“La công tử, ngươi tuổi trẻ tài cao dáng vẻ đường đường, nhưng hôm nay còn chưa có thê thất như vậy thì không được, cháu gái nhà ta thông minh xinh đẹp năm nay vừa tròn mười sáu, rất xứng đôi với ngươi, các ngươi….”
“Ngừng, ngừng!” thì ra là tới cửa làm mai! “Không cần làm phiền các vị, hiện giờ tại hạ ngay cả cái nhà hoàn hảo để che thân còn không có, làm sao có thể thành gia? Đa tạ ý tốt của các vị, mời trở về cho.”
“Ôi, nhà ai mắt bị mù? Thế mà lại coi trọng phế vật này, hắn ngoại trừ trộm cắp thì còn có thể làm gì chứ
?
» Trương gia cùng La gia cách nhau không xa, một đám nữ nhân líu ríu ở trước cửa La gia đương nhiên liền dẫn tới sự chú ý của Trương Đông Bình.
Trương Đông Bình nhận ra trong đó có một người từng đến nhà mình nói chuyện mai mối, nháy mắt liền hiểu được đám nữ nhân này đến đây làm gì, nhưng hắn không rõ, La Thông có gì
? những người này sao lại tranh nhau làm mai cho hắn
?
«
Này này này, còn tưởng là ai, thì ra là tên mắt cao hơn đầu mà năng lực thường thường.
» Lần trước không bàn thành việc làm ăn với người này, lần này còn muốn gây chuyện, bà mối lập tức không vui, nhanh chóng đem đối tượng làm ăn lần này khen không ngớt miệng
: « hiện giờ tài danh của La công tử bay xa, sao có thể giống với một tên thôn dân thô tục như ngươi, không cần miệng chó lại phun ra ngà voi
!
»
«
Ngươi lợi hại
? ngươi phun một cái cho ta xem
», Trương Đông Bình làm mặt quỷ với bà mối kia, miệng vừa nói tay thì khoanh trước ngực, chuẩn bị xem diễn.
«
….
» lời của bà mối không dọa được Trương Đông Bình, nhưng thật ra lại dọa được La Thông, hắn không nghĩ tới mình chỉ muốn kiếm tiền thế nhưng lại làm ra thanh danh, chỉ là không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu
? có giúp ích gì cho việc kiếm tiền sau này hay không
? Có trợ giúp cho việc kiếm tiền cũng rất tốt, trợ giúp cho việc khoa khảo cũng có khả năng, nhưng hắn không hề có tư chất làm quan, hắn không am hiểu nhất chính là chuyện bày mưu tính kế, nhưng bày mưu tính kế nhiều nhất chính là việc trên quan trường.
Hắn cảm ơn thư Xuân Phong đưa tới, muốn khảo một cái công danh, cũng chỉ là muốn khảo tú tài mà thôi.
Nếu có chức danh tú tài trong người, tài sản của hắn cũng không cần phải nộp thuế, thấy quan huyện cũng không cần phải quỳ, ở nơi này quan lớn nhất chính là quan huyện, hắn ở trong này miễn cưỡng tính là một người bình thường, không cần phải quỳ xuống với người khác.
«
Các vị, các vị, xin nghe ta nói
! tạm thời La mỗ không có ý đón dâu, các vị mời về cho.
» tuy rằng cửa nhà cũng đã bị hư, nhưng phòng bên trong vẫn miễn cưỡng chống đỡ được, thái độ của La Thông không hề có đường sống, những bà mối này
nhìn những người cạnh tranh bên người chuẩn bị ngày mai lại đến.
Các bà mối đi rồi, Trương Đông Bình lại không đi, hắn đi vào chuẩn bị gõ cửa, nhưng hắn vừa giơ tay lên cửa liền phịch một cái đổ xuống….
«
…. Thật sự không phải do ta ra tay!” Bị dọa lui về phía sau một bước, Trương Đông Bình chỉ là đến nhìn xem, cũng không phải đến đánh nhau, khí lực và vóc dáng của La Thông cũng cao, hắn đánh không thắng.
“Ta biết, ngươi tới làm gì? Chúng ta không phải rất thân thiết.” Hai người nhìn nhau không vừa mắt, La Thông không có lời nào nói với hắn, chuẩn bị đuổi người đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vì thế lại bỏ thêm một câu: “này, ta thấy ngươi lúc không có việc gì cũng tới Vạn gia, khi ngươi tới đó việc gì không nên nói thì đừng nói.”
“Cái gì không nên nói thì đừng nói?” Trương Đông Bình nhìn thoáng qua cửa gỗ đổ trên mặt đất, hiểu rõ đường mợ sao lại ghét người này như vậy, vì thế không phản ứng người này nhanh chân chạy lấy người.
Trương Đông Bình đi rồi không lâu sau bên ngoài lại có người tới, La Thông kích động đi ra ngoài, hắn còn tưởng rằng Xuân Phong tới đây, nào biết vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy một khuôn mặt vừa tròn vừa béo.
Người này từng nói là người thân của mình, sau đó còn cùng hai vợ chồng Chu gia hắt máu chó đen vào ngươi mình, Vương bà mối!
“Ngươi tới làm gì?” Không duyên cớ bị hắt máu chó đen toàn thân, vừa tanh vừa hôi không nói còn lạnh khiến mình chết khϊếp, mối thù này La Thông vẫn còn nhớ rõ.
Kỳ thật Vương bà mối đã sớm đến đây, nhưng nàng nhìn thấy một đám nữ nhẫn lại núp vào, chuẩn bị chờ các nàng đi rồi nói sau!
