Chương 156: Người thượng giới

Ba ngày sau....

Tạ Tuân đăng cơ hoàng vị, danh chính ngôn thuận xử lý sự vụ Hoa quốc.

Tạ Uẩn đánh cướp bảo khố của mấy quốc gia, lấy đi không ít tài liệu quan trọng, hiện giờ lại có Tạ Tuân hỗ trợ, hơn nữa còn có không ít người đầu nhập vào, tài liệu để chữa trị Xuyên Tinh Toa rất nhanh đều đã được chuẩn bị đầy đủ hết.

Tạ Uẩn thở phào nhẹ nhõm, làm một thần khí chạy trốn, Xuyên Tinh Toa tuyệt đối không thể để hỏng được.

Cảnh Nhiên tràn đầy tinh tưởng, y hiện giờ là thất tinh Võ Vương, lại lần nữa luyện chế Xuyên Tinh Toa, chắc chắn sẽ càng hoàn mỹ hơn so với lần trước. Nhất quyết sẽ không để cho nó bị một Võ Tông đánh mấy cái đã vỡ xác ngoài.

Sau khi Cảnh Nhiên bắt được tài liệu lập tức bắt đầu bế quan.

Trong lòng Cố Diễn không nhịn được cảm thán, phu phu Tạ Uẩn quả thật đúng là nhân trung long phượng. Hắn cho rằng Xuyên Tinh Toa là do Cảnh Nhiên luyện chế ra ( thật ra không phải, Cảnh Nhiên chỉ sửa chữa, cải tạo lại thôi), còn cảm thấy thủ pháp luyện đan của Tạ Uẩn rất cao minh. Có bản lĩnh như vậy, cho dù đến thượng giới, cũng sẽ được người người tôn trọng, thậm chí nhiều thế lực nói không chừng sẽ tranh đoạt vỡ đầu để mời bọn họ trở thành khách khanh.

Hoa quốc bình tĩnh không gợn sóng, vượt qua nửa tháng thời gian.

Ở lối vào thông đạo thượng giới Tạ Tuân đã sớm thiết lập thiên la địa võng, chỉ cần có chút động tĩnh sẽ lập tức phát hiện ra ngay.

Trải qua thương nghị, trong lòng mọi người đều cho rằng nếu thông đạo đại lục Hằng Võ thật sự bị thượng giới phát hiện, chắc chắn sẽ có người xuống dưới thử. Vì để tránh cho vô cớ kết thù, trừ người nhà họ Hàn ra, bọn họ trước tiên áp dụng chính sách chỉ vây công chứ không gϊếŧ.

Tóm lại, người đại lục Hằng Võ nếu muốn tấn giai đi đến thượng giới, vậy không thể đắc tội toàn bộ người trên đó được.

Tạ Tuân ôm đồm cả đống việc, Tạ Uẩn đột nhiên cảm thấy mình thật ăn không ngồi rồi.

Bởi vì dựa theo dự tính của bọn họ mà phát triển, có lẽ không phải cần so đấu sống chết, chỉ cần không có người nhà họ Hàn vướng bận, đại lục Hằng Võ có thể cùng thượng giới qua lại lẫn nhau.

Đang lúc nhàn rỗi lại không có Cảnh Nhiên làm bạn, Tạ Uẩn nhàn quá nên mỗi ngày chỉ ôm nhi tử.

Tạ Tranh ấp a ấp úng, lại từ chỗ hắn lấy đi không ít dược sinh tử. Nhưng tin tức tốt của Tạ Tranh còn chưa truyền đến, hai người Đoạn Chính Hào cùng Dương Thanh Miểu cuối cùng đã tiến thêm một bước phát triển.

Đáng mừng chính là hai người bọn họ đã ngủ với nhau.

Thật đáng buồn chính là hai người bọn họ cãi nhau.

Chuyện Đoạn Chính Hào giả vờ bệnh rốt cuộc bị lộ tẩy, vì thế hắn bi kịch.

Đoạn Chinh cuối cùng cũng hiểu ra vì sao mỗi lần ông hỏi Tạ Uẩn tôn nhi của mình thương thế thế nào, Tạ Uẩn lại luôn một bộ không muốn phản ứng đến ông. Thật sự là, ông cũng cảm thấy khó có thể mở miệng, tôn nhi đúng là mất mặt ném về tận nhà.

