Chương 48: Tam Giáo Tranh Bá (4)-----------
Hồi lâu chưa từng xuất hiện lại trước màn ảnh, Cố Thần cùng Phù Ngữ Mục một lần nữa trở về.
Thi đấu tổ đội tiến hành đến lúc này tình hình trận chiến đã nổi lên tứ phía, mỗi tổ Chế thẻ sư đều chế tác xong một phần thẻ bài, mà Ma thẻ sư thì chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.
Bản đồ mô phỏng theo đầm lầy Song Giang thiết trí rất nhiều thủy vực, tăng thêm cho thi đấu không ít khó khăn. Ví dụ như là tự tìm một chỗ cho là an toàn để chế tác thẻ bài, Chế thẻ sư đang tiến hành chế tác một nửa, trong bụi cỏ bên cạnh bỗng nhiên nhảy ra một con Heo Phi Thủy, khiến Ma thẻ sư không kịp ứng phó phòng hộ bất lực.
"Chúng ta nhìn thấy Phù Ngữ Mục cùng Cố Thần đã biến mất khỏi ống kính của chúng ta rất lâu lại xuất hiện trước màn ảnh, có vẻ như Cố Thần đã làm xong thẻ bài, mà Phù Ngữ Mục đang chậm rãi đi ở bên trong bụi cây thấp, hẳn là đang chờ đợi dị thú xuất hiện." Nhan Trì trong phát sóng trực tiếp vừa dứt lời, Phù Ngữ Mục liền gặp một con Heo Phi Thủy.
Heo Phi Thủy là dị thú cấp ba, tốc độ nhanh nhẹn, am hiểu công kích ma pháp thuộc tính thủy.
Phù Ngữ Mục không có kinh hoảng, cầm thẻ bài chim nhỏ Cố Thần chế tác, do dự chốc lát, triệu hoán ra thẻ bài chim nhỏ màu vàng.
Từ lâu đã là Ma thẻ sư cấp bốn, triệu hoán một tấm thẻ bài ba sao chẳng hề khó khăn, thế nhưng lúc Phù Ngữ Mục triệu hoán lại ngẩn người một chút, vì lần này Tinh thần lực dùng để triệu hoán thấp xa hơn nhiều lúc bình thường sử dụng Tinh thần lực.
Phù Ngữ Mục có chút nghi hoặc, lẽ nào tấm thẻ bài này trình độ không đạt đến ba sao? Nhưng trải qua máy quét, rõ ràng thuộc tính đều qua cửa.
Tuy rằng nghi hoặc, Phù Ngữ Mục vẫn rất nhanh phát động công kích, chim nhỏ màu vàng tốc độ so với Heo Phi Thủy còn muốn nhanh hơn một chút, rất nhanh liền kiềm chế Heo Phi Thủy.
Phù Ngữ Mục đồng thời triệu hoán ra thẻ bài chim nhỏ màu đen. Công năng nổ tung của thẻ bài chim nhỏ màu đen là hắn rất coi trọng.
Chim nhỏ màu vàng tiếp tục kiềm chế Heo Phi Thủy, chim nhỏ màu đen từ sau lưng tăng tốc độ.
Chính là lúc này.
Phù Ngữ Mục phát động công năng nổ tung của chim nhỏ màu đen, một tiếng sấm, chim nhỏ màu đen tự bạo, mà Heo Phi Thủy cũng đang hấp hối, da lông cháy đen ngã trên đất.
Sân phát sóng trực tiếp nhất thời bùng nổ, đây tuyệt đối là thi đấu vui sướиɠ ác liệt nhất trong những thi đấu tiến hành đến hiện tại, một chút chật vật à kéo dài à đều không có, tốc chiến tốc thắng đặc biệt đẹp.
Sân cổ động nhấc lên một làn sóng cao trào.
"Nhìn nhiều trận chiến đấu như vậy trận này là đặc sắc nhất, một tổ của Học viện Thần Hoàng lúc trước gặp phải Heo Phi Thủy quả thật giống như choáng váng, ở bên kia dùng loạn thẻ bài."
"Phí lời, Phù Ngữ Mục lại là Tinh thần lực cấp bốn đỉnh cấp, hơn nữa nếu không phải vì bệnh tình hạn chế không cách nào đột phá, về mặt thực lực còn không dừng ở cấp năm."
"Tôi nói các người cũng không để ý đến thẻ bài cậu ta dùng rất đặc biệt sao, tôi còn chưa từng thấy, chẳng qua đại khái là tui học nghệ không tinh đi?"
