Chương 23

Hai nhà bàn bạc để họ đến bộ đội rồi mua, nhà họ Thẩm nghĩ cũng phải, lập tức nói sẽ chuẩn bị hai phần của hồi môn, một phần đổi thành tiền mặt, để họ đến quân đội rồi mua thêm một phần.

Trong khoảng thời gian này, Thẩm Uyển Địch và Quý Yến Lễ căn bản không có cơ hội xen vào, đã định xong hết rồi.

Cũng may nhà họ Thẩm chỉ có Thẩm Uyển Địch là con gái, nếu có con trai con dâu thì náo loạn, của hồi môn một phần không đủ còn phải cho hai phần sao?

...

Thời gian trôi qua rất nhanh, sau khi định hôn, kỳ nghỉ của Quý Yến Lễ cũng hết, phải lên đường trở về quân đội.

Hôm đó, Thẩm Uyển Địch đến ga tàu tiễn Quý Yến Lễ.

Trên sân ga, Quý Yến Lễ cẩn thận vén những sợi tóc mai bên tai Thẩm Uyển Địch, khẽ nói: "Anh về sẽ lập tức viết báo cáo kết hôn, đợi báo cáo kết hôn và nhà cửa ổn định rồi, anh sẽ quay về cưới em, em đợi anh."

Thẩm Uyển Địch ngẩng đầu nhìn Quý Yến Lễ, gật đầu: "Được."

Nhân viên trên tàu ở bên cạnh thổi còi, giục những người chưa lên tàu nhanh chóng lên tàu.



Thẩm Uyển Địch nghe vậy, vội đẩy anh, bảo anh lên tàu, Quý Yến Lễ nhân cơ hội này ôm chặt lấy Thẩm Uyển Địch, nhẹ nhàng hôn lên tóc Thẩm Uyển Địch, nói bên tai cô: "Anh yêu em, đợi anh về."

Sau đó quay người lên tàu, đoàn tàu từ từ khởi hành, bóng dáng Quý Yến Lễ đi xa dần.

Trở về từ ga tàu, cuộc sống vẫn diễn ra như thường lệ, đến ngày trường học khai giảng, Thẩm Uyển Địch cũng như thường lệ đi làm.

Nhưng khác với trước đây, cách một thời gian, Quý Yến Lễ lại gọi điện về nhà, nói chuyện phiếm với Thẩm Uyển Địch.

Về cuộc sống sinh hoạt - "Hôm qua trời đổ tuyết, qua một đêm, mặt đất đóng băng, sáng sớm, anh và mấy đồng chí sau khi ăn cơm xong cùng nhau ra thao trường huấn luyện, tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn ba Lý Phúc Hữu, không cẩn thận, ngã sấp xuống, còn kéo cả mọi người ngã theo."

"Anh cũng ngã sấp xuống à?"

Chuyện mất mặt như vậy Quý Yến Lễ không thừa nhận: "Anh chống tay xuống, không ngã."

Cũng có chuyện bát quái - "Thư và đồ đóng gói em gửi đến anh đều đã nhận được, thịt bò khô rất ngon, chỉ là bị họ cướp mất khá nhiều."

"Ngon là được, đợi ăn hết em lại gửi cho anh."