Cơm nước xong xuôi, đợi bọn họ dọn dẹp xong, Cố Cảnh Nguyệt và Hoàng Xuân Hoa mới hỏi Trần Hà: “Thanh niên trí thức Trần, trong thôn này có thợ mộc không?”
“Có thợ mộc Kim nhưng cách chỗ của chúng ta khá xa.” Nhà của thợ mộc Kim ở dưới chân núi, con gái đi đến nơi hẻo lánh vào buổi tối không an toàn, Trần Hà nói thêm: “Chờ chút nữa tôi và thanh niên trí thức Hồ cùng đi với hai người đi.”
“Được, phiền hai người rồi.” Có thanh niên trí thức Hồ và thanh niên trí thức Trần cùng đi, vậy không cần lo không tìm được đến nơi rồi.
Trên đường đến nhà thợ mộc Kim, Hồ Song Song có lòng tốt nhắc nhở: “Thanh niên trí thức Cố, nhóm thanh niên trí thức chúng tôi biết cô không thiếu tiền, mọi người chắc chắn sẽ không nói ra bên ngoài, nhưng ở trước mặt người dân trong thôn cô phải chú ý một chút, lỡ như có người nổi lên ác ý, chỉ sợ cô sẽ gặp phải họa sát thân.”
Trần Hà lại tiếp tục nói: “Người dân trong thôn Đại Ngưu đa số đều là người tốt, nhưng cũng có mấy người lười biếng chỉ biết chơi bời lêu lổng, thanh niên trí thức Cố, cô phải cẩn thận đấy.”
“Thanh niên trí thức Hồ, thanh niên trí thức Trần, cảm ơn hai người đã nhắc nhở.” Cố Cảnh Nguyệt nghĩ lại mà sợ, lúc này pháp luật rất yếu, giữa người dân cùng thôn với nhau ít nhất cũng có tinh thần đoàn kết, lại bênh vực người của mình.
Rất nhanh đã đến nhà của thợ mộc Kim, Trần Hà gõ cửa, mở cửa là một người phụ nữ trung niên, thấy nhóm người Trần Hà thì hỏi: “Thanh niên trí thức Trần, đã trễ thế này rồi còn có việc gì sao?”
“Thím Triệu, hai người này là thanh niên trí thức mới tới, muốn tìm chú Kim làm tủ, không biết có tiện không ạ?” Trần Hà giải thích ý đồ đến đây.
“Có gì mà không tiện chứ, mau vào trong đi.” Thím Triệu mời bọn họ vào.
Vào trong nhà, thợ mộc Kim hỏi hai người muốn tủ thế nào. Cố Cảnh Nguyệt và Hoàng Xuân Hoa thống nhất nói muốn tủ Kang và bàn Kang.
“Trong nhà tôi có một chiếc tủ Kang và một chiếc bàn Kang mới làm hai ngày trước, hai cô xem có được không?” Thợ mộc Kim hỏi.
“Chú Kim, chúng cháu có thể xem trước được không?” Cố Cảnh Nguyệt tính xem trước đã rồi mới quyết định muốn hay không.
“Được, để tôi đưa hai người đi xem.” Thợ mộc Kim cầm theo đèn dầu, dẫn bọn họ đi xem tủ.
Sau khi xem qua, Hoàng Xuân Hoa cảm thấy khá ổn, hỏi ý kiến của Cố Cảnh Nguyệt, Cố Cảnh Nguyệt cũng gật đầu đồng ý, liền quay người hỏi giá thợ mộc Kim.
“Tủ Kang tám đồng, bàn Kang ba đồng.”
Cố Cảnh Nguyệt cảm thấy giá này cũng không đắt, liền thanh toán tiền cùng Hoàng Xuân Hoa.
Thợ mộc Kim nhận lấy tiền, nói hôm nay đã muộn rồi, chờ đến trưa ngày mai sẽ đưa đến chỗ của thanh niên trí thức.
Trên đường trở về, nhìn nhà nào nhà nấy đóng chặt cửa, cô nghĩ nơi này cũng không có cái gì để giải trí, sau khi trời tối mọi người đều đi ngủ.
Trở lại chỗ của thanh niên trí thức, Cố Cảnh Nguyệt thấy hai thanh niên trí thức nam đang đọc sách dưới đèn dầu, cô nghĩ, bây giờ là năm 72, chờ đến năm 77 sẽ khôi phục kỳ thi đại học, hai người bọn họ nhất định sẽ thi đậu vào trường đại học mà mình mong muốn.
Rửa mặt xong trở lại phòng, thấy Hoàng Xuân Hoa thắp đèn dầu may áo, quần áo bình thường vốn không cầu kỳ, nhưng khi thêu từng đóa hoa nhỏ lên, trong nháy mắt lại trở nên rất đẹp.
“Thanh niên trí thức Hoàng, cô còn biết thêu thùa sao! Thật đẹp.” Tay nghề của Hoàng Xuân Hoa thật sự rất tốt, thêu hoa giống như thật vậy.
“Bây giờ đã biết tôi nói đúng rồi chứ.”
Cố Cảnh Nguyệt gật gật đầu, thanh niên trí thức Hoàng thật là khéo tay.
Thổi tắt ngọn đèn dầu, nằm trên giường, nhớ tới bố Cố và mẹ Cố, còn có anh trai. Không biết anh có tìm được bố mẹ không, có viết thư báo cho mình địa chỉ ở tỉnh L không.
Có địa chỉ mới có thể gửi đồ trong không gian cho bố mẹ và anh trai, giúp bọn họ bồi bổ thân thể.
Bố mẹ bị bắt đi, anh trai vội vàng xuống nông thôn, rất nhiều đồ không kịp chuẩn bị, mùa đông ở tỉnh L rất lạnh, bố Cố và mẹ Cố không có áo bông chăn bông, rất khó chống đỡ qua mùa đông này.
Trong không gian của mình có rất nhiều bông và vải, đến lúc đó nhờ người ta may quần áo, chăn bông. Bây giờ thời tiết vẫn chưa lạnh, mình còn có thời gian để chuẩn bị, chờ nhận được địa chỉ sẽ gửi qua cho anh trai.