"Tuyệt đối không phải vấn đề của cậu, tôi cũng chưa từng thấy qua, tôi chính là chuyên môn nghiên cứu thẻ bài."
"Thẻ bài lợi hại như vậy là Chế thẻ sư thiên phú cấp F- kia làm ra? Không thể nào? Thi đấu trong thi đấu cá nhân tôi có xem rồi đừng lừa tôi nha, cái trình độ kia quả thực không thể ngốc hơn đi?"
"Lại nói thẻ bài kia là thẻ bài nguyên sang đi, nghe đâu Chế thẻ sư này được phá cách tuyển chọn cũng là bởi vì có thể chế tác thẻ bài nguyên sang."
"Lợi hại như vậy? Thật hay giả? Sẽ không làm thẻ bài cơ bản nhưng có thể chế tác thẻ bài nguyên sang? Sẽ không phải là gian lận đi?"
"Mi cho là ban tổ chức thi đấu đều ngốc chắc, giám sát hiện trường phải nghiêm ngặt bao nhiêu liền nghiêm ngặt bấy nhiêu, làm sao có thể có gian lận."
...
Thảo luận trên sân cổ động phát sóng trực tiếp càng ngày càng nóng bỏng, các loại suy đoán đa dạng, mà làm người sử dụng có quyền lớn nhất, Phù Ngữ Mục cũng là trạng thái chút lơ mơ.
Trong lúc sử dụng thẻ bài hắn căn bản không có nghĩ tới có thể thoải mái chiến thắng Heo Phi Thủy như vậy, trình độ kỹ năng của thẻ bài cũng vượt xa dự liệu của hắn. Hơn nữa càng làm cho hắn cảm thấy kỳ quái chính là, Tinh thần lực tiêu hao khi hắn gọi thẻ bài ra cực thấp, mà thời điểm khống chế cũng dị thường thoải mái. Làm Ma thẻ sư cấp bốn đỉnh cấp, trước đây hắn sử dụng thẻ bài ba sao cũng không tiêu phí quá nhiều Tinh thần lực, nhưng gần như dễ dàng triệu hoán hai thẻ bài mà không có một chút cảm giác mệt mỏi giống như bây giờ, lại vẫn là lần đầu tiên.
Phù Ngữ Mục có chút ngạc nhiên nhìn về phía Cố Thần.
Lúc trước Phù Ngữ Mục chọn cùng tổ với Cố Thần, chủ yếu là do nhân tố đồng bệnh tương liên. Nhưng liền nhìn tình huống trước mắt, thực lực của đối phương không thấp chút nào, thậm chí vượt xa những người khác, đương nhiên thực lực như vậy bản thân Cố Thần còn chưa ý thức được.
Có chút ngạc nhiên nhìn về phía Cố Thần, Cố Thần vẫn là một mặt mờ mịt ngồi xổm ở bên cạnh thi thể Heo Phi Thủy, sờ sờ chỗ này sờ sờ chỗ kia.
Phù Ngữ Mục thở dài một hơi, cảm giác hỏi Cố Thần cũng sẽ không có đáp án gì hết, quyết đoán đi đến bên cạnh hắn thu thập thi thể Heo Phi Thủy.
"Cái thẻ bài vẫn được sao?" Cố Thần yếu ớt hỏi, trận chiến vừa rồi kết thúc quá nhanh, Cố Thần còn không rõ rốt cuộc là vì thẻ bài không gây trở ngại, hay là vì Phù Ngữ Mục thực lực quá mạnh mẽ không cần phải dựa vào thẻ bài.
Phù Ngữ Mục nghiêng đầu đưa mắt nhìn Cố Thần hồi lâu, khiến Cố Thần có chút hoảng hốt sợ sệt.
"Cái kia, nếu như mấy thẻ bài này dùng không tốt, tôi sau này nghiên cứu một chút xem có thể chế tác một chút thẻ bài bình thường." Cố Thần cảm thấy làm một đống Angry birds cái giề thật sự quá điểm đùa giỡn.
"Không cần, rất tốt đẹp." Phù Ngữ Mục thu thập xong chiến lợi phẩm, tiếp tục hướng về phía trước xuất phát.
Tổ hợp Phù Ngữ Mục cùng Cố Thần rất nhanh hấp dẫn chú ý của rất nhiều người. Tất cả ống kính phát sóng trực tiếp không có cắt đổi đi theo hai người.