Đoạn Chính Hào tự nếm quả đắng, trong lòng Tạ Uẩn chỉ có một chữ--đáng!

Mọi người đều vui sướиɠ chế giễu, Tống Cát là vui nhất. Đương nhiên, hắn chỉ dám trộm vui trong lòng, mừng thầm trong bụng chứ tuyệt đối không dám biểu hiện ra ngoài. Hắn đã bị chỉnh đốn nhiều nên biết sợ rồi.

" Tạ công tử, thông đạo thượng giới có động tĩnh, hoàng thượng gọi ngài qua đó."

Tạ Uẩn lúc này đang nhàn, nhi tử vừa mới bị nhạc phụ ôm đi, nghe thấy hoàng vệ bẩm báo, nét mặt hắn đanh lại, thân hình " xoẹt" một tiếng, trên không trung lưu lại một đạo tàn ảnh vừa xẹt qua, hướng về phía thông đạo thượng giới với tốc độ cực nhanh.

Mấy trăm hoàng vệ bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, bao vây xung quanh thông đạo thượng giới. Tạ Tuân đứng thẳng giữa trung tâm, rất có vài phần uy nghiêm.

" Đừng, đừng gϊếŧ, là chúng ta, chúng ta muốn gặp hoàng thượng."

" Chúng ta đã đàm phán với thượng giới, vị này chính là thiếu gia Hàn gia. Hoàng thượng ở đâu, các ngươi lại muốn tạo phản sao?"

Tạ Uẩn liếc mắt một cái đã nhận ra, những người chính là mấy người được tân hoàng phái tới thượng giới để đàm hòa, Hàn gia thế nhưng không có gϊếŧ bọn họ?

Truyện được edit tại luutinhvu2512.wordpress.com

Mặt khác, còn có vài người xa lạ, chắc là thượng giới phái tới để dò đường.

Tạ Tuân quay đầu nhìn về phía vài vị thanh niên xa lạ, lạnh lùng nói: " Các ngươi đều là người nhà họ Hàn."

" Phải."

" Không phải."

Tạ Tuân nói: " Người nhà họ Hàn gϊếŧ không tha, mấy kẻ thông đồng với địch này cũng gϊếŧ không tha. Những người còn lại, người tới là khách, Hoa quốc ta sẽ tận tâm chiêu đãi."

" Không!!"

" Các ngươi dám...."

Vị thanh niên Hàn gia kia vẻ mặt đại kinh thất sắc, hắn nghĩ tới rất nhiều tình huống khi xuống dưới, thậm chí đã sớm làm tốt chuẩn bị chạy trốn, chỉ không hề nghĩ tới người ta chỉ gϊếŧ người nhà họ Hàn.

Có người lập tức kêu gào lên: " Ta là người của hoàng thượng, chúng ta là người có công, Tạ tứ, ngươi dám!"

Liễu Tam Nương lạnh lùng nói: " Hồ Tế thông đồng với địch đã sớm bị xử tử, các ngươi lại tính là cọng hành nào, gϊếŧ."

" Ta liều mạng với các ngươi."

" Các ngươi hại chết hoàng thượng, ta biết ngay các ngươi là một đám lòng muông dạ thú mà."

" Chư vị đại nhân, bọn họ hiện tại muốn gϊếŧ chúng ta, sau đó liền sẽ đến phiên các ngươi, đừng có tin lời bọn họ nói."

Thanh niên Hàn gia kia vội nói: " Hầu công tử, Lưu đại ca, chúng ta đều là người ở trên một cái thuyền, người hạ giới nói không giữ lời. Những người này tất cả đều là hạng người mưu nghịch, ngàn vạn đừng để bị bọn họ lừa, thân phận như chúng ta há có thể bị một đám người hỗn tạp khinh nhục."

Có người bị bọn họ thuyết phục.

Cũng có người ôm tâm thái sống chết mặc bây.

Đương nhiên, còn có người phụ họa Hàn công tử. Nhìn bộ dạng liên tục lấp lòng, thái độ nịnh nọt đó, nói vậy tất cả đều là chó săn của người nhà họ Hàn.

Tạ Tuân lạnh lùng nói: " Hàn gia ngươi khống chế đại lục Hằng Võ ta mấy vạn năm, thù này không đội trời chung. Đừng có nhiều lời nữa, gϊếŧ!"

