- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ
- Chương 12
Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ
Chương 12
Sau khi người nhà họ Vương bị đuổi ra khỏi cửa, đương nhiên mặt đều đen như đáy nồi.
Ban đầu hắn tưởng ca nhi Vạn gia coi trọng nữ nhi nhà hắn, nếu không phải nữ nhi gặp phải chuyện với tên Chu mặt rỗ kia, làm sao hắn có thể chủ động tới cửa, hôm nay vốn tưởng rằng Vạn gia là chiếm được tiện nghi lớn, nào biết nói một hồi kết quả lại là như vậy!
“Thật sự là mất mặt! mau trở về!”
Lúc biết người nhà đi Vạn gia làm gì, lời phản đối của Vương Lan Lan bị nghẹn trong cổ họng, rốt cuộc không nói gì, trong lòng nàng thậm chí sinh ra tâm tư nhận mệnh, cảm thấy cứ như vậy cũng tốt, ngày như thế nào cứ qua như thế ấy. chính là đợi cha trở về, sau khi nàng biết được kết quả, trong lòng cũng không có mất mác, thậm chí còn có một tia may mắn.
Nàng biết Xuân Phong không có ý gì với nàng, chính nàng cũng giống như vậy, nàng chỉ coi Xuân Phong là bạn tốt mà thôi.
“Nha đầu ngươi suy nghĩ cái gì? Ngươi hai ba ngày lại đứng ngốc ra đó, ngươi thế nhưng ngay cả người ta có ý tứ với ngươi hay không ngươi cũng không biết?” Vương cha tức giận muốn chết, hắn cảm thấy hôm nay thật quá mất mặt, về đến nhà bắt đầu phát giận.
Vương Lan Lan lúc còn nhỏ thật ra rất sợ cha mình, nhưng mà sau khi lớn lên cũng không sợ nữa, trong nhà cho dù là kẻ nào cũng không sợ, mặc dù là cha đại phát tính tình nàng cũng không thấy bối rối, chỉ trả lời rõ ràng: “Cũng không phải ta kêu các ngươi đi Vạn gia, việc hôn nhân của ta là do các ngươi làm chủ, làm sao ta có cơ hội lắm miệng, ta có thể kêu các ngươi đừng đi sao?”
“Ngươi nha đầu chết tiệt kia! Ngươi tạo phản à!” tùy tay ném một cái ghế bên người qua, Vương cha tức giận đứng lên muốn đánh người, vẫn là Vương nương mắt sắc, ngăn cản trượng phu để nữ nhi chạy đi.
“Tốt lắm! tốt lắm! ngươi còn muốn nàng làm thế nào?!” nữ nhi đã mười sáu tuổi, nhưng hôm nay ngay cả một nhà cũng không thể định ra, cũng bởi vì trong nhà nhiều huynh đệ, mở miệng đòi sính lễ cao, nữ nhi sao có thể đến bây giờ con chưa lập gia đình chứ.
Không muốn nữ nhi sau này coi người nhà như kẻ thù, Vương nương chỉ có thể cố hết sức làm dịu đi quan hệ của mọi người trong nhà.
Vương cha làm bộ muốn đánh người cũng chỉ là muốn dọa nữ nhi mà thôi, thê tử cản lại cũng liền ngừng, thế nhưng trong lòng hắn thế nào cũng không thể nuốt trôi cơn giận này, vì thế chuẩn bị tìm người đem cơn giận này trút ra.
Vương gia tổng cộng có năm huynh đệ, ngoại trừ lão đại đều không có thành thân, mấy huynh đệ nói ra kế hoạch, chuẩn bị thật tốt để giáo huấn tên Chu mặt rỗ kia.
Hắn không phải thừa dịp muội muội một mình mà ức hϊếp sao, hiện giờ cũng cho hắn nếm thử chút tư vị kia!
Người lớn Chu gia đơn bạc, Chu mặt rỗ trong nhà là độc đinh, từ nhỏ đã hồ đồ, trộm cắp miệng tiện sờ tay không chuyện gì là không làm, nhưng điều kiện trong nhà không tốt, hắn vẫn lên núi đốn củi ra đồng làm việc.
Mấy huynh đệ Vương gia là chuẩn bị chờ Chu mặt rỗ lên núi đốn củi thì đi theo, bọn họ hung hăng đánh người một trận xong mới đem người ném vào trong một cái hố to, hố to kia cũng phải sâu mấy thước, không mất công phu nửa ngày đừng mong ra khỏi hố.
