Chương 15

Người chu gia đơn bạc, ở trong thôn cũng không có thân thích, nhóm người đồng ý từ trước đến nay cũng nhỏ yếu, mặc dù dĩ vãng Chu gia có nhiều điều không phải, hiện giờ nhìn vợ chồng bọn họ người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, vẫn là khó tránh khỏi nổi lên lòng đồng tình.

Bởi vậy, người vây quanh cửa nhà Vương gia, nói chuyện thay Chu gia không hề ít.

“Người ta tốt xấu gì cũng là vì nữ nhi của ngươi mà chết, bồi thường chút bạc thì có làm sao? Không kêu nữ nhi ngươi chôn cùng hoặc là gả qua thủ tiết cũng là tốt lắm rồi.” Người nhà Vương gia từ trước đến nay cứng rắn, ngày thường cũng đắc tội không ít với nhiều người, hiện giờ những người không vừa mắt nhà hắn liền đi nói giúp cho Chu gia.

“Ta nhổ vào! Có thể nói tiếng người hay không? Ngươi là phụ nữ đã có chồng không biết nhắm mắt ngậm cái miệng thối của ngươi lại sao! Nữ nhi của ta rõ ràng là bị Chu mặt rỗ đẩy vào trong sông, hắn cứu người? cứu nữ nhi của ta rõ ràng là Xuân Phong, hơn nữa Chu mặt rỗ kia ác giả ác báo bị trời thu! Hắn làm chuyện ác ông trời đều nhìn thấy, cho nên mới trộm gà không được còn mất nắm gạo mới bị mất mạng!” Vương Lan Lan liền đem tất cả mọi chuyện nói với người nhà, nhưng loại chuyện này không phải ai nghe cũng sẽ tin.

Cha mẹ cùng mấy huynh đệ Vương gia hướng mọi người chửi ầm lên, nhưng bọn họ cho dù làm như thế nào cũng không thể đuổi đi được hai vợ chồng Chu gia vừa khóc vừa kêu cùng thôn dân chung quanh.

Có lẽ vừa rồi nhắc tới Vạn Xuân Phong, đôi vợ chồng Chu gia đột nhiên nhớ tới La Thông, bọn họ nghĩ La Thông đương nhiên là giúp đỡ bọn họ, nói như thế nào trong chuyện này hắn cũng là người đắc ý!

“Chuyện hôm nay cũng không phải một mình ngươi là có thể định đoạt! còn có La Thông! La Thông chính mắt thấy!”

“Đúng vậy! còn có La Thông!” Có người nhắc tới La Thông, nhưng hôm nay La Thông lại đang nằm trong nhà chỉ có bốn bức tường, vẻ mặt không biết làm sao.

Thời điểm hôm qua cùng phụ thân tranh luận rơi vào trong nước, La Thông nghĩ mình chết chắc rồi, nhưng hắn vừa mở mắt hắn thế nhưng lại nằm dưới đáy sông, mà cách đó không xa thế nhưng lại có một người. theo bản năng lôi kéo người cùng nhau trồi lên mặt nước, ban đầu còn tưởng rằng phụ thân vẫn đang chờ hắn, nào biết trước mặt là một đám người xa lạ.

Đem người cũng rơi vào trong nước với mình cứu sống, La Thông đương nhiên đi về nhà, nhưng đầu óc đột nhiên có rất nhiều tin tức làm hắn chịu không nổi, trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Hiện giờ qua một đêm, những tin tức này rốt cục an ổn ở trong đầu hắn, đang nhìn phòng ở trước mắt, hôm qua những người kỳ kỳ quái quái này, hắn rốt cục xác định một chuyện, hắn gặp một chuyện thần kì trước kia đã nghe qua.

“Đây là triều đại nào vậy?” Đầu óc không còn cảm giác hôn mê, trên người La Thông lại hơi không thoái mái như trước, hiện tại hắn có chút không rõ tình huống, rốt cuộc thân thể mình tiếp nhận những tin tức kỳ quái này, hay là tư tưởng của mình chiếm lấy thân thể này.