Hàn công tử sắc mặt đại biến, hắn không nghĩ tới loại chuyện mất mặt xấu hổ như vậy, vị hoàng đế hạ giới này thế nhưng không hề cố kỵ mà thông báo thiên hạ.

Ánh mắt những người còn lại hơi lấp lóe, lượng tin tức hàm chứa trong những lời này rất lớn.

" Các ngươi..." Hàn công tử vừa tức lại vừa giận, kinh hoảng nói: " Các ngươi thật sự muốn vì người ngoài mà khoanh tay đứng nhìn."

Có người bỏ mặc, cũng có người thấy việc nghĩa hăng hái làm, quát lớn: " Hàn công tử, ta tới giúp ngươi."

Hàn công tử ngoài miệng kêu gào chiến đấu nhưng thân thể lại lặng lẽ tụt về sau.

" Xoẹt xoẹt xoẹt!"

Tạ Tuân ra lệnh một tiếng, trận pháp khởi động, mấy vị cao thủ thượng giới vừa đáp xuống còn chưa kịp phản ứng, nháy mắt đã chết trong tay hoàng vệ. Bao gồm người ủng hộ Hàn gia, cũng bao gồm vị Hàn công tử tùy thời chuẩn bị thoát đi kia.

Năm người dư lại sắc mặt khẽ biến, có người sinh ra tâm tư lui bước. Động tác của những người hạ giới này thật sự quá nhanh, bọn họ cũng không thể đảm bảo có thể dưới sự công kích như vậy an toàn lui về thượng giới.

Tạ Tuân chắp tay hành lễ, thành khẩn nói: " Chư vị chớ trách, quả thật chúng ta cùng Hàn gia có mối thâm thù. Ta là đế vương Hoa quốc ở giới này, Hàn gia, Tống gia, Triệu gia, Khánh Vân tông, Hồng Nguyên tông ở thượng giới các ngươi đã bá chiếm đại lục ta mấy vạn năm, việc này e là các ngươi cũng không biết. Thần tích ở Hàn gia kỳ thật là do thất đệ ta giả thần giả quỷ, mục đích cũng là vì hấp dẫn các ngươi tới đây. Ta đại diện cho đại lục Hằng Võ, thật lòng muốn cùng đại lục Huyền Nguyên thiết lập quan hệ ngoại giao."

Tạ Tuân chỉ dùng dăm ba câu đã tóm lược xong sự tình lần này, tạm thời tiêu trừ sự cảnh giác của bọn họ. Nếu thật sự làm cho bọn họ đi trở về, lần sau lại có người đến đây, chỉ sợ một lời không hợp liền sẽ đấu võ, đến lúc đó muốn bắt tay giảng hòa cũng rất khó khăn.

Trong lòng mấy người này cũng có chút bình tĩnh lại, bọn họ chỉ mới vừa tới đã lập tức cảm nhận được một loại áp chế. Nhưng việc này người nhà họ Hàn chưa bao giờ nhắc họ, bọn họ đều không phải kẻ ngu dốt, chỉ nghĩ sơ qua liền hiểu. Chỉ sợ là Hàn gia còn có tính toán khác. Nếu không nhờ đế vương hạ giới thủ hạ lưu tình, chỉ hơi có chút vô ý, bọn họ có lẽ đã mất mạng.

Nhưng đây dù sao cũng chỉ là lời nói của một bên mà thôi, bọn họ cũng không thể hoàn toàn tin tưởng. Mấy người cùng nhìn về phía một vị công tử có phong thái xuất chúng. Tạ Tuân nhớ rõ, vừa rồi tên họ Hàn kia xưng hô hắn là Hầu công tử.

Hầu công tử nhất châm kiến huyết nói: " Giới này linh khí loãng, tu vi bị chịu áp chế, e là các ngươi cũng không thể tiếp tục tấn giai, ngươi có tư bản gì để bàn điều kiện."

Tạ Tuân tự tin cười, nói: " Các đại bí cảnh ở hạ giới ta sẽ mở ra đối với đại lục Huyền Nguyên. Các ngươi có lẽ cũng không biết, mấy phương thế lực Triệu, Hàn, Tống, Khánh, Hồng hiện giờ có thể chiếm được một vị trí nhỏ ở đại lục Huyền Nguyên đều là dựa vào tài nguyên ở hạ giới bọn ta. Ngươi cũng nói, tu vi ở giới này chịu áp chế. Nếu chúng ta không đáp ứng, mặc cho tu vi ngươi có lợi hại cỡ nào, tới đại lục Hằng Võ vẫn không thể làm được gì."