“Ai ui!” Lại một lần bò lên được nửa chừng lại rớt xuống hố, Chu mặt rỗ đau đến nhe răng trợn mắt, miệng vẫn như trước không buông tha người! hắn hung hăng nói: “ Lão tử không đem Vương Lan Lan làm tới tay lão tử không phải người!”
Chu mặt rỗ bị huynh đệ Vương gia đánh tay chân đều đau, cả người đều đau, thật sự hơi không dùng được lực, nói cách khác nếu hắn có thể bộc phát lực một lúc thì hắn có thể đi ra ngoài.
Chu mặt rỗ chuẩn bị nghỉ ngơi một lát khôi phục tinh thần, nhưng miệng hắn vẫn như trước không nhàn rỗi, không ngừng lớn tiếng mắng người, La Thông chính là bị thanh âm hùng hùng hổ hổ của hắn dẫn tới.
“Ha, châm ngôn nói thật không sai, rồng sinh rồng phượng sinh phượng, con của chuột sẽ đào hang ~ con chuột ngươi cũng thật lợi hại, đào một cái hố lớn như vậy để chôn mình, ha ha ha ~” trực tiếp ngồi ở miệng hố, La Thông cười ghê tởm, nhìn thấy người gặp họa hắn liền vui sướиɠ. Hiện giờ La Thông một người cô độc, mấy năm trước cha hắn sinh bệnh qua đời. trước đó vài ngày, hai nhà bọn họ vì nguyên nhân ruộng nước thả nước, mà ầm ĩ một trận, trong lòng La Thông nghĩ Chu gia là khi dễ hắn không cha không mẹ giúp đỡ, hiện giờ thấy Chu mặt rỗ gặp họa, miễn bàn rất là vui vẻ.
Lời La Thông nói làm cho Chu mặt rỗ đang tức giận lại càng tức giận hơn, hắn há mồm muốn mắng người, nhưng lời tới bên miệng lại nhịn xuống, hắn nghĩ hắn bây giờ còn dựa vào La Thông để ra ngoài.
“La Thông, hai nhà chúng ta cũng không có thâm cừu đại hận gì, hiện tại ngươi xoắn cây cỏ làm thành dây thừng kéo ta lên, ta nói cho ngươi một cách để ngươi có thể cưới vợ như ý ngươi, thế nào?” hiện giờ Chu mặt rỗ tuy rằng chật vật, nhưng hắn không hề hối hận ngày đó đã khi dễ Vương Lan Lan, chỉ là trong lòng oán hận Vạn Xuân Phong phá hủy chuyện tốt của hắn, hắn nghĩ nếu ngày đó Vạn Xuân Phong không phá hủy chuyện tốt của hắn, hiện giờ Vương gia sao dám kiêu ngạo như vậy, chỉ biết ngoan ngoãn đem nữ nhi gả cho hắn.
Năm nay La Thông đã hai mươi, còn chưa cưới vợ, không nói người mình coi trọng, ngay cả gia đình bình thường cũng không ai đồng ý đem nữ nhi gả cho hắn. trong nhà La Thông chỉ có vài mẫu ruộng cằn, như vậy hắn còn không nguyện ý tự mình trồng trọt mà cho người khác thuê, chính hắn chỉ còn lại một khối đất ở sau nhà trồng một ít rau.
Trong nhà rất nghèo nàn, đương nhiên không có nổi sính kim, không cưới được vợ, hiện giờ Chu mặt rỗ nhắc tới chuyện này xem như nói trúng tiếng lòng của La Thông. Ban đầu không muốn phản ứng hắn, nhưng hôm nay La Thông lại mở miệng hỏi: “Ngươi khoác lác vừa thôi, ngươi có năng lực đó thì bây giờ ngươi còn độc thân sao?”
“Ta thành thật nói cho ngươi, bộ dạng hiện tại của lão tử chính là mấy huynh đệ Vương gia làm, đều là bởi vì ta thiếu chút nữa làm muội muội chúng, ngươi hiện tại kéo ta lên ta sẽ chỉ cho ngươi phải làm như thế nào, có muốn cưới vợ không hay không muốn kéo ta lên ngươi tự mình nghĩ đi.” Chu mặt rỗ cũng không muốn nhiều lời, hắn cũng muốn cố ý kí©h thí©ɧ La Thông, vì thế liền thật sự không mở miệng.
