Chương 10: Tại sao nhiều lần thất bại

Tiểu hỗn đản khiến cho Mộ Dung Trác Thất mỏi mắt mong chờ lại không đến, Cố Thần giờ khắc này chính là hình chữ đại (大) nằm trên giường biểu tình sống không còn gì đáng thương*.

*生无可怜/sinh thiên khả liên: cái cụm từ này hình như là tác giả ghi nhầm, cụm gốc là 生无可恋 (sinh thiên khả luyến/ không còn gì đáng để lưu luyến), cơ mà mình cứ thử dịch theo tác giả viết là可怜 đáng thương/ bất hạnh. Không biết có đúng không...

"Đến, ăn chút trái cây." Tăng Giang bưng một bàn hoa quả tiến vào.

Tăng Giang nhìn thấy bạn tốt vẻ mặt khóc không ra nước mắt bộ dạng lại điềm đạm đáng yêu, rất không có lương tâm cười ra tiếng.

"Được rồi được rồi, không phải thất bại mấy lần sao, lo lắng có gì tốt, cũng không phải chưa từng thành công." Tăng Giang nói.

Cố Thần đập lên giường: "Không phải thất bại mấy lần! Là thất bại toàn bộ đấy! Một tấm cũng không thành công!"

Trên mặt đất chất đống một đống lớn thẻ phá, mảnh thẻ đen đen sắp đem sàn nhà nhiễm đen.

"Hết thảy thẻ trắng đều dùng hết Aaaaaaa! Tiền của ta a!" Đây mới là trọng điểm Cố Thần gào thét.

Cố Thần sau khi bán thẻ bài Dơi Hoang Dã, đem hết thảy tiền đi mua thẻ trắng, lại thêm vào thẻ trắng mỗi ngày Tăng Giang có thể đưa cho cậu, vốn là dã tâm bừng bừng, Cố Thần dự định bắt chế tác loại thẻ bài thứ hai trong đời mình, Nguyên tố Thủy.

Nguyên tố Thủy được coi như là một loại thẻ bài dễ chế tác nhất trong số thẻ bài 1 sao, tỷ lệ thành công xa xa cao hơn Dơi Hoang Dã, cho nên Cố Thần nghĩ nếu mình Dơi Hoang Dã còn có thể chế ra Thẻ khiếm khuyết thậm chí thẻ hoàn hảo có xác suất thấp, vậy thì chế tác Nguyên tố Thủy phải hoàn toàn không đáng nói.

Nhưng mà lý tưởng là đầy đặn(béo tốt), thực tế thì cốt cảm(gầy trơ xương).

Khi chế tác tấm Nguyên tố Thủy đầu tiên thất bại, Cố Thần cảm thấy nhất định là lần đầu chế tác không có kinh nghiệm, không thể một lần liền thành công mà, nói chung là cần có quá trình làm quen.

Khi tấm thứ hai thất bại, Cố Thần nghĩ, ừ ừ tình huống càng ngày càng tốt lập tức liền sẽ nắm giữ bí quyết thôi.

Khi tấm thứ mười thất bại, Cố Thần nghĩ có thể hôm nay trạng thái không tốt lắm, cơ mà thất bại là mẹ thành công, đều có nhiều mẫu thân như vậy rồi, nhi tử nên lập tức đến thôi.

Khi tấm thứ 50 thất bại, Cố Thần nghĩ, à, không Cố Thần đã không nghĩ nữa. Cậu như con cừu trầm mặc thông thường tiếp tục vùi đầu chế tác, có một loại bi tráng không thành công thì thành nhân*.

* 成仁/thành nhân: chỗ này tác giả chơi chữ, thành nhân có nghĩa là xả thân; hi sinh vì chính nghĩa, lý tưởng, công lý...

Khi tấm thứ 100 thất bại, trước mắt Cố Thần bỗng nhiên hơi biến đen, cậu cảm thấy thật giống về tới kiếp trước sống trong căn phòng cho thuê nho nhỏ, trong phòng có một bức thư pháp cậu rất thích, "Hữu chí giả, sự cánh thành, phá phủ trầm thuyền, bách nhị Tần quan chung thuộc Sở; khổ tâm nhân, nhân bất phụ, ngọa tâm thường đâm, tam thiên Việt giáp khả thôn Ngô."* Nhưng loại canh gà lập chí này cũng không làm cho cậu trước khi xuyên qua thấy cái rạng đông gì, mỗi ngày sống đến bận bận rộn rộn lại bình bình thường thường.

