Chương 17: Bán đấu giá phong vân (thượng)

Khi Cố Thần lần nữa lên mạng Tinh tế liền thu được từng cái từng cái tin nhắn.

Cố Thần tìm một cửa hàng giải khát ngồi xuống kiểm tra tin nhắn.

Cửa hàng giải khát trên mạng Tinh tế trang hoàng đặc biệt có phong cách trái đất, Cố Thần đặc biệt yêu thích, có một loại cảm giác nhớ về quá khứ.

Gọi một cốc nước trái cây không biết làm từ quả gì, Cố Thần bắt đầu kiểm tra từng cái tin nhắn.

Tin nhắn có một cái là ban tổ chức của thi đấu Chế thẻ sư lần trước phát tới, chúc mừng cậu đạt được giải nhất, phần thưởng phong phú đã gửi đến không gian giả lập của cậu. Đồng thời biểu thị vì tác phẩm dự thi của cậu đặc thì, hi vọng cậu có thể tới tham gia hội giao lưu Chế thẻ sư trên mạng lần sau.

Cố Thần hiện tại đã rất rõ ràng tám phần mười khi làm tấm thẻ kia liền không hiểu sao sinh ra biến dị, xuất phát từ nhắc nhở của Tăng Giang cậu quyết đoán không nhìn đến cái tin này cùng một ít tin nhắn cầu giao hữu. Cố Thần tiếp tục nhìn xuống, còn lại mấy cái là sàn đấu giá Tinh Tế phát tới, báo cho cậu biết hàng hóa cung cấp đã thành công lên sàn.

Trong cửa hàng giải khát cũng có người đang bàn luận về buổi đấu giá lần này, Cố Thần dựng lỗ tai lên.

"Hiện tại đấu giá càng ngày càng tệ, buổi đấu giá cỡ trung lần trước một tấm tốt nhất chẳng qua là một tấm thẻ bài bay sao, thực lãng phí thời tinh lực tham gia."

"Anh giai, đừng có "không ăn được nho thì nói nho chua" được không, không biết là ai không tranh được hoa Diễn Vĩ Mê Huyễn mà ảo não chừng mấy ngày, đó cũng không phải là thẻ bài cấp bay phổ thông, là Mạc Ly làm có được hay không?"

"Ai, tuy nói là như vậy, nhưng hiện tại trong hội đấu giá thẻ bài cấp cao tốt càng ngày càng ít cũng là sự thật không thể chối cãi."

"Phí lời, hiện tại Chế thẻ sư cấp cao số lượng có hạn, hơn nữa không phải người thế gia thì cũng là người được thế gia bắt được, chúng ta loại Ma thẻ sư cấp trung không có bối cảnh, cơ hội được nhân gia ưu ái căn bản là không có."

"Ha ha, ông cũng biết ông mới chỉ Ma thẻ sư cấp trung, cho ông thẻ bài cấp cao, đây không phải lãng phí à."

"Cũng không thể nói như vậy nha, tiếp xúc nhiều với thẻ bài cấp cao mới có cơ hội đột phá đến cấp cao nha."

"Anh giai, ông cho rằng ông là Mộ Dung gia hay là Văn gia Quý gia hả, dùng thẻ bài để rèn luyện Tinh thần lực, ông cho là ông có người anh trai như Mộ Dung Dịch, có cái Thương hội Dịch Ly làm hậu thuẫn mỗi ngày sản xuất thẻ bài cấp cao chắc?"

Cố Thần lắng nghe chốc lát, cảm thấy mình vẫn cùng người của thế giới này có khoảng cách, bọn học thảo luận đến khí thế ngất trời mấy thứ xem như là thường thức mà cậu lại nghe như thiên phương dạ đàm, thật giống một tên mù chữ tiến nhầm vào giữa một đống nhà khoa học.

Cảm thấy thất bại, Cố Thần mở ra xem thử tập kế hoạch về buổi đấu giá do sàn đấu giá gửi tới.

