm tạ Phong gia chủ không trực tiếp ra tay kết liễu hắn.
"Kiều Mặc cảm tạ Phong gia chủ nương tay, bởi vì chuyện của Kiều Mặc, đã kéo Phong gia chủ và Phong thiếu gia vào vòng xoáy thị phi, nếu hôn sự thật sự không thể từ chối, Kiều Mặc nguyện ý nghe theo sự sắp xếp của Phong gia chủ, chỉ lo lắng sẽ liên lụy đến danh tiếng của Phong thiếu gia."
Phong Kim Lâm khẽ hừ một tiếng: "Danh tiếng có thể làm cơm ăn sao? Có Phong Kim Lâm ta ở đây, Minh nhi tương lai muốn cưới mấy người cũng không thành vấn đề."
Bạch Kiều Mặc toát mồ hôi hột, nhưng cũng phải thừa nhận Phong gia chủ nói là sự thật, hiện tại nam tử tam thê tứ thϊếp, nhưng nữ tử song nhi chỉ cần thực lực đủ mạnh, tả ủng hữu bão cũng không phải không thể, Phong thiếu gia không mạnh, nhưng cha cậu thì mạnh nha.
Bạch Kiều Mặc khô khan nói: "Vậy Kiều Mặc không còn gì phải lo lắng nữa."
"Ngươi tự lo liệu cho tốt." Thảo luận xong chuyện, Phong gia chủ để lại một câu, liền đứng dậy rời đi.
Phong gia chủ rời đi, Bạch Kiều Mặc lại tâm tư cuồn cuộn, không hề bình tĩnh như biểu hiện trước đó.
Cho dù Phong gia chủ không nhắc đến, hắn làm sao có thể quên Phong Lâm Lang còn có Ngô Ứng Ngạn, đan điền của hắn bị hủy, chẳng phải là kiệt tác hai người này ban tặng sao, chỉ là không ngờ trọng sinh một lần nữa, Phong gia lại làm ra chuyện như vậy để che giấu.
Chỉ là kỳ quái là, kiếp trước ở thành Khánh Vân không hề có sự tồn tại của cha con Phong gia, hắn cũng chưa từng biết, Phong gia chủ quận Cao Dương, còn có một đứa con trai là Phong Kim Lâm.