*cho ai đau "bi" muốn đọc: chỉ dịch đại khái, có thể không đúng hoàn toàn.

"Kẻ có chí, sự việc nhất định thành công, quyết tâm đến cùng, 120(?) cửa khẩu của nước Tần cuối cùng thuộc về nước Sở; người khổ tâm, người không phụ lòng, nằm gai nếm mật(ngậm đắng nuốt cay, chịu đựng mọi gian truân vất vả), 3000 lính mặc giáp(?) của nước Việt** nhưng lại thôn tính nước Ngô"

**nước Việt (tên của một nước thời Chu, ở phía đông tỉnh Chiết Giang ngày nay, sau này mở rộng đến vùng Giang Tô, Sơn Đông). Không phải Việt Nam đâu nha...

Sau đó lúc cậu tỉnh lại liền phát hiện mình bị Tăng Giang kéo lên giường, mà trên đất đã là một đống thẻ phá.

Cậu bỗng nhiên để ý đến một sự thực gay go, cậu thất thân rồi, ấy thật ngại gõ nhầm rồi, là cậu phá sản rồi*. Tất cả tích trữ nho nhỏ của cậu đổi lấy thẻ trắng vốn là định chế ra một đống thẻ bài lại đi bán, sau đó lãi mẹ đẻ lãi con, lãi con đẻ lãi cháu, trở thành người giàu nhất thế giới, nhưng giấc mộng này liền cứ như mà tan vỡ.

*失身[shī"shēn] và 破产[pò"chǎn]: hai từ này pinyin rõ ràng khác nhau, thế mèo nào gõ nhầm được chứ... có mà trong đầu toàn não động nơi nao ý...

"Tiền của tôi......"

Khi Tăng Giang lại tiến vào thì nhìn thấy Cố Thần nhìn nhìn trần nhà nói lầm bầm sống không còn gì luyến tiếc.

Biết được Cố Thần chế tác thất bại toàn bộ thẻ bài, Tăng Giang cũng khó có khi không xát muối vào vết thương, "Đến ăn no đi, rồi có sức mà làm."

Cố Thần nằm ở trên giường vô cùng đáng thương nhìn Tăng Giang: "Tôi một đồng cũng không có."

"Đã không có thì ngày mai đi nhặt rác, sợ cái gì." Tăng Giang vừa nói vừa thu thập thẻ phá trên đất.

Sau khi ăn xong hai người cùng nhau nghiên cứu một chút tại sao chế tác thẻ bài thất bại.

"Cậulà đang chế tác thẻ Nguyên tố Thủy?"

"Ừ."

Tăng Giang nhíu nhíu mày, thật vô lý à, lúc trước không bao lâu liền chế tác thành công Dơi Hoang Dã, hiện tại chế loại thẻ bài Nguyên tố Thủy này độ khó cơ bản càng thấp hơn, không có lý do gì lại thất bại như vậy, lẽ nào lần trước chế tác thẻ bài là có thần tiên bám vào người, hiện tại mới là trình độ chân thực.

"Chung quy cảm thấy giống như không đoán được phải làm thế nào mới chế tác ra, lúc trước chế tác ma thẻ Dơi Hoang Dã, cảm giác nước chảy thành sông tự nhiên mà chế tác ra, làm thẻ Nguyên tố Thủy, tôi đã xem sách thật lâu, mặt giấy đều sắp lật nát rồi mà vẫn không có cảm giác." Cố Thần dùng đũa cắm vào thị dị thú nói.

Tăng Giang trầm tư chốc lát, bỗng nhiên nghĩ đến. "Có phải hay không là do cậu chưa từng nhìn thấy thực thể của Nguyên tố Thủy."

Trước Tăng Giang vì để cho Cố Thần chế thẻ dễ dàng hơn, đặc biệt đổi một con non Dơi Hoang Dã, mà bây giờ Cố Thần chế tác Nguyên tố Thủy nhiều lần thất bại, Tăng Giang nghĩ có phải hay không Cố Thần chưa quen thuộc với vật thể cần chế tác.

Câu nói này phảng phất khai thông mạch suy nghĩ vẫn luôn lấp kín của Cố Thần, đúng vậy, cậu căn bản đối với thế giới này chưa biết rõ, dưới tình huống không có vật tham chiếu, chỉ dựa vào một ít giải thích phi thường dễ hiểu trong sách cậu căn bản rất khó chế ra thẻ bài.