Hầu công tử cười khổ, Tạ Tuân nói không sai. Cho dù hắn có tu vi Võ Đế, vừa rồi cũng sinh ra ý nghĩ lùi bước. Không phát huy được thực lực, chết trong tay mấy tên Võ Vương, kia mới gọi là nghẹn khuất.

Tạ Tuân không ngừng cố gắng nói: " Còn ba tháng nữa bí cảnh Nguyên Không mở ra, ta có thể phân ra hai mươi chiếc chìa khóa cho thượng giới, một chìa khóa có thể mang được mười người."

Mấy người chấn động tinh thần, điều kiện có nói nhiều hơn nữa cũng không đáng tin cậy bằng ích lợi thực tế.

Hầu công tử cảnh giác nói: " Ngươi có yêu cầu gì."

Tạ Tuân thở dài, chân thành nói: " Ta có thể có yêu cầu gì, ta chỉ hi vọng con dân hạ giới khi đi đến thượng giới có thể được đối xử tử tế. Bọn họ phát triển thế nào ta mặc kệ, ta chỉ không muốn bọn họ tiếp tục bị vây trong một tấc vuông nơi đây."

Hầu công tử khựng lại một chút rồi mới nói: " Hoa hoàng cao thượng."

Tạ Tuân diễn xướng xuất sắc, hai mắt đỏ lên tố khổ: " Chư vị có điều không biết, đại lục Hằng Võ ta vừa mới trải qua phản loạn, lúc này còn chưa khôi phục lại nguyên khí. Năm phương thế lực kia của thượng giới, ta không biết bọn họ có bao nhiêu cường đại, nhưng đám người kia quả thực chính là súc sinh...."

Tạ Tuân không chút nào giấu giếm, đem chuyện đại lục Hằng Võ cùng với những hành vi tàn ác của năm thế lực lớn kể ra hết toàn bộ.

Tạ Uẩn nghe mùi ngon, tứ ca cũng là một nhân tài. Nhìn dáng vẻ này, chỉ cần mình tứ ca ra ngựa, hoàn toàn không cần hắn lên sân khấu. Vừa lúc hắn cũng không muốn nổi bật, tương lai đi đến thượng giới, mai danh ẩn tích phát đại tài mới tốt.

Lại không biết, tên của hắn đã sớm nằm trong sổ đen của năm thế lực lớn tại thượng giới. Những người được tân hoàng phái đi, căn bản không hề có chút nào giấu giếm, bán đứng bọn họ sạch sẽ. Cho nên mới nói, mấy tên đó chết cũng không oan.

Đám người Hầu công tử nghe mà khϊếp sợ. Đương nhiên, bọn họ khϊếp sợ không phải vì thương hại, mà là phẫn nộ vì năm thế lực kia ăn tương quá khó coi, ra tay quá tàn nhẫn. Cho dù muốn bá chiếm một cái đại lục, ít nhất cũng phải lấy ra một ít chỗ tốt. Hành vi của mấy thế lực này thật sự có thể nói là mặt người dạ thú.

Bị người hạ giới phản kháng lại chỉ có thể nói là báo ứng. Pháp tắc thế giới là cá lớn nuốt cá bé, bọn họ không hề có lòng thương hại với hạ giới, đối với người năm nhà kia trừ bỏ phẫn nộ ra thì cũng không còn tình tự gì nhiều.

Dù sao, đây chính là tài nguyên của cả một đại lục, thế nhưng lại bị năm phương thế lực lặng lẽ chia cắt, cái này bảo bọn họ làm sao chịu nổi.

Bệnh đỏ mắt là người thì đều có, ai cũng không ngoại lệ. Tạ Tuân chính là đang châm ngòi ly gián.

Đồng thời, Tạ Uẩn cũng phát hiện ra, những người này sinh ra sát ý đối với Hàn gia.

Trong lòng Tạ Uẩn có chút tò mò, thượng giới đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì. Hàn gia thật ra đã tính kế gì, thế nhưng lại làm đồng minh muốn phản chiến lại bọn họ.