Sàn đấu giá Tinh Tế mỗi lần có buổi đấu giá, bất kể là cỡ lớn hay là cỡ nhỏ, đều sẽ gửi cho tất cả khách hàng có vé vào cửa tập bán đấu giá, như vậy mọi người có thể quyết định trước một chút muốn mua những thứ đó, đánh giá trước một chút cần chuẩn bị bao nhiêu tiền, xây dựng tâm lý mong đợi một chút, đây là điểm được đại chúng rộng rãi khen ngợi cùng hoan nghênh.

So sánh với đó, bị người lên án nhất hình thành chênh lệch tương đối lớn chính là Sàn đấu giá Thương hội Dịch Ly. Thương hội Dịch Ly với tư cách là thương hội lớn nhất Liên Bang, phong cách sàn đấu giá cùng với ông chủ của nó Mộ Dung Dịch loại người nói không làm Ma thẻ sư sẽ không làm Ma thẻ sư tùy hứng giống nhau. Buổi đấu giá phổ thông của Thương hội Dịch Ly mỗi lần bán đấu giá nhiều nhất năm món đồ, có đôi khi là rác thải đến ngươi không nghĩ ra nó làm thế nào có thể không ngại ngùng lấy ra làm vật đấu giá, có lúc lại là tinh phẩm đến khiến ngươi đột nhiên không kịp chuẩn bị. Sàn đấu giá Dịch Ly khi mới khai trang liền đấu giá tấm thẻ bài cấp mười phi thường hoàn mỹ Thiên Sứ Phil, làm cho người ở chỗ này trợn mắt ngoác mồm, kết quả tuy giá khởi đầu không cao, nhưng bởi vì tất cả mọi người không có chuẩn bị, cho nên tới cũng không phải cá sấu lớn gì, mà cho dù không có cá sấu lớn, nếu như trước đó biết đến có đồ đấu giá như vậy khẳng định đã sớm điều động tài chính tốt không tiếc giá nào giành lấy, dĩ nhiên trơ mắt nhìn món đồ đấu giá cứ như vậy không ai giơ bài mà lưu vỗ*. Sau sự kiện này, sàn đấu giá Thương hội Dịch Ly có thể nói là danh tiếng vang xa, mặc dù chút nữa khen nửa chê, thế nhưng không ngăn được mỗi buổi đấu giá đều chật ních người. Mà sàn đấu giá Dịch Ly quả nhiên cũng không làm cho mọi người thất vọng, tuy rằng thỉnh thoảng vẫn có cái loại đồ đấu giá khiến người hắc tuyến không thể nào hiểu được làm sao lên sàn được, thế nhưng tinh phẩm nhỏ cùng tinh phẩm lớn có thể nói là nối liền không dứt.

*chảy vỗ( lưu vỗ/流拍) : trong buổi đấu giá thường có gõ búa quyết định giá cao nhất được ra lúc ấy, mà lưu vỗ là khi giá vật phẩm đấu giá quá cao như trường hợp thẻ bài Thiên Sứ Phil mà mấy người đến đấu giá không có đủ tiền để thậm chí bắt đầu đấu giá aka còn không bằng giá khởi điểm, nên cuối cùng người chủ trì gõ búa đủ ba lần mà không ai mua được.

Cố Thần nhìn xuống tập kế hoạch, bên trong quả nhiên có thẻ bài của mình cùng tinh hạch dị thú của Tăng Giang, thế nhưng tập kế hoạch quả nhiên là kế hoạch đến mức rất triệt để, ngoại trừ tên gọi vật phẩm, trên cơ bản không giới thiệu vật phẩm.

"Có lầm hay không, hai loại thẻ bài Dơi Hoang Dã cùng Thủy Mạn này còn có thể mang lên sàn đấu giá, người của sàn đấu giá Tinh Tế là bị dị thú ăn hả." Một người ngồi chỗ sát vách đang lật xem tập bán đấu giá nói.

"Cũng có thể là người của sàn đấu giá đem người của sàn đấu giá Dịch Ly đào đến đây làm chủ quản." Một người khác cũng trêu chọc.

Cố Thần nghe thế cũng cảm thấy rất xấu hổ, bên trong tập kế hoạch thẻ bài khác ít nhất cũng là thẻ bài năm sao, mặc dù giống như Tăng Giang nói thì thẻ bài của cậu tương đối đặc thù, nhưng thuộc tính là trị số vừa nhìn liền so với thẻ bài năm sao kém hơn rất nhiều.

