Chương 46

“Bởi vì mọi người sai tư thế nên lúc kéo cung mới không thể dùng lực, tốt nhất là mọi người nên tạm dừng để quan sát thử xem tư thế của mình có chính xác hay không, vai và khuỷu tay đã chuẩn hay chưa.”

“Bên cạnh đó…”

Vấn đề mà các tộc nhân gặp phải trên cơ bản đều giống hệt như những gì Quân Tiểu Nam đã gặp qua khi tập luyện ở đời trước.

Quả nhiên, sau khi những người phạm phải sai lầm nhìn lại động tác chính xác đột nhiên đều giác ngộ.

“Ồ! Thì ra vấn đề nằm ở chỗ này, ta đã nói mà!”

“Thời điểm kéo dây cung đều không thể thực hiện được thì ra là do bả vai bị vẹo.”

***

Trong số những người này, Vạn là người luyện tập nghiêm túc và khắc khổ nhất.

Hắn chính là thủ lĩnh của bộ lạc, nếu giá trị vũ lực của hắn không thể tăng lên thì mặt mũi gì tự xưng là thủ lĩnh.

Sau một ngày học tập gian khổ vất vả, cuối cùng buổi học ngày hôm nay cũng đã kết thúc

***

Ngày tiếp theo, sau khi ăn sáng, các tộc nhân lại đi đến tảng đá lớn ở giữa hang động, đứng thành một hàng.

Bởi vì hôm qua số lần tập bắn quá nhiều, nên rất nhiều người bị đau vai, đau tay. Thế nhưng, dù vậy cũng không một ai chịu bỏ cuộc, kể cả bọn nhãi ranh chỉ mới mười mấy tuổi kiên trì tiếp tục tập luyện.

Cung tiễn nho nhỏ, chỉ cần luyện tập tốt, sử dụng thành thạo thì sau này khi đi săn cơ hội sống sót sẽ tăng lên, do đó làm thế nào có thể không chăm chỉ học tập!

“Mọi người chú ý, hôm nay chúng ta sẽ học môn thứ hai trong chương trình học, gọi là võ thuật.”

Bất quá hôm nay Quân Tiểu Nam đổi mới chương trình học khiến mọi người đều rất kinh ngạc.

“A? Tại sao lại không tiếp tục học bắn cung, ta còn tưởng hôm nay sẽ có cơ hội củng cố lại kiến thức!”

“Đúng thế, hôm qua ta còn mơ thấy bản thân đang luyện tập bắn cung nữa đấy!”

Quân Tiểu Nam cười thầm, tất cả mọi người đều rất nỗ lực, thật quá tốt!

“Ai muốn tiếp tục tập luyện bắn cung thì trước tiên hãy dùng tay trái xoa bóp vai phải.”

“A! Đau quá đi mất!”

“Đau đau đau! Không được rồi!”

“Tại sao lại khó chịu như vậy a?”

“Ha ha ha, mọi người nhìn xem, mặc dù việc học tập rất quan trọng nhưng cũng cần phải nghỉ ngơi hợp lý, nóng vội thì không thể thành công.”

Tiểu Nam Nam không hề khách khí bật cười thành tiếng.

“Luyện võ cũng là một phương thức giúp nâng cao giá trị vũ lực.”

“Mọi người thử nghĩ xem, nếu sử dụng cung tiễn thì chúng ta có thể nhẹ nhàng tiến hành những cuộc công kích ở cự ly xa. Nhưng nếu địch nhân hay con mồi đang ở ngay trước mặt thì sao? Liệu bọn chúng có cho chúng ta thời gian để kéo cung hay không?”

Các tộc nhân đều tưởng tượng trong đầu, nếu hiện giờ có một con thú Hô Hô đứng ngay bên cạnh bọn họ thì chắc chắn cung tiễn kia sẽ không thể nào phát huy được uy lực vốn có!

Nhìn thấy mọi người suy tư, Quân Tiểu Nam liền nói tiếp.

“Võ thuật là một dạng phương thức cận chiến, chẳng những có thể tự bảo vệ bản thân mà còn giúp chúng ta cường thân kiện thể.”

“Võ thuật bao gồm võ thuật sử dụng vũ khí và võ thuật không sử dụng vũ khí - võ thuật tay không.”

“Hôm nay chúng ta sẽ học võ thuật tay không.”

“Mọi người tập theo động tác của ta…”

Các tộc nhân lại bắt đầu sau đó dần dần trầm mê luyện tập võ thuật, càng luyện càng hăng.