Chương 15

Dung Thiển cùng cậu chơi mấy ván cờ vây, lần nào cô cũng thua, vừa thua Dung Thiển liền lăn lộn đòi chơi lại lần nữa, càng thua càng muốn chơi. Cuối cùng vẫn là Thẩm Kỳ cố ý thua để Dung Thiển được vui vẻ đắc ý cả ngày.

Thẩm Kỳ không hiểu được thắng một học sinh tiểu học có thể vui vẻ vậy sao? Hơn nữa vẫn là do cậu cố ý nhường.

Nhưng không thể phủ nhận, nhìn thấy bộ dáng vui vẻ cười hihi haha của cô, tâm tình Thẩm Kỳ cũng bất giác tốt lên, cũng dần quen thuộc luôn có Dung Thiển bên cạnh nói nói cười cười làm cho căn phòng cậu vốn muốn bỏ trốn lại trở nên vui vẻ như vậy.

Dung Thiển chờ một lát liền trôi qua một tháng. Trong một tháng này, Dung Thiển cũng không nhàn rỗi, nữa đêm cô sẽ lén đứng lên quen thuộc với hoàn cảnh của mình, đến lúc này cô cơ bản đã hiểu rõ hoàn cảnh nơi đây.

Nghiêm khắc mà nói, nơi này là một tòa trang viên, nhưng cũng không nhiều người, bảy tám người giúp việc, một người làm vườn, hai đầu bếp, quản gia thì nghỉ phép chưa chịu về làm cho Dung Thiển buồn bực muốn chết.

Dung Thiển sau khi hiểu rõ, phát hiện nơi đây thật ra chỉ có Thẩm Kỳ cùng mẹ cậu sống.

Cảm giác này rất kỳ lạ, giống như bọn họ được người có tiền bao nuôi cả ngày ở nơi đây không thấy được ánh sáng.

Dung Thiển rất muốn biết, chuyện lần trước cậu nói mẹ cậu bị một người đàn ông cưỡиɠ ɧϊếp mới sinh ra cậu là như thế nào? Nhưng cậu không muốn nói Dung Thiển cũng không ép buộc.

Tuy nhiên trong lúc vô tình Dung Thiển nghe được PhiLitta cùng mấy người giúp việc nhiều chuyện có nhắc đến mẹ Thẩm Kỳ, vì thế Dung Thiển đã biết người đàn ông này rốt cuộc là ai. Hắn chính là ba của Thẩm Kỳ “Thẩm Trì”

Mẹ Thẩm Kỳ tên là Nhan Thanh Dao, một người phụ nữ sinh ra ở phương nam, trong một gia đình có truyền thống học thức. Thế nhưng người đẹp số mệnh thường gập ghềnh, bước ngoặt trong cuộc đời Nhan Thanh Dao chính là đi du học.

Lại nói tiếp, trong thời gian đi du học, Nhan Thanh Dao thích một người đàn ông, trùng hợp người đàn ông này cũng thích cô, nhưng trớ trêu thay người đàn ông này lại không phải là Thẩm Trì mà là một nam nhân khác tên Từ Chi Vĩ.

Thẩm Trì dùng phương pháp “cướp”, cướp Nhan Thanh Dao từ trong tay Từ Chi Vĩ, khác với Từ Chi Vĩ nho nhã, Thẩm Trì làm việc rất thủ đoạn. Người hay đồ vật ông coi trọng thì ai cũng đừng hòng có được.



Thẩm trì dùng thủ đoạn cưỡиɠ ɧϊếp khiến cho Nhan Thanh Dao mang thai con của ông rồi ép buộc cô gả cho mình.

Nhanh Thanh Dao không có tình cảm đối với Thẩm Trì, chỉ có thù hận, bà bỏ trốn rất nhiều lần nhưng lần nào cũng bị Thẩm Trì bắt lại. Hiện thực không giống như truyện, Nhan Thanh Dao mỗi lần chạy trốn đều bị Thẩm Trì đánh thô bạo đến hộc máu.

Thẩm Kỳ lớn lên trong hoàn cảnh như vậy. Cậu tận mắt thấy mẹ mình bị bạo lực gia đình, tận mắt thấy mẹ mình bóp cổ ba mình, mặt mũi dữ tợn nguyền rủa ông mau chết đi.

Ánh mắt Nhan Thanh Dao nhìn Thẩm Kỳ đều là sự chán ghét. Lòng bà đầy thù hận với cậu, nhìn thấy khuôn mặt giống Thẩm Trì như đúc bà ấy luôn phát điên lên la hét điên cuồng, tinh thần đã có vấn đề.

Những điều này là Dung Thiển tổng hợp từ những lời bàn tán mà mình nghe được. cũng không tính là chính sát hoàng toàn có thể một vài điều không đúng sự thật. Mà cho dù câu chuyện này là thật vẫn cần xem xét nhiều điểm.

Là một cảnh sát hình sự, cô không thể dựa vào vài câu kết luận cô căn cứ mà cho đó là chân tướng sự việc được, nhưng cho dù chân tướng có thế nào thì Thẩm Kỳ đều là nạn nhân lớn nhất trong sự việc này.

Muốn nói Nhan Thanh Dao đáng thương sao? Đáng thương nhưng nói bà ấy vô tội cũng không đúng. Những tổn thương mà bà đã gây ra cho người con trai của mình là điều Dung Thiển không thể đồng tình với bà cho dù bà có đáng thương đến nhường nào đi nữa.

Dung Thiển tưởng rằng cô sẽ tiếp tục sống với Thẩm Kỳ như vậy, cho đến một ngày khi Phó quản gia còn chưa trở về, chuyện ngoài ý muốn đã phát sinh. Sáng nay, Thẩm Kỳ nói với cô, ông ta đã trở lại.

Dung Thiển chưa kịp phản ứng: “Ai đã trở lại?”

“Thẩm Trì, ba tôi”

Dung Thiển sửng sốt, Thẩm Trì đã trở lại?