Phù Ngữ Mục lần thứ hai dùng tổ hợp chim nhỏ màu vàng cùng chim nhỏ màu đen giải quyết một con Heo Đầm Lầy cấp ba, lúc này vì đã có kinh nghiệm, so với lần trước càng thêm thành thục cùng nhanh chóng kết thúc trận chiến, không chút dây dưa dài dòng nào.
Thủ ở phía sau vội vã cuống cuồng Cố Thần biểu thị thẻ bài Angry birds này dù coi như có chút hố vua, nhưng ngược lại dùng vẫn tạm được.
Mà đang thu thập thi thể dị thú, Phù Ngữ Mục thì trong lòng cảm khái ngàn vạn.
Trải qua lần chiến đấu này, hắn đã xác định vừa nãy sử dụng ít Tinh thần lực hơn không phải là ảo giác gì. Mà cái này xác định xong thì lại khiến trong lòng hắn nhấc lên cơn sóng thần. Trước đây hắn có nghe qua Chế thẻ sư cấp cao chế tác thẻ bài cấp thấp, thường thường thuộc tính mạnh hơn thẻ bài phổ thông rất nhiều, mà Tinh thần lực sử dụng cũng tương đối ít hơn. Nhưng đây không phải là hiện tượng phổ biến. Dù sao có rất tí Chế thẻ sư cấp cao nào sẽ tiêu phí Tinh thần lực đi chế tác một tấm thẻ bài cấp thấp.
Mà Cố Thần rõ ràng liền không phải tình huống như thế, bất kể là kiểm tra thiên phú hay Tinh thần lực cũng sẽ không thể phạm sai lầm.
Nghĩ tới đây Phù Ngữ Mục nhớ tới một cái truyền thuyết, truyền thuyết này chẳng hề lưu truyền rộng rãi, cũng là do yêu thích đọc một ít sách ít được lưu ý, Phù Ngữ Mục ngẫu nhiên nhìn thấy.
Trước khi Liên Bang thành lập, liền có một Chế thẻ sư trong truyền thuyết, thiên phú cực thấp, trên căn bản chỉ có thể trở thành người học nghề Chế thẻ sư, còn không thể trở thành Chế thẻ sư chân chính. Thế nhưng vài năm sau, hắn lại trở thành Chế thẻ sư mãn cấp trẻ nhất. Đương nhiên truyền thuyết này là vào thời điểm Liên Bang chưa thành lập, cho nên tính chân thực căn bản không thể nào kiểm chứng. Thế nhưng Phù Ngữ Mục tin tưởng quyết định độ cao của một người, tuyệt đối không chỉ là cái gọi là thiên phú có thể thông qua máy móc kiểm tra ra.
"Cậu làm gì vẫn luôn sờ mắt của con heo này, trời ạ cậu không phải có đam mê kỳ quái không thể nói gì đi?" Cố Thần ánh mắt ghét bỏ nhìn Phù Ngữ Mục. Cố Thần biểu thị nghe nói qua luyến tay luyến chân, luyến mắt khẳng định cũng có, thế nhưng luyến mắt heo cái giề ngẫm lại sẽ cảm thấy run rẩy sợ hãi.
Phù Ngữ Mục bởi vì vừa nãy suy nghĩ quá mức chăm chú, động tác xử lý thi thể dị thú trên tay cũng dừng lại một nửa, tay vừa vặn vẫn luôn đặt trên đôi mắt của Heo Phi Thủy không ngừng ma sát, hơn nữa ánh mắt mơ hồ bộ dáng tâm tư do dự, rõ ràng như là biếи ŧɦái nhỏ cổ quái.
Phù Ngữ Mục thoáng lúng túng thu tay về, nhanh chóng xử lý xong thi thể dị thú.
Hai người đoạn đường này hiểu ngầm phối hợp càng ngày càng tốt. Tìm được địa phương thích hợp Cố Thần liền chế tác thẻ bài Angry birds, mà Phù Ngữ Mục đã không chỉ là tìm kiếm thắng lợi của chiến đấu, mà là thử sử dụng càng nhiều phương thức chiến đấu như phối hợp của các loại thẻ bài chim nhỏ khác.
Một đường chiến công đầy rẫy, điểm số của hai người nhất thời dẫn đầu.
Vào đêm.
Tuyển thủ vẫn như trước cần phải nghỉ ngơi trong bản đồ, ban tổ chức có cung cấp cho họ trang bị dừng chân dã ngoại đơn giản.