"Sàn đấu giá Tinh Tế so với sàn đấu giá Dịch Ly có thể đáng tin cậy nhiều lắm, sẽ không ra thẻ bài lung ta lung tung gì, mấy tấm thẻ bài này nhất định có cái gì đó tương đối đặc thù."

"Tuy nói là vậy, nhưng là sàn đấu giá Dịch Ly gần nhất còn tinh phẩm không ngừng, so với sàn đấu giá Tinh Tế vô công vô qua, tôi còn thấy sàn đấu giá Dịch Ly càng thu hẹp thỉnh thoảng có kinh hỉ."

"Ông bớt lời đi, thật giống như có kinh hỉ ông liền có thể mua được ấy."

"Thật sự có đồ tốt thì táng gia bại sản cũng phải lên nha."

"So với đồ đấu giá của sàn đấu giá Dịch Ly, tôi ngược lại thật ra càng có hứng thú với ông chủ của bọn họ Mộ Dung Dịch. Đã từng là Tứ đại tài tử, Ma thẻ sư được coi trọng nhất, làm sao bỗng nhiên liền bắt đầu kinh doanh. Đương nhiên nhân tài ở đâu cũng là nhân tài, làm ra cái Thương hội Dịch Ly cũng có thể xưng bá thiên hạ, nhưng chung quy vẫn không bằng phân thận Ma thẻ sư mà."

"Ông bận tâm vớ vẩn gì, nhân gia loại cấp độ kia chỗ nào cho ông phỏng đoán."

Cố Thần yên lặng nhớ kỹ một từ, sàn đấu giá Dịch Ly. Lần sau có cơ hội nhất định phải đi nhìn một chút.

Ngày hôm sau Cố Thần tiễn Tăng Giang đi làm nhiệm vụ, một mình lên mạng Tinh Tế, quét vé vào cửa cấp sao sàn đấu giá gửi tới, rất nhanh đăng nhập vào trong phòng đấu giá.

Sàn đấu giá có ghế đại sảnh cùng chỗ ngồi theo lô, chỗ ngồi theo lô so với ghế đại sảnh quý giá gấp mười lần có thừa, chủ yếu cung cấp cho một số người không thích náo nhiệt, thân phận tương đối đặc thù hoặc là khách VIP của sàn đấu giá, đương nhiên cũng có rất nhiều người quyền cao chức vọng lại yêu thích hưởng thụ ánh mắt kính ngưỡng cùng kɧoáı ©ảʍ khi tiêu tiền như nước trong mắt mọi người, cho nên nhóm thổ hào lựa chọn ghế đại sảnh cũng không ít.

Như Cố Thần người có món đồ đấu giá, sàn đấu giá đều có gửi vé đến, nhưng vì giá trị món đồ đấu giá cũng không cao lắm, cho nên Cố Thần nhận được là vé đại sảnh. Cố Thần dựa theo số ghế trên vé tìm được vị trí, vị trí cũng không tệ lắm, tuy rằng không phải sát vào phía trước lắm, thế nhưng rất trung gian, tầm mắt nhìn sân khấu đấu giá cũng rất tốt.

Đại khái Cố Thần đến sớm, trong cả cái sân không có bao nhiêu người, Cố Thần tẻ nhạt lật tới lật lui chỗ ngồi. Trước chỗ ngồi có một màn hình loại nhỏ, có thể truyền đến hình ảnh của món đồ đấu giá trên sân khấu, bên cạnh có một cái khay nhỏ, đặt một ít đồ uống đồ ăn vặt.

Mắt Cố Thần nhất thời sáng ngời, đến thế giới này lâu vậy rồi cậu còn không có thưởng thức qua đồ ăn vặt nơi này, nhất thời hứng thú tăng nhiều. Mở ra một bao tương tự với món donut trên trái đất, thả một cái vào miệng, Cố Thần nhất thời cảm thấy mỗi tế bào trong khoang miệng đều vui vẻ lên, ăn thật ngon, Cố Thần trong đầu chỉ còn dư lại ba chữ này.