La Thông đứng dậy muốn đi tìm gương, thế nhưng hắn vừa đứng dậy đã bị người xông vào nhà kéo mang đi, dọc theo đường đi La Thông không nói một lời, hắn cẩn thận nghe bọn họ nói chuyện, những chuyện trong đầu xuất hiện hắn rốt cục đã hiểu chuyện gì xảy ra.

Lúc La Thông đến, người Chu gia giống như là thấy cứu tinh, càng khóc kêu lớn hơn nữa.

“La Thông, ngươi khẳng định biết chuyện hôm qua, ngươi mau nói, nói con ta có phải vì Vương Lan Lan mới mất mạng hay không!”

Không chỉ chuyện hôm qua, ngay cả rất nhiều chuyện trong dĩ vãng cũng hiện lên rõ ràng trong đầu La Thông. Nhẹ nhàng gật đầu, La Thông một ngày không ăn gì, không có tinh thần, thanh âm hắn nói chuyện không lớn, nhưng lời kế tiếp hắn nói ra làm vợ chồng Chu gia sắp điên rồi.

“Trước đó vài ngày ta lên núi gặp Chu mặt rỗ rơi vào trong hố sâu, hắn nói chỉ cần ta kéo hắn lên hắn sẽ nói cho ta cách để cưới vợ. chúng ta là người cùng quê, không có những thứ đó ta cũng cứu hắn lên, sau khi cứu hắn lên hắn quả thật nói cho ta cách. Chu mặt rỗ quả thật là vì Vương Lan Lan mới bị nước cuốn trôi đi, nhưng hắn không phải vì cứu Vương Lan Lan mà là hại Vương Lan Lan, hắn muốn hủy hoại danh tiết của Vương Lan Lan, Vương gia không có cách nào đành phải gả Vương Lan Lan cho hắn. đây cũng là cách ngày đó hắn nói với ta.” Những trí nhớ này lúc từ từ chui vào đầu mình, La Thông liền không có ý định che dấu cho Chu mặt rỗ, hắn hiện giờ cũng hiểu được một đạo lý.

Nhân từ với người nhân từ với mình chính là nhân từ với bản thân mình, nhưng nhân từ với người ác độc với mình là ác độc với mình, ác độc với người ác độc với mình mới chính là nhân từ với mình cũng là với người khác.

Liền giống như phụ thân của mình, mình nhớ tới tình thân nhưng kết quả hắn lại vì tài sản của ông nội có thể hại tính mạng của mình.

“Ngươi,

ngươi nói bậy bạ cái gì!”

“Ta không có. Ta có thể dùng tánh mạng thề, lời của ta câu nào cũng là thật, tuyệt không có nửa câu lừa dối.” Không để ý đến vẻ mặt vừa sợ vừa giận của vợ chồng Chu gia, La Thông tiếp tục nói: “Hôm qua là Chu mặt rỗ đẩy Vương Lan Lan xuống nước, hắn vốn định tự mình vào sông cứu người, thuận tay chiếm tiện nghi hủy đi danh tiết của người ta, nào biết lại….” Đột nhiên nhướng mày, trong lòng La Thông căng thẳng, thiếu niên muốn cứu Vương Lan Lan cũng là đối tượng mà thân thể này muốn chiếm lấy, mà hiện giờ mình thành người này.

Trong một lúc không biết nói gì, La Thông đột nhiên hơi lo lắng, hắn nóng lòng muốn biết thiếu niên hôm qua thế nào.

“Cũng không biết hắn thế nào, cứu Vương Lan Lan…. Xuân Phong, hắn thế nào.” Người này trong trí nhớ của mình, tên là Xuân Phong là thiếu niên xinh đẹp đáng yêu làm cho người ta thích, chỉ là cách thích của người này cùng Chu mặt rỗ giống nhau, cho nên hắn bị trừng phạt, hắn biến mất khỏi thế giới này, đổi thành mình thay hắn sống.