Vương bà mối đã làm bà mối nhiều năm, tác hợp không ít nhân duyên, đương nhiên cũng có chút bản lãnh. Thấy La Thông không hòa nhã với nàng, nàng cũng không tức giận, ngược lại cười ha hả từ từ tới gần người này, dùng giọng nói vô cùng thân thiết nói: “Ngươi đứa nhỏ này, thím là tới nhìn ngươi không được sao? Chúng ta dù sao cũng là hương thân, hai nhà cách nhau cũng không xa coi như là hàng xóm, ngươi chính là do ta nhìn lớn lên. Hơn nữa, ngươi có biết, ta và nương ngươi quan hệ cũng không tồi, trước khi nương ngươi qua đời lo lắng nhất chính là việc hôn nhân của ngươi, chuyện này thím vẫn để trong lòng.” Vương bà mối vẫn nhớ rõ, trước khi nương La Thông qua đời, La Thông miễn cưỡng được coi là người tốt, chỉ thích ức hϊếp tiểu hài nhi trong thôn mà thôi, nhưng thật ra cũng không gây ra chuyện lớn gì, hắn nhất định là thực tôn kính mẹ.
Nhắc tới nương La Thông, trên mặt hắn quả nhiên thay đổi vẻ mặt, Vương bà mối liền rèn sắt khi còn nóng tiếp tục nói: “Nam tử hán đại trượng phu, thành gia lập nghiệp là căn bản, nhưng trình tự cũng không thể loạn, phải thành gia trước rồi sau mới lập nghiệp, ngươi xem hiện giờ ngươi chỉ một mình không ai chăm sóc cha nương ngươi sao có thể yên tâm? Ngươi không thể khiến cho bọn họ chết mà không được nhắm mắt.”
“Ngươi đã là tiểu tử hai mươi, nên cưới một thê tử thay ngươi dọn dẹp nhà cửa chăm sóc ngươi, ngươi cũng không thể cứ một mình như vậy? sớm đi tối về cũng không có người chờ ngươi, mùa đông giá lạnh cũng không có ai làm ấm lòng bàn tay cho ngươi, lúc nóng lúc lạnh luôn có người bên cạnh, ngày qua mới có thể tốt hơn. Ngươi nói với thím, ngươi thích cô nương nhà ai? Thím sẽ đem chuyện này làm tốt cho ngươi.” Cũng không giống với lần đầu tiên! Nhìn vẻ mặt La Thông, Vương bà mối liền biết hắn bị mình nói cho động lòng, trong lòng nàng vui sướиɠ như hoa nở, nghĩ lần làm ăn này nếu làm thành công nàng không chỉ có bạc, mà còn có thanh danh!
Nếu thành công, thanh danh của nàng có thể đè bẹp những xú bà nương kia, còn kiếm được không ít bạc!
“Ngài vẫn nên trở về đi, chuyện này tạm thời không cần ngài thay ta quan tâm.” Làm ra tư thế tiễn khách, ngữ khí La Thông không hề giao động!
“Ngươi! Ngươi, ngươi…. Ngươi sao lại thế này? Người lớn như này sao lại không muốn cưới vợ? vậy ngươi thích tiểu ca nhi, tiểu ca nhi cũng được! ngươi không phải vẫn nhớ thương ca nhi Vạn gia sao, ngươi cũng đừng suy nghĩ, Vạn gia kia không đồng ý, ngươi….”
“Thím, mới về đi!”
“….” Thấy La Thông lập tức thay đổi sắc mặt, trong lòng Vương bà mối xanh mét!
Trời ạ! Thế nhưng thật sự còn nhớ thường ca nhi Vạn gia! Vương bà mối chậc chậc hai tiếng liền nhanh chóng ra cửa, nàng cảm thấy lần làm ăn này có thể phải thất bại.
Vương bà mối đi rồi, nhưng lời nói của Vương bà mối vẫn còn văng vẳng trong đầu La Thông.
“Đúng vậy, ta phải sống ở chỗ này, an cư ở chỗ này, vậy thì phải kết hôn.” Một mình cô đơn cũng không phải thứ La Thông muốn, hiện tại tuy rằng hắn không có tính toán thành thân, nhưng sớm muộn cũng sẽ có một ngày hắn cần đón dâu.
Vậy hắn muốn kết hôn với ai? Giống như những người ở nơi này, tùy ý bà mối giới thiệu, tuyển chọn cô nương thích hợp, sau đó đêm tân hôn mới biết được bộ dạng của người đó, sau khi thành thân mới biết được tính cách?
“Không nên không nên! Phụ nhân nơi này bị bỏ sống cũng không tốt.” nơi này không thể so với hiện đại, kết hôn không hợp nhau còn có thể ly hôn, nơi này nếu đã cưới người trở về thì phải phụ trách cả đời, cho nên thành thân nhất định phải chọn người mình thích mới được.
“Haiz, nghĩ nhiều như vậy làm gì, hiện tại nên nghĩ phải nhanh chóng xây phòng để có chỗ yên thân.” Nhìn cái nhà lung lay sắp đổ, La Thông cũng không có tâm tình đi suy nghĩ chuyện khác.
Lúc nhà ông ngoại xây nhà gạch sống cũng hết nửa năm, vậy thì sống thêm nửa năm trong phòng cỏ tranh đi.
Sau khi có tính toán, La Thông thả lỏng thể xác và tinh thần, chuẩn bị nấu cơm sau đó nghỉ ngơi, đợi cho sau khi ăn cơm xong, mặt trời cũng ngả về tây, đêm tối cũng tiến đến, La Thông mơ mơ màng màng tiến vào mộng đẹp, nhưng lại mơ thấy một giấc mộng đón dâu, trong mơ hắn thành thân.