"Quỷ nghèo từ đâu tới ngay cả ăn thức ăn rác(Junk food) còn có thể một mặt say sưa." Một giọng nói dễ nghe mà tràn ngập châm chọc từ phía sau truyền đến.

Cố Thần ngoài miệng còn cắn một cái donut, vô tội quay đầu, nhìn thiếu niên mặc trang phục hoa lệ biểu tình kiêu căng phía sau cậu.

Thiếu niên thoạt nhìn lớn tuổi hơn Cố Thần một chút, thấy Cố Thần cắn donut nhìn hắn, nhất thời bị nghẹn họng.

Vốn tưởng là đối phương phải xấu hổ không chịu nổi hoặc là phẫn nộ không thể trách, không nghĩ tới đối phương chỉ là có vẻ mê mang nhìn hắn, cái cảm giác này cùng với cảm giác muốn bốc lên chiến hỏa lại gặp phải một kẻ ngu si thực sự giống nhau một dạng.

Thiếu niên nhất thời ngừng chiến, nhìn vé tìm kiếm chỗ ngồi, kết quả phát hiện dĩ nhiên là ngay bên cạnh Cố Thần.

Hai người bốn mắt nhìn nhau chốc lát, Cố Thần hỏi thăm chút tiếp theo sau đó tìm trong khay nhỏ loại sản phẩm đồ ăn vặt mới.

Thiếu niên cau mày nhìn Cố Thần trước mắt bộ dáng ăn say sưa không hề hay biết đến ánh mắt của người khác, nhất thời muốn triệu hoán cái tường cách ly đem cách ly người này.

Đồ ăn trong mạng Tinh Tế đều là giả lập, sau khi ăn xong không có bất kỳ tác dụng phụ mà cũng sẽ không có bất kỳ hiệu quả tăng thêm, cho nên cũng chỉ có người rảnh rỗi không chịu nổi mới ăn mấy thứ này, đương nhiên còn có một loại chính là đặc biệt bần cùng chỉ có thể ở trên mạng Tinh Tế ăn đến nghiện miệng.

Mà mấy thứ đồ ăn vặt trên mạng này căn bản không ai đi thử nghiệm, tức là không đắt giá không tiện ăn, sàn đấu giá Tinh Tế để mấy thứ này ở đây là dành cho thời điểm có người tâm tình nôn nóng yên ổn lại, loại người như đấu giá còn chưa bắt đầu đã một bên ăn đặc biệt say sưa ngon lành Cố Thần thực sự là đặc biệt kỳ ba.

Cố Thần liền mở một bao tương tự thịt bò khô trên trái đất, vừa xốp vừa có nước thịt lại có rất có sức nhai, quả thực so với tất cả loại thịt Cố Thần từng ăn trên trái đất còn ngon hơn gấp mấy lần. Cố Thần đặc biệt vui vẻ cầm một miếng lên hỏi thiếu niên bên cạnh: "Có muốn thử một miếng không."

Thiếu niên ánh mắt ghét bỏ đều sắp có thể thực thể hóa, tại sao lại có người có thể mặt dày như vậy, thiếu niên ở trong lòng hò hét.

Hoàn hảo không lâu sau buổi bán đấu giá liền bắt đầu mở màn, thiếu niên cảm thấy mình được giải thoát, rốt cuộc có thể đem lực chú ý đến trên sân khấu mà không cần nhìn cái kỳ ba bên cạnh kia.

Mặc dù cảm thấy hứng thú với đồ vật đấu giá thế nhưng trong túi ngượng ngùng hơn nữa cảm thấy tiêu phí nhiều tiền như vậy để mua tấm vé thực sự là bại gia, Cố Thần quyết đoán ăn đồ ăn vặt đem buổi đấu giá coi như một buổi xem phim.

Người bán đấu giá là một nam tử trẻ tuổi tuấn tú, điều này làm cho Cố Thần có hơi thất vọng, theo như mong đợi của cậu, loại bán đấu giá trên mạng này, người bán đấu giá không phải là mấy người diêm dúa lẳиɠ ɭơ diễm lệ xinh đẹp vô song nào là trang phục nữ thỏ, trang phục bó ngực, trang phục tri thức cấm dục, được rồi được rồi, cậu chỉ là tùy tiện nghĩ thôi, mới không có ý nghĩ xấu xa gì đâu.