Ngày hôm sau Tăng Giang kéo Cố Thần ra cửa.

"Không phải định đi bãi rác nhặt rác sao? Tôi nhớ không phải hướng này à." Cố Thần có chút kỳ quái.

"Không đi nhặt rác, tôi dẫn cậu đi Công đoàn Chế thẻ sư." Tăng Giang nói.

Cố Thần nghi hoặc. "Công đoàn Chế thẻ sư?"

Xem như có bước đầu hiểu biết thế giới này, Cố Thần vẫn biết rõ tác dụng của Công đoàn Chế thẻ sư, thông thường người đến loại địa phương này đều là Chế thẻ sư cấp trung cao hoặc là Ma thẻ sư trình độ cấp cao đi tiếp nhận nhiệm vụ, loại nghiệp dư như cậu cũng không biết đi làm gì.

"Tôi phát hiện cơ sở chế thẻ của cậu phi thường yếu, một chút đặc thù của thẻ bài cơ bản cũng không biết, cho nên chúng ta trước tiên đi cửa hàng của Công đoàn Chế thẻ sư tìm mua mấy quyển sách, nhà sách này so với nhà sách bên ngoài càng thêm toàn diện."

Cố Thần trong lòng có chút ấm áp cảm động.

Công đoàn Chế thẻ sư hôm nay tiếng người huyên náo, Tăng Giang sau khi nghe ngóng hóa ra là vừa vặn dịp Đại hội giao Chế thẻ sư ba tháng một lần.

Ở tinh cầu rìa này, Đại hội giao lưu Chế thẻ sư không có cao cấp như tinh cầu trung tâm, nghe đâu Đại hội giao lưu ở tinh cầu trung tâm thường sẽ có cao thủ tọa trấn, đồng thời thường có những người kinh tài tuyệt diễm bộc lộ tài năng. Mà so với đó, Đại hội giao lưu Chế thẻ sư Lam Tinh chỉ là một nhóm Chế thẻ sư trình độ thấp hơn bàn luận với nhau, thỉnh thoảng có mấy Trưởng giả Công đoàn Chế thẻ sư đi ra chỉ điểm sai lầm một phen.

Chẳng qua dù như vậy, ở cái tinh cầu lề sách này, cũng đủ thu hút ánh mắt rất nhiều người.

Nhưng mà Tăng Giang vẫn phát hiện bất đồng, trên tinh cầu này vì không có nhiều cao thủ Chế thẻ sư tới, loại giao lưu trình độ này, theo lý thuyết còn chưa đủ để hấp dẫn những người này đến.

Tăng Giang thính giác không tệ, hắn rất nhanh nghe được mấy người cách đó không xa thảo luận.

"Ôngbiết ngày hôm nay ai tới không?" Người nói chuyện giả vờ mê hoặc.

"Ai? Xem ra hôm nay có không ít nhân vật lớn đến, không phải là Chế thẻ sư nào đó đi."

"Ha ha đâu chỉ Chế thẻ sư cấp cao phổ thông, là Thiên Linh à!"

Cái tên Thiên Linh này, cho dù là kiến thức nông cạn, Cố Thần cũng từng nghe qua ở trên mạng tinh tế cái tên này, chứ đừng nói chi đến Tăng Giang.

Trước mắt là Chế thẻ sư cấp cao trẻ tuổi nhất, thời điểm còn học ở Học viện Triều Đế chính là một trong tứ đại tài tử trong truyền thuyết, còn chưa tốt nghiệp đã là Chế thẻ sư cấp cao, tốt nghiệp xong một cái liền dạy học ở Học viện Triều Đế, trở thành giáo sư trẻ tuổi nhất. Đương nhiên mấy cái này chỉ nói rõ anh là một nhân tài mà thôi, ở Trung Ương Tinh đầy rẫy nhân tài, cái này không tính là gì, càng làm cho thanh danh của anh vang xa chính là đặc sắc chế thẻ của anh, anh am hiểu chế tác thẻ bài nhân vật.

Thời điểm sáu năm trước, tốt nghiệp sinh một thời kia được gọi là thế hệ mạnh nhất trong lịch sử, theo thứ tự là am hiểu chế tác thẻ bài nhân vật Thiên Linh, am hiểu chế tác loại thẻ bài hoa Mạc Ly, mười bảy tuổi đã nắm giữ Cộng sinh Tinh thần lực - Ma thẻ sư Mộ Dung Dịch, cùng với người mặc dù không có Tinh thần lực, lại có thể chỉ huy chiến cuộc, chuyển bại thành thắng, quân sư hệ Bắc Điều Kỳ.