Tạ Tuân gọi người xếp bàn ghế, bưng lên món ngon mỹ vị, chuẩn bị ngồi xuống trao đổi. Bởi vì sợ mấy người bọn họ không yên tâm nên địa điểm trao đổi vẫn cứ đặt ở lối vào thông đạo thượng giới.

Mấy người này thấy được thành ý của Tạ Tuân, bắt đầu nói đến chuyện ở thượng giới.

Tạ Tuân, Tạ Uẩn chấn động, lúc này bọn họ mới biết được, người nhà họ Hàn quả nhiên tâm tư ác độc. Những người này thế nhưng cũng là pháo hôi do Hàn gia xúi giục xuống đây. Nếu không nhờ Tạ Uẩn cẩn thận, ôm tâm tư kết giao, không có đại khai sát giới. Chỉ sợ lúc này thượng giới đã cùng đại lục Hằng Võ trở thành tử địch.

Sau khi Cảnh Nhiên ở Hàn gia phóng thích thần tích, có không ít người tiến đến tìm hiểu đến cùng.

Lúc mới bắt đầu, Hàn gia chết không chịu thừa nhận. Nhưng những người khác sao lại cam tâm, bọn họ rõ ràng tận mắt nhìn thấy thần tích.

Theo người tới dần dần tăng nhiều, phụ cận Hàn gia không hiểu sao có không ít linh thú chạy tới. Mọi người càng thêm tin tưởng chuyện thần tích xuất hiện ở Hàn gia. Người nhà họ Hàn không thể làm được gì. Sau, lại thấy mấy phương minh hữu đồng dạng cũng mất đi khống chế đối với đại lục Hằng Võ, liền dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì phải làm cho đến cùng. Dùng chủ ý mượn đao gϊếŧ người, hoàn toàn đem thông đạo đến đại lục Hằng Võ triển lộ ra trước mắt mọi người.

Chỉ là, đại lục Hằng Võ trong miệng đám người nhà họ Hàn chỉ là một nơi hoang dã, ngu dân cư trú ở đó chưa được giáo hóa, tên nào tên nấy tàn nhẫn độc ác, chỉ biết đại khai sát giới.

Người nhà họ Hàn thậm chí còn tố khổ, trước đó không muốn công khai, kỳ thật cũng vì an toàn mà suy xét. Phụ cận thông đạo quả thật có mùi máu tươi rất nồng, còn có dấu vết của độc vật tàn lưu lại.

Người nhà họ Hàn miêu tả, người hạ giới hung thần ác sát, đi lên đây vài lần thế nhưng lại lấy thân thể làm vật dẫn, tự bạo phóng ra độc dược. Hàn gia bọn họ đã tổn thất không ít, hơn nữa còn lấy ra mệnh bài của tộc nhân đã chết đi để làm chứng.

Người nhà họ Hàn hiên ngang lẫm liệt, là anh hùng một lòng suy xét vì đại lục Huyền Nguyên.

Mọi người nghe được mà lòng còn sợ hãi, nhưng đây chỉ là lời nói của một bên, bọn họ cũng sẽ không hoàn toàn tin tưởng. Một cái thông đạo chưa được công khai, bên trong có lẽ sẽ có càng nhiều cơ duyên, cho dù người nhà họ Hàn nói ba hoa chích chòe cỡ nào thì vẫn cứ có người không muốn rời đi.

Thậm chí, khi thông đạo không gian này xuất hiện, còn làm Võ Thánh chạy tới vây xem.

Người nhà họ Hàn thấy khuyên can không được, lại lần nữa đảm đương làm anh hùng, chỉ nói nếu như mọi người không tin, có thể thử một lần thử xem. Trước tiên phái một ít người đi xuống, chỉ để lại mệnh bài ở trên này, nếu mệnh bài vỡ vụn, chứng minh lời bọn họ nói không phải giả.

Trong lời nói, người nhà họ Hàn tỏ vẻ, người đi xuống đều là tự nguyện. Nếu như đã chết, bọn họ nguyện ý triệu tập nhân mã, đảm đương làm quân tiên phong, chạy xuống hạ giới gϊếŧ đến một cái phiến giáp cũng không còn để báo thù rửa hận.

Hầu công tử thân phận quý trọng, là đệ tử đích truyền của Huyền Thiên thần tông của đại lục Huyền Nguyên, tằng tổ ( ông cố) từ lâu đã trở thành thần.