Người bán đấu giá trên đài mặc dù trẻ tuổi, nhưng là một trong những người bán đấu giá cấp cao của sàn đấu giá Tinh Tế, rất nhiều người trong sân đều nhìn rất quen mắt, cũng chỉ có thiếu niên vô tri hồ đồ như Cố Thần mới cảm thấy một người bán đấu giá như vậy thật là vô vị.

Người bán đấu giá tên là Ô Ngưng, hắn phi thường hiểu phải làm thế nào khiến cho lực chú ý của khán giả đều bị món đồ đấu giá hấp dẫn, làm sao có thể kích phát lớn nhất lòng nhiệt tình mua sắm của quần chúng, để cho món đồ đấu giá có giá trị sử dụng lớn nhất không bị lưu vỗ. Buổi bán đấu giá cỡ trung như này, thường là sẽ không mời Ô Ngưng dạng người bán đấu giá cấp cao này đến tọa trấn, thế nhưng ông chủ biểu thị buổi đấu giá này có mấy vật khá có ý tứ, rất đáng giá người bán đấu giá như Ô Ngưng đến phát huy, tăng cao giá cả của thương phẩm một chút.

Ô Ngưng xuất hiện không thể nghi ngờ làm cho những người ở đây cảm thấy trận đấu giá này hẳn có không ít kinh hỉ, dù sao có thể làm cho người bán đấu giá như vậy đến tọa trấn, đồ vật sẽ không quá kém.

Ô Ngưng lộ ra một nụ cười sạch sẽ, không nói mấy câu liền đem màn mở đầu tiến vào giai đoạn bán đấu giá chính thức.

Món đồ bán đấu giá đầu tiên rất nhanh được kéo lên màn mở đầu. Một con Ngựa Bay Mộng Ảo bị thuần hóa.

Mặc dù khi xem tập kế hoạch đã thấy Ngựa Bay Mộng Ảo, nhưng giờ khắc này nhìn thấy vật thật Cố Thần vẫn sợ ngây người, quả có thể so với chủng vật trong thần thoại xưa, da lông như tuyết trắng kia, thêm vào cặp cánh xa hoa, cùng với hào quang màu bạc quanh thân.

Ngựa Bay Mộng Ảo thuộc về dị thú cấp năm, kỳ thực đẳng cấp cùng lực công kích đều rất bình thường, thế nhưng là lựa chọn làm vật cưỡi tốt nhất.

Ngựa Bay Mộng Ảo thành niên phi thường khó bắt, mà Ngựa Bay Mộng Ảo muốn nuôi lớn lên cũng tiêu tốn một khoản tiền lớn, cho nên mở màn là Ngựa Bay Mộng Ảo thành niên hình thái tốt đẹp như vậy, lập tức hấp dẫn nhiệt tình của mọi người.

"Vật cưỡi trình độ như vậy có thể nói là tương đối khó gặp, bỏ lỡ qua chính là không còn nữa, khởi giá 40 triệu." Ô Ngưng ngữ khí bình thản nói, không có đánh máu gà như trong tưởng tượng của Cố Thần.

"60 triệu."

"65 triệu."

"80 triệu."

...

Tăng giá tiến hành rất nhanh, Cố Thần nhất thời cũng không ăn linh thực nữa, giá cả như vậy đối với Cố Thần mà nói là thật xa xôi, vốn là gần đây bởi vì bán thẻ mà túi cũng có bảy chữ số Cố Thần nguyên bản cảm thấy rất thỏa mãn, cho là bước chân vào hàng ngũ người thắng cuộc nhân sinh, hiện tại mới phát hiện giá hàng của thế giới này thật lòng khiến người ta tổn thương không chịu nổi.

Phát hiện ra thực tế mình còn là cái điểu ti nghèo xoắn xoắn(?), Cố Thần thở dài, tiếp tục cầm lấy đồ ăn vặt nhìn buổi đấu giá không có quan hệ gì với mình.

Thiếu niên bên cạnh đều sắp ói ra một ngụm máu, tại thời điểm toàn trường căng thẳng phấn chấn cao độ, thậm chí còn có người ở bên cạnh ăn đồ ăn vặt.