Ở trên miệng hố sau khi La Thông nhìn kĩ cái hố này xong, cũng biết Chu mặt rỗ là không thể tự mình trèo ra, chỉ là nhìn bộ dạng hắn bầm dập, từ trước đến nay lời vừa rồi nói là thật nhật, là thật bị người đánh hiện giờ gặp khó khăn.
Hai nhà quả thật không có thâm cừu đại hận gì, La Thông nghĩ nghĩ liến xoắn cây cỏ làm thành dây thừng kéo người lên.
“Nói đi, lúc này có thể nói rồi chứ.” La Thông không muốn làm không công, kéo người lên nhưng không muốn thả người đi, cứng rắn muốn Chu mặt rỗ nói ra cách cho hắn mới cho người đi.
Chu mặt rỗ căn bản không có tính toán xấu, hắn coi như là suy nghĩ cẩn thận, nếu muốn làm chuyện lớn cũng không thể làm một mình, cần phải tìm đồng lõa, có người giúp đỡ mới có thể nên việc, vì thế trực tiếp hỏi: “Ngươi nói trước cho lão tử biết ngươi muốn cưới ai? Dù sao cách cũng phải có mục tiêu nhắm vào, ta biết mục tiêu khác nhau thì sẽ có sự thay đổi.”
“Ngươi nói cũng có chút đạo lý.” Đem những người mình mơ ước đảo qua một vòng, trong đầu La Thông cuối cùng lưu lại Vạn Xuân Phong, hắn dùng tay gõ lên đầu hai cái, do dự mãi cuối cùng cũng nói ra: “Vạn Xuân Phong, lão tử coi trọng hắn.”
“Vạn Xuân Phong? Ha ha ha ha ha
! vậy mà là hắn, tiểu ca nhi Vạn gia, ta nói ánh mắt ngươi thật là bị mù, cái tên tiểu ca nhi khỉ ốm kia có gì tốt, ca nhi sao có thể tốt như cô nương, vừa thơm vừa trắng còn dễ sinh đẻ.
» Chu mặt rỗ vừa cợt nhả La Thông, vừa rất vui vẻ, trước đó vài ngày hắn ước gì giáo huấn được Vạn Xuân Phong, hiện giờ có cơ hội tốt như vậy, làm sao có thể buông tha.
«
Hừ, nói xem ngươi có cái gì tốt, lại còn vừa thơm vừa trắng
? Vương Lan Lan kia cũng không trắng như Vạn Xuân Phong, ta cũng không mù.
» La Thông cũng không cảm thấy ánh mắt mình có vấn đề, lúc trước hắn do dự là vì cảm thấy tiểu ca nhi không dễ sinh mà thôi, có thể tưởng tượng trong lòng mình thật sự là Vạn Xuân Phong, lại nghĩ tới lúc người đã tới tay, cũng sẽ đem toàn bộ gia sản Vạn gia tới tay, nghĩ đến muốn nữ nhân nào mà không có, đến lúc đó hắn vừa chơi Vạn Xuân Phong, còn có thể lại cưới nữ nhân sinh đứa nhỏ, chính là chuyện không thể tốt hơn.
La Thông tự cảm thấy kế hoạch của mình thật hoàn mĩ, ánh mắt xem thường nhìn Chu mặt rỗ thiển cận một phen, cảm thấy hắn rất dại dột. Vương gia huynh đệ nhiều như vậy, làm sao dễ chọc, sau này cho dù Vương Lan Lan gả sang, Chu mặt rỗ hắn cũng không thể đắc tội Vương gia, hắn muốn kết hôn với Vương Lan Lan chính là tự chui đầu vào rọ.
Cũng không tốt tính đi nhắc nhở người, La Thông chỉ lo kế hoạch trong lòng mình, nhanh chóng hỏi Chu mặt rỗ cách làm, sau khi biết chuyện ngày đó Chu mặt rỗ làm, tuy rằng kinh ngạc vạn phần, nhưng cũng bừng tỉnh đại ngộ.
«
Chuyện này nếu thành công, quả thật là một con đường tắt
!
» nếu không, dựa vào hắn, dựa vào hắn mà muốn cùng con trai quý của nhà kia, Vạn gia làm sao có thể đồng ý việc hôn nhân này
!
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ
- Chương 12