Chương 8: Mộ Dung Trác Thất

Mộ Dung Trác Thất là đứa con thứ hai của Nguyên soái Mộ Dung, tuổi còn trẻ đã là Ma thẻ sư cấp 5 đỉnh cấp, đồng thời còn mơ hồ có dấu hiệu đột phá cấp 6. Năm nay sau khi tiếp vào Học viện Triều Đế, hắn liền dùng thực lực tuyệt đối quét ngang một đám tân sinh so về tuổi tác lớn hơn hắn nhiều lắm, trở thành thủ tịch niên cấp xứng danh.

Nhân dịp kỳ nghỉ, Mộ Dung Trác Thất sắp xếp xong hành lý liền chuẩn bị đi du lịch, mommy từ nhỏ đến lớn vẫn luôn đối với hắn có bao nhiêu sủng nịch, một hàng nước mắt một hàng nước mũi đều không giữ được.

Mộ Dung Trác Thất chọn chính là tinh cầu rìa, bởi vì muốn nhìn một chút địa phương cách xa Trung Ương Tinh có quang cảnh như thế nào, có lẽ sẽ có càng nhiều nhận thức bất đồng. Cho nên Mộ Dung Trác Thất lựa chọn viên tinh cầu gọi là Lam Tinh này, là một viên tinh cầu gần như bị lãng quên.

"Thiếu gia thiếu gia chờ tôi."

Đồng hành cùng với Mộ Dung Trác Thất là quản gia do mommy không yên tâm cưỡng chế phái đi làm tùy tùng, Vu quản gia cùng với đồng bọn từ nhỏ đến lớn đồng thời trưởng thành, Lâm Hách Chi.

Lâm Hách Chi đồng dạng cũng là Ma thẻ sư cấp 5, tuy rằng thiên phú năng lực không sánh được với Mộ Dung Trác Thất được nói là thiên phú SSS, nhưng năng lực không thể nghi ngờ là người tài ba trong những người cùng lứa.

"Ông hôm nay vậy mà có hứng thú đi dạo cửa hàng ở cái tinh cầu vừa nhỏ rách vừa nhỏ này" Lâm Hách Chi lớn lên có cái mặt của hoa công tử, cho nên dù chỉ là một câu nói trêu chọc bình thường cũng có mấy phần mùi vị đùa giỡn.

Mộ Dung Trác Thất lạnh lùng liếc chéo hắn một cái, bước chân không ngừng đi như bay.

Lâm Hách Chi đối với lựa chọn tới tinh cầu rìa này rèn luyện này của Mộ Dung Trác Thất vẫn luôn giữ thái độ không hiểu, dù sao Tinh hệ Trung Ương có thật nhiều lựa chọn tốt hơn, mà trên cái loại tinh cầu rìa nhỏ bé này căn bản không có tài nguyên tốt gì, đặc biệt là thẻ bài. Cho nên trước khi tới, hai người đều đã mua lượng lớn thẻ bài đặt vào trong vòng tay chứa đồ. Cho nên hiện tại Lâm Hách Chi vạn phần không hiểu sao Mộ Dung Trác Thất muốn đi đến cửa hàng bán thẻ bài của tinh cầu này.

Loại cửa hàng thẻ bài ở tinh cầu này, mặc dù là một nhà lớn nhất tốt nhất, nhưng đối với người trường kỳ ở Tinh hệ Trung Ương mà nói thì cũng không phải loại hàng trào lưu gì. Chưa nói tới cấp sao của thẻ bài nhiều nhất cũng chỉ có cấp 6, không có thẻ bài cao cấp, thẻ bài khó có thể chế tác trong thẻ bài cấp trung cùng thẻ bài cấp thấp cũng gần như không xuất hiện, mà năng lực cùng trình độ của loại thẻ bài cùng loại cũng sẽ kém hơn rất nhiều. Có thể nói, trên loại tinh cầu này căn bản là không thể có Ma thẻ sư tốt gì, lại không thể có Chế thẻ sư tốt. Bởi vậy nhiều năm nay hễ có Chế thẻ sư trình khá tốt, rất nhanh có thể được Công đoàn Chế thẻ sư phát hiện, sau đó được mời đi học tập hoặc là đào tạo sâu, hoặc là được gia tộc lớn mạnh tôn sùng làm khách quý tiến hành bồi dưỡng.

