Chương 30: Trước Khi Kết Hôn 8

Tống Chiêu Đệ hiểu rõ nhất là chất vải, nhìn mấy tấm vải trong tay mẹ Tống thì không khỏi cảm khái, đáng thương tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ. Tuy nhiên, cô giả vờ không nhìn ra, giúp ba đứa con của Chung Kiến Quốc làm bộ quần áo, cũng đem quần áo của mẹ Tống, cha Tống và hai đứa cháu trai làm luôn.

Buổi sáng mùng 7, Chung Kiến Quốc ngồi xe trở về Tân Hải thị.

Chị dâu Chung thấy anh liền hỏi: "Không tốt sao?"

Chung Kiến Quốc không nói lời nào mà cười trước: "Là rất tốt. Tốt nghiệp cao trung, cần mẫn hiểu chuyện, bộ dáng còn rất được."

" tốt như vậy sao?" Chị dâu Chung kinh ngạc, "Mặt trời mọc ở hướng tây, hay là bà ấy bị lừa đá vào đầu?" Chỉ về nhà ngang phía nam.

Chung Kiến Quốc: " Mẹ kế xem thường Tống gia, Tống gia cùng bà ta nói Tống Chiêu Đệ tốt nghiệp Cao Trung, bà ta tự đoán là người nhà họ khoác lác. Anh rể Tống Chiêu Đệ vừa nghe em nói về mẹ kế, liền thấy phiền mà xua tay liên tục. Người Tống gia không thích mẹ kế, chị dâu không cần lo lắng Tống Chiêu Đệ giống như bà ta."

"Thật tốt!" Tâm tư bị treo lơ lửng mấy ngày nay của chị dâu Chung có thể đặt xuống, " Mùng 9 cậu trở về, cô ấy cũng trở về với em?"

Chung Kiến Quốc: " Người của Tống gia rất thấu tình đạt lý, đồng ý để Tống Chiêu Đệ đi cùng em." Lập tức anh lại nói chuyện rượu mừng, " cha mẹ của Tống Chiêu Đệ không nói rõ, nhưng em có thể cảm giác được, Tống gia không muốn để người trong thôn biết em có ba đứa con, ngày mùng 9, các người cũng đừng đi."

" Tất nhiên rồi." Chị dâu Chung nói, " Người ta là một cô gái thanh thanh bạch bạch, còn là tốt nghiệp cao trung, gả cho em một người có đến ba đứa con, nhất định người trong thôn cảm thấy bộ dáng của Tống gia rất khó coi."

Chung Kiến Quốc: " Chờ Tống Chiêu Đệ qua đây, chị liền biết, người ta muốn tìm một người con trai có điều kiện gần giống với em."



"Vậy làm sao cô ấy nguyện ý gả cho em?" chị dâu Chung nhíu mày, " Em nghe ngóng rõ ràng không?"

Chung Kiến Quốc khó mà nói được chuyện trước kia Tống Chiêu Đệ có một đối tượng, liền nói: " Với điều kiện của Tống Chiêu Đệ thì ở nông thôn không khó tìm, nhưng nếu để tuổi tác càng lớn sẽ rất khó tìm . Ân, nên bị em bắt được." Nghiêng đầu thấy con trai cả đang dựng đứng lỗ tai để nghe, " con trai, lần này con đã yên tâm chưa?"

"Mẹ kế không xấu?" đứa trẻ hỏi.

Tinh thần Chung Kiến Quốc vô cùng sảng khoái, duỗi tay đem con trai lớn ôm lên trên đùi: "Không xấu, sẽ còn biết làm quần áo, làm giày. Tới lúc đó, nhà mình có nhiều vải sẽ làm áo bông cho các con."

"Thật sao?" đứa nhỏ không tin, " Mẹ đều sẽ không làm quần áo và giày. Cô ấy sẽ sẽ làm sao? Ba, lừa gạt người là chó nhỏ."

Ánh mắt Chung Kiến Quốc tối sầm lại: " Cô ấy không giống với mẹ của con. Biết nấu cơm, còn là một cô giáo."

" Mẹ của con cũng là một cô giáo." Đứa nhỏ nói.

Chung Kiến Quốc gật đầu: "Điểm này thì cô ấy giống mẹ của con. Ngày khác trông thấy cô ấy, con phải gọi cô ấy là mẹ đó."

"Nếu con không gọi thì sao?" Đứa bé ngoẹo đầu hỏi, " Cha sẽ đánh con sao? Chị họ nói, có mẹ kế liền có cha ghẻ, giống như ông nội vậy. Ba ba, ba sẽ biến thành cha ghẻ sao?"