Chương 28

Một cô gái , chân bước đi không ngừng , chợt cô ta dừng lại trước cánh cửa lớn , vàng ngọc được trang trí trên đó tinh xảo vô cùng

- Con vào được không ?

- Vào đi

Đáp lại cái giọng ngọt ngào dịu dàng của thiếu nữ là giọng khàn khàn của người đàn ông lớn tuổi . Cô ta đẩy cánh cửa tạo ra tiếng động mạnh làm người đang quỳ trên sàn nhà quay qua nhìn nhưng rất nhanh tầm mắt lại về chỗ cũ .

- Phụ hoàng gọi con có việc gì ạ ?

- Chị gái của ngươi mang trọng tội phản quốc , Đường Lạc Vân ngươi có ý kiến gì không ?

Dừng một chút rồi ông ta nói tiếp

- Đại công chúa Đường Quân Dao mang trọng tội tự ý dừng cuộc chiến , các ngươi có ý kiến gì không ?

- Hihi…

Lạc Vân ngồi trên chiếc ghế bên cạnh phụ hoàng , đôi chân nhỏ đưa qua đưa lại , nhưng hành động tưởng chừng như bất kính này lại chẳng ai quan tâm đến nó cả

- Hoàng tỷ phản quốc sao ? Nghe buồn cười thật … hihi…

- Chúng ta nên xử tử người phụ nữ bên cạnh công chúa , có thể cô ta là gián điệp của Vũ triều

Một tên đứng ra khỏi hàng nói , ngay lập tức Quân Dao nàng phản ứng gay gắt , nàng muốn hét lên với bọn chúng rằng : Tử Yên nàng là của ta , không ai được động vào nàng . Nhưng lời nó không tài nào phát ra được , chợt để ý Lạc Vân cởi bỏ khăn chùm đầu để lộ mái tóc trắng , nửa trên khuôn mặt nàng bị che lại bởi chiếc mặt nạ hình giống với con cáo , miệng của nàng lầm bầm nói gì đó một lúc sau cơ thể Quân Dao hoàn toàn không cử động được .

- Hoàng tỷ im lặng một chút nào …

Không khí ngột ngạt đến đáng sợ , tiếng nói khàn lại vang lên đánh vỡ không khí quỷ dị lúc nãy

- Đem cô ta tới …

- Vâng

Tử Yên ngồi co ro trong nhà ngục thì bị một tên lính to lớn đi tới lôi đi tới chính sảnh , khi cô nhìn thấy Quân Dao lòng như nhẹ lại , có lẽ cảm giác có người mình thương ở đây thật tốt

- Cô gái này thật dễ thương , hoàng tỷ thật biết chọn người nha ~

Lạc Vân nàng nhìn Tử Yên chợt cười yêu mị ...

...

Lúc Tử Yên nàng tỉnh lại thì thấy mình đang nằm trên giường , tay chân đều bị trói lại , nàng cố dãy giụa thoát ra nhưng sợi dây càng xiết chặt hơn , giọng nam khàn khàn lại vang lên , ông ta lết cơ thể to béo của mình đến chỗ nàng , ông ta chính là vị hoàng đế lúc nãy , không nhiều lời ông ta liền đè nàng xuống

- Ngoan ngoãn một chút , con gái Quân Dao của ta sẽ không cứu ngươi đâu

- Ngươi nói dối , nàng sẽ cứu ta

- Ngoan nào

Thấy nàng không chịu thoả hiệp ông ta liền dùng ta mạnh bạo xé rách y phục trên người nàng , bàn tay bẩn thỉu của ông ta bóp chặt mặt nàng ông ta muốn hôn nàng , nàng không muốn , nếu người nàng làm yêu không phải Quân Dao nàng sẽ cắn lưỡi chết tại đây , ông ta thấy nàng như vậy cũng không vội ,ông ta cởi từng lớp y phục của bản thân xuống lộ ra những vết sẹo trải dài .

Khi ông ta cúi người đè nàng xuống , khi nàng chuẩn bị cắn lưỡi tự sát thì ...

Xẹt

Một đường kiếm kết thức mạng sống của ông ta , Quân Dao cô lạnh lùng liếc ông ta một cái rồi dời ngay tầm mắt đến chỗ nàng , cô nhẹ nhàng ôm lấy nàng

- Ta đến rồi , nàng đợi ta có lâu không ?

Vừa nãy cô gái kia quật cường bao nhiêu giờ lại yêu đuối bấy nhiêu , Tử Yên bật khóc , nàng khóc thực lâu thấm ướt vai áo của người bên cạnh nhưng người nọ rất kiên nhẫn mà ôn như vuốt lưng cho nàng.

Quân Dao nàng đang muốn lấy chăn trên giường để che thân thể cho Tử Yên nhưng mùi hôi hám từ cái chăn mà tên đàn ông ghê tởm kia đắp hàng ngày làm nàng buồn nôn .

- A , ta đến muộn mất rồi , hoàng tỷ định mang cô ấy đi đâu vậy? Ta không nghĩ tỷ lại là kẻ luỵ tình đến thế đâu

- Ngươi muốn làm gì ?

- Đừng hiểu lầm chứ , ta chỉ là muốn mang y phuc cho vị kia thôi mà

Nói rồi Lạc Vân tung y phục lên , nhưng lá bùa giấu trong đó rơi ra tung rải rác khắp nơi ,chúng như lưỡi dao bén thật bén bay nhanh xé toạc gió lao tới Quân Dao .

Lạc Vân là kết quả của cha cô với một hầu nữ , Lạc Vân chính con bài tẩy , là vũ khí bí mật của hoàng đế bệ hạ Đường Vân Cơ

- Có vẻ hoàng tỷ đã lên sẵn kế hoạch để lật đổ hắn rồi nhỉ, ta thấy bên ngoài rất nhiều lính đều là quân của tỷ , bao vây cung điện mất rồi , làm sao đây ta ?

Nói rồi lại một lá bùa phi đến , Quân Dao giơ thanh kiếm muốn chém nó làm đôi , kết quả thanh kiếm của nàng bị chẻ làm đôi , nghe tiếng động lớn vinh lính bên ngoài ồ ạt xông vào , nhưng trời chợt tối sầm lại , khi mọi người còn đang hoảng loạn thì một vòng tròn lửa cháy lên bao lấy Lạc Vân

- Ồ , tuyệt thật , ta đang bốc cháy

Liên túc những lá bùa được tung ra , bốc cháy làm loé sáng cả căn phòng

- Nào ... nào ...

Trong căn phòng đang hỗn loạn thì như có một chú chim bồ câu không sợ chết , chú ta lao vào muốn vằng mọi giá đưa thư cho Quân Dao , nhưng nó bị Lạc Vân tóm gọn , nàng mở phong thư ra đôi mắt mở to ngạc nhiên sau đó là khuôn mặt vui vẻ

- Đaya là thư từ Hạ Chỉ sao ? Trước ta có lập trận pháp gϊếŧ hắn nhưng không thành , tiếc quá không chơi với các ngươi nữa ,ta buồn ngủ rồi

Lạc Vân nàng nhảy ra ngoài cửa sổ và biến mất hút …

/ Trên phong thư của Hạ Chỉ có viết :

Quân Dao cô có cách nào chữa bệnh cho một đứa trẻ có khả năng nhìn thấy cảm xúc của người khác không ?/

.

..

.

.

.

.

.

.

.

.

.