Nói là trang bị dừng chân, kỳ thực cũng chính là mỗi tổ một phần lều bạt cùng hai cái túi ngủ giản dị.
Từng kinh nghiệm dã ngoại phong phú, Phù Ngữ Mục chọn một khu đất an toàn tầm nhìn trống trải để đóng quân. Bởi vì không muốn hấp dẫn dị thú tới, hai người không có nhóm lửa, mà đơn giản ăn một chút thực phẩm áp súc, sau đó bọc chăn dựa vào lều bạt tán gẫu.
"Cố Thần, tôi cảm thấy được, cậu có thể đặc chiêu nhập học là danh xứng với thực." Phù Ngữ Mục thở dài nói.
Cố Thần sợ lạnh hướng vào trong chăn hơi co lại: "Bởi vì có thể chế tác một ít thẻ bài kỳ kỳ quái quái?"
Phù Ngữ Mục lắc đầu. "Kỳ thực chính cậu còn không có phát hiện, cậu rất đặc thù, ngày hôm nay tôi dùng thẻ bài của cậu một ngày phát hiện, sử dụng thẻ bài của cậu cần lượng Tinh thần lực ít hơn lượng Tinh thần lực cần thiết bình thường. Cậu biết điều này có ý nghĩa gì không? Chuyện này có nghĩa là nếu như cậu có thể tiếp tục trưởng thành, như vậy đến lúc có thể chế tác thẻ bài cấp cao, uy lực kia là không thể đánh giá được."
Vẫn như cũ luôn mơ hồ với thiết lập của thế giới này Cố Thần lắc lắc đầu: "Đấy cũng là nếu có thể chế tác thẻ bài cấp cao, dù sao cũng là thiên phú F- do hệ thống phán đoán."
"Thiên phú xưa nay cũng không phải là tiêu chuẩn duy nhất phán định thành tựu của một Chế thẻ sư. Huống hồ cậu là một người khác với tất cả mọi người nhất, so với tất cả Chế thẻ sư tôi từng gặp đều đặc biệt hơn. Một ngày nào đó cậu sẽ đứng ở trong tầm mắt của tất cả mọi người." Phù Ngữ Mục nhìn Cố Thần. "Mà tôi đây, sẽ cách cậu càng ngày càng xa, cả đời này khả năng liền dừng lại ở trình độ Ma thẻ sư cấp bốn không tiến lên được."
Cố Thần nhìn biểu tình đối phương bỗng nhiên thất lạc, biểu thị không tiếp thụ được loại chuyển biến này. Một giây trước không phải là thầy giáo canh gà tâm hồn sao, làm sao một giây sau liền tự đau tự thương rồi.
"Cậu sẽ không chỉ dừng lại cấp bốn đâu, nói không chừng ngày nào đó chướng ngại Tinh thần lực liền tự mình đột phá, hơn nữa cậu súc tích nhiều năm như vậy, nói không chừng sau khi đột phá liền biến thành Ma thẻ sư cấp sáu cấp bảy thì sao." Cố Thần nói.
Phù Ngữ Mục lắc đầu một cái: "Tôi hiểu rõ cái bệnh này của tôi, anh của tôi tìm tất cả thần y có thể tìm được, cuối cùng chuẩn đoán không ra nguyên nhân, khả năng mệnh của tôi liền nhất định là như vậy."
Cố Thần đặc biệt không chịu được người khác mặt như đưa đám.
"Tôi kể cho cậu một câu chuyện xưa nha, thời cổ đại có một quốc vương, hắn mơ một giấc mơ, núi ngã, nước cạn, hoa tàn. Vương hậu nói với hắn 'Núi ngã là giang sơn khó giữ, nước cạn là lòng dân tản đi, hoa tàn là tiệc vui chóng tàn.' quốc vương sau khi nghe xong liền bệnh nặng không nổi. Một đại thần biết chuyện này, liền nói với quốc vương 'Núi ngã là thiên hạ thái bình, nước cạn là chân long hiện thân, hoa tàn là sắp kết quả.' quốc vương sau khi nghe xong bệnh liền tốt rồi. Cho nên, rất nhiều chuyện, ngược lại vấn đề là ở đây, cậu thay đổi tâm thái để nhìn liền phát hiện kỳ thực cũng không có gì, thậm chí là chuyện tốt, trong phúc có họa, trong họa có phúc."
