Nàng vừa vào bếp thắp đèn, mẹ Trần cũng đi theo vào.
Trần Hi sửng sốt: "Mẹ, vẫn còn sớm mà, mẹ nghỉ ngơi đi, để con làm là được."
Mẹ Trần không chịu: "Mẹ giúp một tay, con có thể thoải mái một chút, việc chuẩn bị thức ăn này cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, về lâu dài, thân thể con sẽ mệt mỏi suy sụp, hơn nữa, con ở chỗ này bận rộn, mẹ sao có thể ngủ được... là trộn bột mì sao? Cần trộn bao nhiêu?"
Trần Hi nhìn mẹ Trần cướp gáo mì từ trong tay nàng, đành nở nụ cười: "Đúng ạ, trước tiên cứ làm một chậu đi ạ, không biết hôm nay có thể bán được bao nhiêu. Chúng ta mang theo bột, không đủ thì trộn thêm tại chỗ, nhân thì khó chuẩn bị, nên làm sẵn ở nhà."
Nói rồi, nàng lấy thịt đi rửa.
Thịt ba phần mỡ bảy phần nạc, là loại tốt nhất để làm nhân bánh.
Đầu tiên nàng cắt thịt thành lát, rồi một tay cầm dao thái, một tay cầm dao mài, luân phiên đập xuống.
Cốc cốc cốc...
Tiếng dao chặt nhịp nhàng vang lên trong sân nhỏ.
Chờ thịt băm nhỏ một chút, lúc này mới cho thêm hành tây đã rửa sạch vào nhân thịt.
Hôm nay đầu tiên là thử một lần, Trần Hi lúc đầu chỉ định làm nhân thịt heo hành tây, chờ ổn định lại làm thử cái khác.
Sau khi băm nhuyễn nhân thịt, nàng lấy nước gừng đã chuẩn bị, từ từ thêm vào nhân thịt, trộn đều theo một hướng. Đun nóng dầu trong chảo, cho hạt tiêu và hành tây vào, sau khi toả mùi thơm, lọc hạt tiêu và hành tây ra, dầu nóng trực tiếp đổ lên nhân thịt.
Tiếng xèo xèo vang lên, mùi thơm nồng đậm trong nháy mắt đã tràn ngập phòng bếp.
"Tiểu Hi, đây là nhân gì, sao mà thơm thế?" Mẹ Trần đang lột vỏ hành tây và tỏi theo lời khuê nữ phân phó, ngửi được mùi thơm thì vẻ mặt trở nên kinh ngạc.
Bà ấy vừa rồi rõ ràng nhìn thấy, chỉ là nhân thịt heo hành lá bình thường của sủi cảo, sao Tiểu Hi có thể điều chế ra nguyên liệu thơm như vậy?
Thêm muối, xì dầu và bột gia vị tự chế bằng vỏ tôm và nấm hương đêm qua, sau khi trộn đều, Trần Hi cười đáp: "Chính là nhân thịt heo hành tây, hôm qua ở trong thành phố thấy có chủ quán chiên bằng dầu hạt tiêu, cho nên con đột nhiên nảy ra ý tưởng, cũng chiên thử một chút, quả nhiên làm dậy mùi thơm của nhân thịt."
Mẹ Trần đầu tiên là kinh ngạc rồi sau đó bày ra vẻ mặt kiêu ngạo: "Tiểu Hi thật là thông minh!"
Vừa đảm đang, vừa thông minh lanh lợi, chỉ tiếc là số phận không may mắn.
Mẹ Trần ở trong lòng yên lặng đau lòng cho con gái một chút, sợ con gái khổ sở, bà ấy cái gì cũng không nói, chỉ tự mình yên lặng đau lòng.
Trần Hi không biết trong lòng mẹ Trần đang suy nghĩ cái gì, sau khi nàng dùng giấy dầu bọc nhân thịt đã chế biến sẵn lại, sau đó vội vàng chuẩn bị các vật dụng cần thiết để bày bán quầy.
Hành, tỏi, những thứ này tất nhiên không thể thiếu.
Còn phải chuẩn bị sẵn các gia vị như giấm muối.
Quan trọng nhất là dầu ớt đã pha xong đêm qua.
Hai mẹ con bận rộn hơn nửa canh giờ, chờ sau khi dọn dẹp xong, mỗi người một việc, một người cán bột một người làm sủi cảo - - chuẩn bị làm điểm tâm.
Ngày đầu khai trương, trong nhà cũng nên ăn mừng một chút, làm món khác thì phức tạp, mà nhân, bột và gia vị đều đã sẵn có, nàng ngày hôm qua bận rộn đến nửa đêm, khắp cả sân đều thơm nức mùi cay, khiến cha mẹ đều tò mò không biết con gái đã làm ra món gì, vừa hay cả nhà cùng nếm thử trước để đánh giá một phen.
Cha Trần cũng đã dậy sớm, đang ở trong sân lắp xe, lắp bếp lò và nồi niêu xoong chảo.
Vừa nghe nói điểm tâm sẽ ăn dầu ớt mà khuê nữ bận rộn đến nửa đêm để làm ra, cho nên cha Trần vô cùng hăng hái.
Trần Diệu sớm rời giường để giúp đỡ chẻ củi, càng thêm vui vẻ.
"Muội muội muội." Hắn ném rìu trong tay xuống, chạy vào phòng bếp, vui vẻ nói: "Chúng ta sẽ ăn món ngon mà muội làm đêm qua phải không? Ta đã muốn ăn từ tối qua, lúc ấy thơm đến mức làm ta không ngủ được."