Cửa hàng Tinh Tú là cửa hàng thẻ bài to lớn nhất trên Lam Tinh, vì chủng loại phong phú chất lượng tốt, đồng thời thường thường có tiến cử không ít thẻ bài tốt hơn của Tinh hệ Trung Ương mà được hoan nghênh rộng rãi.

Khi đoàn người Mộ Dung Trác Thất vừa vào trong cửa hàng liền đưa tới sự chú ý của ông chủ cửa hàng. Tuy rằng dung mạo của Mộ Dung Trác Thất cũng không có lưu truyền trên mạng Tinh tế, ông chủ cũng không nhận ra hắn, nhưng khí chất công tử nhanh nhẹn nổi bật bất phàm trên người hắn lập tức làm cho ông chủ cảm thấy người này không giống người thường. Từ trước đến giờ chỉ phụ trách tính tiền, ông chủ gọi một nhân viên phục vụ đến giúp đỡ, sau đó đi về phía hai người.

"Không biết ba vị khách hàng có nhu cầu gì." Ông chủ vẻ mặt nhiệt tình nhìn ba người.

Mộ Dung Trác Thất nhìn lướt qua trong cửa hàng: "Tùy tiện nhìn mà thôi."

Cửa hàng Tinh Tú có diện tích cửa hàng rộng lớn, đương nhiên là chỉ nói ở Lam Tinh. Toàn bộ diện tích cửa hàng chia làm hai bộ phận, một phần là khu nhập khẩu, cũng chính là ma thẻ mua từ tinh cầu cao cấp ở trong Tinh hệ Trung Ương, loại thẻ bài này tuy rằng giá cả đắt, nhưng chất lượng so với thẻ bài bản địa thì không phải tốt hơn một hai cấp, cho nên Ma thẻ sư chịu đến Lam tinh nhiệt liệt vây đỡ.

Mà một bên khác chính là ma thẻ thu mua ở bản địa, so với thẻ bài nhập khẩu thì giá cả tương đối thực dụng, nhưng chất lượng hơi không đồng đều, cho nên đối với một ít Ma thẻ sư trong túi ngượng ngùng mà nói cũng là một lựa chọn không tồi.

Mộ Dung Trác Thất trực tiếp bỏ qua khu nhập khẩu mà đến khu bản địa, hắn muốn nhìn trình độ chế thẻ ở tinh cầu này như thế nào.

Sau khi bồi hồi vài vòng quanh giá hàng thẻ bài cấp trung, Mộ Dung Trác Thất biểu thị có hơi thất vọng, bởi vì chất lượng thẻ bài căn bản không cùng trình độ với Tinh hệ Trung Ương. Ông chủ cũng nhìn thấy hắn nhíu mày, biết đối phương không nhìn lọt loại thẻ bài này, liền vội vàng gật đầu cúi người, "Chế thẻ sư trên Lam Tinh trình độ có hạn, nếu không quý khách vẫn nên đi xem khu nhập khẩu." Ngữ khí ông chủ đặc biệt thành khẩn, quả nhiên là sờ soạng lần mò trên thương trường nhiều năm.

Mộ Dung Trác Thất không nói gì, hiện tại thẻ bài bọn họ mang đến rất đầy đủ, cho nên cũng không cần bổ sung thêm.

Vừa quay đầu lại, Mộ Dung Trác Thất hỏi:" Ông chủ, mấy thẻ bài kia là...?"

Trong cửa hàng đa số thẻ bài đều là đặt ở bên trong giá hàng, bên trong giá hàng đều là trải vải Thiên Nga nhung mềm màu đỏ, bên trên bật đèn có sắc thái ấm áp, làm cho thẻ bài hiện ra trạng thái tốt nhất. Nhưng ở trong góc lại có một mặt lót xếp bài, bên trên trải lung tung một ít thẻ.

"Những thứ kia là Thẻ khiếm khuyết." Ông chủ cửa hàng nói.

"Thẻ khiếm khuyết còn bán?" Mộ Dung Trác Thất không rõ.