Trong lời của người nhà họ Hàn ẩn ẩn có chút nhắc nhở, người tu vi cao đi xuống đó, trên người có nhiều đồ vật để bảo mệnh có lẽ còn có thể sống. Hầu Quân Dục từ nhỏ chưa từng sợ ai, trên người càng có vô số bảo bối phòng ngự, lập tức liền xung phong nhận việc muốn đi đến hạ giới để nhìn xem.

Ai ngờ...

Hết thảy khi đến hạ giới, toàn bộ đều bị áp chế, tu vi, pháp bảo, căn bản không thi triển được.

Lúc ấy người nhà Họ hàn nói thoạt nghe không có vấn đề gì, nhưng lúc này hồi tưởng lại. Nếu như Hầu Quân Dục chết, đại lục Hằng Võ chỉ sợ sẽ thọc ra một cái sọt lớn, cùng thượng giới không chết không ngừng.

Đồng thời, Huyền Thiên thần tông nếu như muốn báo thù, tu vi đã chịu áp chế, cho dù có là Võ Thần cũng không có đất để dụng võ. Lỡ như xảy ra chuyện, tên tuổi của thần tông đệ nhất đại lục Huyền Nguyên liền sẽ bị người vượt xa.

Tạ Uẩn cuối cùng cũng hiểu vì sao Hầu công tử sẽ sinh ra sát ý đối với Hàn gia. Hóa ra người nhà họ Hàn ý nghĩ kỳ lạ, toàn xem bọn họ như kẻ ngu xuẩn. Nhưng đối với việc này, Tạ Uẩn rất thích nghe ngóng.

Tâm tư của người nhà họ Hàn rất dễ suy đoán, đơn giản là vì bọn họ từng đợt từng đợt phái người đi lên chịu chết, vừa tự bạo vừa phóng ra độc dược, đối với người thượng giới không hề có chút nương tay mà gϊếŧ không tha. Cái loại tàn nhẫn không muốn sống này, chỉ sợ người nhà họ Hàn cho rằng bọn họ sẽ giống như Hàn gia, núp lùm ở lối vào thông đạo, vừa thấy người chui ra là gϊếŧ.

Trên thực tế, quả thật mấy cái quốc gia Đường, Hồng, Tống, Triệu vừa thấy có người từ thông đạo đi ra, vừa gặp đã gϊếŧ không hỏi nguyên nhân, cũng không nhiều lời vô nghĩa, tới bao nhiêu thì gϊếŧ bấy nhiêu cho thống khoái.

Năm thế lực lớn cùng liên thông với nhau, người nhà họ Hàn tất nhiên cho rằng, ngũ quốc bọn họ không khác gì nhau, cũng sẽ hận người thượng giới bọn họ sâu đậm như mấy quốc gia khác, chỉ biết gϊếŧ mà bất luận tội. Nếu thật sự gϊếŧ Hầu công tử.....

Dựa vào căn cơ của năm thế lực lớn ở đại lục Hằng Võ, hoàn toàn có thể lợi dụng người khác để báo thù. Không những có thể làm đại lục Hằng Võ bị tổn hại nặng nề, còn có thể gây tổn hại đến các đại tông môn ở thượng giới. Quả thực là một hòn đá ném trúng mấy con chim.

Tạ Uẩn mồm miệng nhanh nhẹn, từng chút kéo tơ lột kén, đem phân tích của hắn nói cho mọi người. Dù bọn họ có tin hay không, nói hay không là ở chính mình, hắn nói năng có lý, những người này dù không tin nhưng trong lòng chắc chắn cũng sẽ có điều hoài nghi.

Tạ Uẩn biết, bọn họ cùng năm thế lực lớn chính là tử địch. Bởi vậy, một khi đã tóm được cơ hội, hắn liền không chút do dự bắt đầu kéo thù hận cho người ta. Về phần sự tình là thật hay giả, người nhà họ HÀn có thực sự mưu tính như vậy hay không, Tạ uẩn kỳ thật cũng không biết. Nhưng cho dù không có hắn cũng sẽ từ không nói thành có.

Đám người Hầu Quân Dục càng nghe, sắc mặt càng đen. Trong lòng thậm chí rét lạnh từng đợt, nếu thật sự để Hàn gia mưu tính thành công....