“người không có việc gì, hôm qua hắn được cha hắn cõng về nhà, cũng không nghe nói gì, khẳng định là không có việc gì.” Sau khi có thôn dân trả lời, La Thông liền thu lại cảm xúc, tiếp tục lời nói của mình, hắn liếc mắt nhìn vợ chồng Chu gia, lại liếc mặt nhìn người nhà Vương gia tiếp tục nói: “Cô nương nhà ngươi là Xuân Phong cứu, cũng là bị Chu mặt rỗ làm hại, các ngươi không nợ Chu gia cái gì cả.”

“Nói là nói như vậy, nhưng mà người chết là chuyện lớn, nói như thế nào cũng phải bồi thường tiền cho người ta, ngươi ta cũng chỉ có một đứa con.” Có lời nói của La Thông, mọi người cũng hiểu được là đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà hiểu thì hiểu, nhưng cũng không ảnh hưởng tới bọn họ đồng tình với người chết, đồng tình đôi vợ chồng có một đứa con trai độc nhất.

Vợ chồng Chu gia không nghĩ La Thông lại không giống như bình thường, qua một đêm đã thành người tốt, trong lòng khó thở cũng không có cách nào, ý tưởng của con trai bọn họ cũng biết, hiện giờ bọn họ cũng không muốn tiếp tục tranh luận, chỉ muốn đòi tiền.

Con trai mất mạng là thật, Vương gia thế nào cũng phải bồi thường tiền!

Con trai Vương gia nhiều vườn đất như vậy, bản thân mình thì chẳng có gì, nhưng lại trơ mắt nhìn nhà hắn tránh thoát được tại họa, tốt xấu gì cũng là nữ nhân Chu mặt rỗ nhìn trúng, cho người một ít tiền liền cho đi, coi như là tránh rủi ro.

“Có chút chuyện sai mặc dù không phải do ngươi làm sai, nhưng chỉ khi ngươi thỏa hiệp, ngươi ta sẽ cảm thấy ngươi làm sai, sau này ai đúng ai sai có thể không nói rõ.” Vừa nhìn vẻ mặt người nhà Vương gia La Thông liền biết, bọn họ tính thỏa hiệp, nghĩ đến mình lúc trước cũng thỏa hiệp, đổi lấy ngay cả mạng sống cũng không còn, trong lòng liền nhịn không được nói ra,

lúc này La Thông cũng không tính toán tiếp tục đợi, hắn phải đi.

Lời nói của La Thông nhắc nhở người nhà Vương gia, mấy huynh đệ suy nghĩ một chút, đạo lý này đúng là như vậy, nếu bọn họ thật sự bồi thường tiền thì sai lầm sẽ là từ phía họ. sau này sẽ không ai nhớ tới là bọn họ tốt tâm, mọi người chỉ nhớ đó là lỗi của nhà bọn họ, bọn họ vì vậy mới bồi thường bạc.

Không đi quản Vương gia hay Chu gia, sau khi rời đi La Thông lập tức đi tới Vạn gia, hắn vẫn muốn nhìn thiếu niên Vạn Xuân Phong kia như thế nào.

La Thông đi rồi, mọi người sau khi phản ứng lại đều kinh ngạc không thôi, La Thông khi nào thì hiểu rõ lòng người như vậy?

“Có thể là vì muốn hùa theo Vạn gia, nhị ca Vạn gia là người phân rõ phải trái, hiện tại hắn biểu hiện tốt là muốn lấy lòng người ta.”

“Chính là, nghe nói Xuân Phong rơi vào trong nước là do La Thông ôm, hai người vọt tới đầm ăn thịt người kia cũng là do La Thông cứu người lên, La Thông nếu không tốt Vạn gia cũng không có cách nào từ chối đi.” Người trong thôn ta một lời ngươi một chữ giải thích sự thay đổi của La Thông, đều nghĩ La Thông muốn cưới Vạn Xuân Phong mà giả vờ, cũng không biết La Thông sớm đã không phải là La Thông ngày xưa.