Mộ Dung gia là danh môn vọng tộc ở Trung Ương Tinh, Mộ Dung gia Đại thiếu gia Mộ Dung Dịch còn là ông chủ Thương hội Dịch Ly, thương hội mạnh mẽ nhất toàn tinh tế, từ nhỏ Mộ Dung Trác Thất thiệt tự nhiên đã được dùng thẻ bài tốt nhất,dĩ nhiên không thể nào hiểu được Thẻ khiếm khuyết làm sao lại còn có người mua.

"Mặc dù là Thẻ khiếm khuyết, thế nhưng không ít thẻ bài không có ảnh hưởng gì, cho nên ở đây vẫn có một ít người có thể mua đến xem." Ông chủ kiên nhẫn giải thích.

Đại khái là lòng hiếu kỳ quấy phá, Mộ Dung Trác Thất đi tới trước bàn bày bán Thẻ khiếm khuyết.

Khác với kiểu trong một quầy hàng chỉ có một chủng loại thẻ bài một loại yết giá cùng với thẻ bài cấp cao được ấn định yết giá, trong này thẻ bài giống như hàng hóa ở sân bán buôn, chỉ chia làm ba chủng loại, 1 sao 2 sao 3 sao. Tất cả thẻ bài 1 sao 700, thẻ bài 2 sao 2000, thẻ bài 3 sao 3000.

Mộ Dung Trác Thất còn xem qua không ít Thẻ khiếm khuyết, dù sao thân là Tiểu công tử Mộ Dung gia, không ít thời điểm cũng sẽ quan sát anh trai chế tác thẻ trong xưởng. Nhân số Chế thẻ sư trong xưởng đông đảo, trong đó còn có mấy cái Chế thẻ sư cấp cao thường trú, đây cơ hồ là hiếm thấy. Mà mấy Chế thẻ sư này cũng có xác suất làm ra Thẻ khiếm khuyết nhất định, mà từ xưa đến nay đi trên con đường cao cấp, nhà xưởng của Mộ Dung gia sẽ không tiếp tục bảo lưu mấy tấm Thẻ khiếm khuyết này. Cho nên mấy thẻ bài này đều sẽ bị tập trung xử lý. Mà khi con bé bởi vì Tinh thần lực Ma thẻ sư phong phú, Mộ Dung Trác Thất thường thường sẽ lấy một ít chủng loại mình thích đem làm chơi đùa hết trước khi xử lý thiêu. Hành động xa xỉ như vậy nếu để cho người mỗi lần mua Thẻ khiếm khuyết đều phải thận trọng lại thận trọng như Tăng Giang biết đến nhất định sẽ phi thường ủ rũ, nhưng mà nhân sinh cứ bất bình đẳng, Mộ Dung Trác Thất chính là cứ như vậy coi Thẻ khiếm khuyết làm đồ chơi.

Đại khái là nghĩ đến tính trẻ con trước đây, Mộ Dung Trác Thất tiện tay cầm lên một tấm thẻ bài 1 sao.

Ồ? Mộ Dung Trác Thất có chút kỳ quái. Tấm thẻ Dơi Hoang Dã cầm trên tay, màu sắc thẻ bài tươi đẹp chỉ rõ phẩm chất bên ngoài tốt, khiếm khuyết duy nhất có thể nói là một đường vết cắt ngang qua thẻ màu vàng.

Mộ Dung vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại khiếm khuyết này.

Thông thường biểu hiện của Thẻ khiếm khuyết có mấy trường hợp, ví dụ như màu sắc thẻ bài quá ảm đạm, mặt ngoài thẻ bài có vết tích màu trắng, vị trí nên hình thành vật tượng* của thẻ bài có mảng đen, đây là ba loại tình huống thường thấy. Vết tích màu trắng là do trong quá trình thẻ bài hình thành xuất hiện sai lệch, vật tượng chưa hoàn chỉnh, mảng đen là bởi vì trong quá trình chế thẻ năng lượng sai lệch dẫn đến bộ phận địa phương bạo liệt, nhưng bạo liệt tương đối nhẹ nhàng, không đủ để biến thành thẻ phá đen thùi.

*物象: theo từ điển thì có hai nghĩa, 1.vật ảnh: ánh sáng từ vật thể tự đến thông qua lỗ nhỏ hoặc được phản xạ đến, sau khi khúc xạ hình thành trạng thái. 2.vật tượng: hiện tượng do động vật, dụng cụ vv hiển thị ở trong hoàn cảnh khác nhau. Ở đây chắc là cái nghĩa thứ 2, cơ mà tui không biết dịch ra như thế nào cho dễ hiểu...