Thế hệ tốt nghiệp sinh kia thời điểm dị thú triều cường đã phát huy tác dụng không gì sánh bằng trong chiến đấu, được thế nhân dồn dập xem trọng, nhưng trong một hồi chiến dịch ngay tại thời điểm chiến tranh sắp kết thúc, Mạc Ly chết, Bắc Điều Kỳ mất tích, trở thành không tìm được mai danh ẩn tích, Mộ Dung Dịch ngược lại bắt đầu buôn bán, tỏ rõ sau này sẽ không tham gia sự tình tương tự nữa, cũng chỉ còn sót lại Thiên Linh, trở thành ảnh thu nhỏ của tứ đại tài tử, khiến cho mọi người chỉ có thể nhớ lại còn có thời gian phong hoa tuyệt đại như vậy.

Mà giờ khắc này, trên tường Chủ điện của Công đoàn Chế thẻ sư, trung tâm của đề tài xuất hiện, rất nhanh liền có người phát hiện thân ảnh trang phục hoa lệ kia, trong sân càng thêm ồn ào.

Hội trưởng Công đoàn Lam Tinh ở phía sau nôn nóng đến nhịp tim đều có chút không chỉnh tề, nếu làm bị này bị thương thì làm sao giờ, chưa nói tới vị này gia thế quyền cao chức vọng, ngay cả tài hoa của anh, làm bị thương một sợi lông chỉ sợ mình cũng khó có thể gánh chịu trách nhiệm.

"Tôi chỉ là tùy tiện nhìn, mấy người nên làm gì thì cứ tiếp tục, không cần để ý đến tôi." Thiên Linh cười nói.

Trong hội trường.

"Đẹp quá nhỉ." Cố Thần nhìn thân ảnh kia lẩm bẩm nói.

"Hừ, còn đẹp nữa cũng chỉ là một bộ thân xác thối tha mà thôi." Tăng Giang lạnh lùng nói.

Cố Thần cảm thấy có chút kỳ quái, Tăng Giang tuy hay độc mồm, nhưng là phi thường điển hình của nói năng chua ngoa tâm đậu hũ, mạnh miệng nhẹ dạ, giọng nói rõ ràng chứa tâm tình tiêu cực như vậy cũng rất ít khi thấy.

Cố Thần nhìn thân ảnh kia, có chút mê say. Tăng Giang không nói gì, lạnh lùng hừ một tiếng.

Cố Thần đương nhiên không biết thần tượng kiêm tình nhân trong mộng lúc còn nhỏ của Tăng Giang chính là Mạc Ly, cùng với Thiên Linh được gọi là Chế thẻ sư trẻ tuổi tài hoa nhất.

Tăng Giang khi còn nhỏ từng may mắn tình cờ gặp được Mạc Ly ở trên mạng tinh tế một lần. Tăng Giang cảm thấy đời này cũng sẽ không bao giờ gặp lại dạng người này, có trách trời thương người hoài tình, có nụ cười hòa tan núi tuyết. Nhưng không lâu lắm cái người kia liền chết trên chiến trường. Trên mạng có một phiên bản lời đồn chưa qua chứng thực nói là Thiên Linh đố kị Mạc Ly tài hoa, ám hại Mạc Ly ở trên chiến trường. Bởi vì hai người tuy rằng ở bề ngoài vẫn chưa giao thủ, thế nhưng từng lén lút giao đấu qua, cuối cùng Thiên Linh thua.

Đương nhiên loại lời đồn chưa qua chứng thực này đa số người nghe cũng chỉ là cười cho qua sẽ không tưởng thật, nhưng mà đối với Tăng Giang chỉ liếc mắt nhìn Mạc Ly một cái liền yêu thắm thiết mà nói, tuy rằng cũng cảm thấy lời đồn không thể tin, nhưng mà chỗ đáng sợ nhất của lời đồn chính là chỉ cần người có ý nghe, như vậy cho dù lý trí bạn phủ nhận cỡ nào đi nữa, trong lòng ngươi vẫn sẽ sâu sắc quấn lên một cây gai, lâu dần, cây gai này sẽ sưng rồi viêm, lây nhiễm trái tim bạn.

=

=