Kích cỡ của súng trường khá nhỏ, khẩu súng trường trong tay cô là lưỡi lê loại O, vừa dài vừa nặng.
Khi cô gia nhập vào quân đội, đã từng trải qua quá trình huấn luyện quân sự, kỹ thuật bắn súng không tính là tốt, nhưng sử dụng thì không thành vấn đề.
Vân Sở Lại tháo lưỡi lê trên súng trường ra, nhét vào bên hông, ghìm súng tìm một chỗ làm hầm trú ẩn, lặng lẽ quan sát trận chiến, Vân Gia Trang vốn yên bình, lại trở thành ""Lò sát sinh.""
Khả năng chiến đấu của quân đội Hoắc gia rất cao, nhưng lính Nhật đã phát điên.
Đột nhiên, có một người ngã xuống đất, quân lính Nhật cười ác độc giơ lưỡi lê lên.
Vẻ mặt tuyệt vọng nhìn về phía Vân Sở Lại đang ẩn nấp, dáng vẻ có chút mơ hồ quen thuộc, Vân Sở nắm chặt báng súng trong tay, nhớ ra, hôm nay cô đã nhìn thấy anh ta dọn rơm trên bãi đất trống.
Vân Sở Lại hít sâu một hơi, ép bản thân phải bình tĩnh, kéo chốt an toàn, bóp cò, hướng về phía bàn tay đang cầm lưỡi lê của lính Nhật, viên đạn bay ra, suýt chút nữa đã xuyên vào bụng hắn.
""Phăng----"" Lính Nhật đau đớn, bị sức mạnh của viên đạn đẩy lùi hai bước.
Bàn tay Vân Sở Lại lại bị sức giật của súng trường làm cho tê dại, bởi vì động tĩnh này, lập tức vị trí đã bị lộ.
Hoắc Trạm đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía vị trí của Vân Sở, nheo mắt, hàng mi dài hướng về phía trước, yết hầu lăn lộn vài vòng, anh giơ súng bắn về phía tên lính Nhật đang chuẩn bị bắn Vân Sở Lại.
Kĩ thuật cực kì chuẩn sát, mạnh mẽ, trúng ngay giữa ấn đường lính Nhật.
Vân Sở Lại kinh ngạc, cô ngước mắt lên bắt gặp ánh mắt Hoắc Trạm từ xa, nhưng dường như trạng thái anh ta không tốt, nắm tay đặt lên miệng ra sức ho khan, lòng cô chùng xuống, Vân Gia Trang sương khói lượn lờ, hoàng cảnh như vậy cành kí©h thí©ɧ đến bệnh tình của anh!
Anh nén cơn ho, nhanh nhẹn nằm xuống, lăn một vòng, tay liền đổi hướng bắn ra sau một phát súng.
Chỉ là, phát súng này chỉ bắn trúng cánh tay lính Nhật, vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng.
Cùng lúc đó, đôi bàn tay lạnh như băng của Vân Sở Lại bóp cò, ngay sau đó, viên đạn bắn ra, vô tình sượt qua Hoắc Trạm trúng vào cổ lính Nhật, thân thể của hắn đột nhiên xịu lơ, chết không nhắm mắt.
Tim Vân Sở Lại đập rất mạnh, nhìn lêи đỉиɦ đầu tên lính Nhật ngã xuống Lv5, cảm thấy vận mình dẫm phải phân chó rồi, có lẽ hắn ra là đội trưởng bộ binh Nhật Bản, vậy mà lại là quái vật cấp năm.
Ngay sau đó trong mắt cô, thi thể đội trưởng lính Nhật nhảy ra ba chùm ánh sáng.
Vân Sở Lại căng thẳng, nỗi sợ gϊếŧ người nhanh chóng được niềm vui xua tan, trong lòng cô biết rõ, quái vật sau khi bị tiêu diệt thì sẽ rơi ra đồ trang bị, quả nhiên, bàn tay vàng không vô dụng.