Như loại vết cắt xuyên qua cũng không phải không có, mà bình thường đều là vết màu đen màu trắng, vết màu vàng cũng thật là lần đầu tiên Mộ Dung Trác Thất nhìn thấy.

Không biết tại sao lại đối với vết cắt màu vàng có một loại cảm giác rất thoải mái, Mộ Dung Trác Thất liền ở trong Thẻ khiếm khuyết tỉ mỉ chọn lựa, không để ý đến quản gia và Lâm Hách Chi ở phía sau vẻ mặt kinh ngạc.

Từ trong đống Thẻ khiếm khuyết lục lọi một lần, tổng cộng có 6 tấm thẻ bài có chứa vết cắt màu vàng, đều là Dơi Hoang Dã.

"Ông chủ, sáu tấm này tôi muốn."

Ông chủ hơi kinh ngạc, không nghĩ đến người khách khí chất bất phàm này cuối cùng lại chọn mấy tấm Thẻ khiếm khuyết. Lẽ nào mấy tấm Thẻ khiếm khuyết này giống như không bình thường? Ông chủ liếc nhìn thẻ bài trên tay Mộ Dung Trác Thất. Vết cắt rất nghiêm trọng, xem như vấn đề khiếm khuyết trong thẻ khá lớn đi.

Thẻ bài của Cửa hàng Tinh Tú đều là thu mua từ mỗi cái cửa hàng nhỏ, có rất nhiều đều là thẻ bài chưa qua máy quét thẻ bài. Sau đó Cửa hàng Tinh Tú sẽ có người chuyên tiến hành phân loại tìm kiếm, đem thẻ bài bên trong có khiếm khuyết ném tới khu đánh cược, còn lại dựa vào máy quét thẻ bài biểu hiện ra kết quả tiến hành phân loại. Ông chủ nhìn loại thẻ bài cấp thấp Dơi Hoang Dã này không nhớ nổi là thu mua từ cửa hàng thẻ bài nào.

Đi ra cửa hàng thẻ bài, luôn biểu hiện ra phẩm chất "im lặng là vàng" ở trong cửa hàng, Lâm Hách Chi khai hỏa toàn bộ hỏa lực:"Ha ha ha ha Để người khác biết Mộ Dung gia Đại thiếu gia cư nhiên ở tinh cầu rìa lục lọi Thẻ khiếm khuyết, hẳn suy đoán Mộ Dung gia là nhàm chán cỡ nào."

"Lẽ nào anh trai cậu phá sản à? Lẽ nào kỳ thực Mộ Dung gia đã miệng cọp gan thỏ còn lại mỗi cái xác không à? Trời ạ có muốn anh trai tốt của ngươi cứu tế một chút không? Đến cầu tôi cầu tôi, gọi một câu anh trai tốt tôi liền cho cậu mua mua mua." Mặc dù biết bạn tốt nhất định là lên cơn điên mua Thẻ khiếm khuyết, thế nhưng Lâm Hách Chi cứ thích dùng mọi khả năng đi cười nhạo hắn.

Mộ Dung Trác Thất lười đáp lại tiểu đồng bọn lắm mồm này của hắn.

Đảo mắt năm ngày trôi qua.

Hôm nay là ngày thứ sáu Mộ Dung Trác Thất đến tinh cầu này rèn luyện, cũng là ngày thứ hai đếm ngược đến lúc trở lại.

Đoàn người Mộ Dung Trác Thất đã đi đến địa phương khá sâu trong rừng rậm.

Màn đêm sắp hạ xuống, trong rừng rậm hoàn toàn yên tĩnh.

Mộ Dung Trác Thất theo thói quen muốn móc ra thẻ bài 3 sao Hoa Dạ Quang đến chiếu sáng.

Hoa Dạ Quang là một loại tinh thực cấp ba, có thể trong đêm khuya phát ra ánh sáng sáng ngời, đồng thời còn có thể tạo ra phấn độc có tác dụng tạo ảo giác, làm cho kẻ địch rơi vào trong ảo cảnh.