Phù Ngữ Mục cười nói: "Mấy cái cố sự lung tung này cậu ngược lại biết rất nhiều mà."
Cố Thần nhớ tới trước khi xuyên qua, bởi vì chuyên ngành lịch sử ít được để ý, khó tìm việc làm, sau khi tốt nghiệp Cố Thần cũng không có làm công việc liên quan, mà làm tạp công ở bộ nhân lực của một công ty nhỏ. Cố Thần căn bản không hiểu môn đạo của quan hệ nhân sự, ở địa phương mà loại người nhiều kinh nghiệm phân bố như bộ nhân lực, Cố Thần không có tâm cơ chuyên môn làm một ít công tác thượng vàng hạ cám, trong đó có một hạng là giữ gìn tài khoản huấn luyện công chúng của công ty.
Nói là tài khoản huấn luyện công chúng cho công nhân, kỳ thực cả ngày đều là đang tẩy não, phát các loại canh gà tâm hồn có độc, cái gì mà người trẻ tuổi liền phải làm nhiều gian khổ làm ra cùng tiến cùng lùi với công ty, một cái sau 90
(sinh sau năm 1990?) là làm thế nào cố gắng thông qua cảm động ông chủ trở thành người quản lý, nói chung là tẩy não phải trung thành với công ty phải nắm tiền lương còn ít hơn thỏ, làm nhiều hơn trâu.
Cố Thần lắc đầu một cái: "Được rồi, kỳ thực ý nghĩa của loại canh gà tâm hồn này ấy, chính là điều tiết tâm tình một chút, ngược lại vui vẻ là một ngày, không vui cũng là một ngày, tại sao phải tự mình và chính mình không qua được đây."
Phù Ngữ Mục cười cười: "Nghe nói cậu là đến từ Lam Tinh."
Cố Thần gật gật đầu.
"Đấy thật sự là một cái tinh cầu rất xa xôi đấy, chẳng qua tôi từng đi qua nơi đó." Phù Ngữ Mục nói.
Lẽ nào tiền thân thân thể này từng gặp qua mi? Cố Thần bổ não nói.
Nhưng là hiển nhiên Phù Ngữ Mục cũng không phải đàm luận cái đề tài này.
"Tôi trước đây phi thường thích thám hiểm, nghĩ tới mỗi một nơi của mấy cái tinh cầu này tất cả đều xem một chút. Tôi trước đây kỳ thực đặc biệt phản nghịch, cho nên mỗi lần xuất môn anh trai tôi đều đặc biệt không yên lòng. Cứ chơi chơi như vậy, liền chơi ra vấn đề. Bên ngoài đều nói, là anh trai tôi gặp nguy hiểm, tôi giúp hắn chặn lại, mà trên thực tế, là tôi tự mình tìm đường chết, bên trong bản đồ lữ hành xảy ra vấn đề, anh trai tôi muốn giúp mà không kịp, vì vậy liền tạo thành như ngày hôm nay. Cậu nói tôi có phải là rất khiến người tôi chán ghét?"
Cố Thần nhớ lại mình khi còn bé rất thích đọc « Hoàng tử nhỏ » , bên trong có một đoạn văn, 'Nếu như không đi qua khắp thế giới, chúng ta liền không biết cái gì là tinh thần cùng ký thác tình cảm của chúng ta, nhưng chúng ta một khi đi qua cả thế giới, lại phát hiện chúng ta không có cách nào trở lại chỗ tốt đẹp kia. Khi chúng ta bắt đầu tìm kiếm, chúng ta cũng đã mất đi, mà chúng ta không bắt đầu tìm kiếm, chúng ta căn bản cũng không có cách biết tất cả những gì bên người đều đáng quý như vậy.'
Cố Thần lắc đầu một cái, cậu không thể nào tưởng tượng được một thiếu niên hào hoa phong nhã như vậy đã từng cũng có kỳ phản nghịch trung nhị.
"Không có người nào sinh ra đều là mười phần vẹn mười phù hợp với mong đợi của mỗi người, điều khó nhất của nhân sinh là đây, chính là không thẹn với lương tâm, cùng cờ rơi không hối."
=
=
Ada: tiểu Ngữ đừng buồn, sau này nhất định sẽ khỏi thôi, biết đâu tiểu Thần chế ra một tấm thẻ thần y gì đó có thể chữa cho tiểu Ngữ thì sao...(๑•́ ₃ •̀๑)
=
=