Thần xui quỷ khiến, Mộ Dung Trác Thất chợt nhớ tới thẻ bài Dơi Hoang Dã mua lúc mới tới. Dù là thẻ bài 1 sao, chỉ riêng tác dụng chiếu sáng thì vẫn cùng Hoa Dạ Quang không phân cao thấp.

Mộ Dung Trác Thất móc ra một tấm Dơi Hoang Dã hắn vẫn luôn đặt trong không gian chứa đồ, đem triệu hồi ra.

Dơi Hoang Dã triệu hoán ra cùng Dơi Hoang Dã bình thường không khác biệt gì, hai con mắt to lấp lánh lấp lánh nhìn Mộ Dung Trác Thất.

Mộ Dung Trác Thất dùng Tinh thần lực điều khiển nó chiếu sáng ở trước mặt, ánh sáng phát ra rất sáng.

"Ồ, đây không phải là Thẻ khiếm khuyết lúc cậu mới tới đào ra đi." Lâm Hách Chi nhìn con dơi bay nhảy trên bầu trời.

"Ừ." Mộ Dung Trác Thất cảm thấy có thể trả lời tiểu đồng bọn bằng một chữ liền tận lực không cần đến hai chữ.

"Thoạt nhìn là ma thẻ Dơi Hoang Dã rất bình thường, triệu hoán ra cũng không có gì khác biệt." Lâm Hách Chi tinh tế nhìn một chút.

"Ừ."

"Nhưng ngẫm lại Đại thiếu gia Mộ Dung gia cư nhiên vì 700 đồng tiền mò ra một tấm Dơi Hoang Dã bình thường đại khái cũng chỉ 3000 nguyên mà cao hứng, ngẫm lại cũng đúng thật xót xa."

"......"

"Nếu như để cho mommy của cậu biết đứa con trai thương yêu của hắn* cư nhiên chỉ có thể dùng Thẻ khiếm khuyết 2 sao mà cất bước trong đêm tối đen kịt này, hiu quanh trong gió rét, quả thực thê thảm quá, nước mắt đều phải rơi xuống."

(Ada: ôi chết cười bạn với bạn Chi và vâng mommy của anh Thất là nam, nếu như tác giả không viết nhầm... chúng ta có nên mong chờ sinh tử hay không...)

"......"

"Nghĩ đến hình ảnh này tôi đều muốn khóc đầy một bàn tay."

"......"

Trong lúc Lâm Hách Chi một đường ồn ào cùng Mộ Dung Trác Thất trầm mặc, từ sâu hút trong đêm tối của rừng rậm bỗng nhiên truyền đến một trận gào thét, đồng thời âm thanh càng ngày càng gần.

Đoàn người Mộ Dung Trác Thất dừng bước.

Bóng cây loang lổ lay động, rất nhanh cách đó không xa xuất hiện một mảnh bóng hình, Dơi Hoang Dã chiếu sáng xuống dưới, cư nhiên là Gấu Lớn Hoang Dã.

Gấu Lớn Hoang Dã là một loại dị thú cấp ba, bản thân thực ra là cấp bậc thấp nhất trong dị thú loại gấu, nhưng vì hình thể to lớn cùng sức phòng ngự siêu cấp mạnh và tính cách liều chết dây dưa với con mồi và kẻ địch, mà được gọi là một loại khó đối nhất trong dị thú cấp ba.

Đối với Ma thẻ sư cấp năm như Mộ Dung Trác Thất cùng Lâm Hách Chi, thì cũng không lo lắng nguy hiểm như vậy. Hai người đang muốn chọn thẻ bài thích hợp, chợt phát hiện ra Gấu Lớn Hoang Dã đã thống khổ ngã trên mặt đất.

Cư nhiên là công kích sóng siêu âm! Đây là kỹ năng chỉ dị thú cao cấp mới có.

Hai người dựa vào Tinh thần lực tìm kiếm, kinh ngạc phát hiện phát động công kích vậy mà là Dơi Hoang Dã bọn họ vẫn luôn lờ đi yên lặng bay trên đỉnh đầu.

"Từ lúc nào Dơi Hoang Dã có cái kỹ năng này vậy?" Lâm Hách Chi miệng mở lớn đến có thể nhét một quả trứng vào.

=

=