Nghe đồn rằng Đại công tử đích xuất của phủ Vinh Quốc Công, Lục Nghiên An, có dung mạo như Quan Âm, tính tình ôn nhu, đến cả con kiến cũng không nỡ giẫm chết, được mệnh danh là thánh mẫu nhân gian. Thế nhưng, vị nhân vật như tiên giáng trần ấy lại không cẩn thận ngã ngựa, hôn mê bất tỉnh, nghe nói sắp trở thành người thực vật rồi. Để con trai nhanh chóng tỉnh lại, phu nhân Vinh Quốc Công ngày đêm cầu thần bái Phật, còn mời cả lão thần côn đến. Lão thần côn bấm ngón tay tính toán, cho rằng cần phải có một nữ tử sinh vào giờ âm, ngày âm, tháng âm, năm âm đến xung hỷ cho Đại công tử, mới có thể phá giải cục diện tử vong này. Phu nhân Vinh Quốc Công, như người chết đuối vớ được cọc, liền suy tính, lựa chọn cẩn thận trong phủ, cuối cùng tìm được một đại nha hoàn có thân phận trong sạch, tính tình thật thà, dung mạo xinh đẹp, quan trọng nhất là sinh vào giờ âm, ngày âm, tháng âm, năm âm để xung hỷ cho Đại công tử. Người được chọn đó chính là Tô Mạn Mạn. Nghe đồn rằng Tô Mạn Mạn đang qua lại với một thư sinh nghèo nàn, phu nhân Vinh Quốc Công lập tức quyết định phá tan đôi uyên ương, không ngờ rằng... Trong chính phòng, mỹ nhân quỳ trên đất, tuy đẹp nhưng ngơ ngác, cả người toát ra khí chất "ta đây mặc người chém gϊếŧ". Nàng khẽ ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt tựa tiên nữ giáng trần, không vướng chút bụi trần nhân gian, sau đó đối diện với khuôn mặt đầy từ ái của phu nhân Vinh Quốc Công, nhẹ nhàng hé đôi môi đỏ, giọng nói đầy xúc động: “Chuyện tốt như vậy, sao Đại phu nhân không nói sớm cho nô tỳ?” Phu nhân Vinh Quốc Công: … . Tô Mạn Mạn xuyên vào một quyển tiểu thuyết xuyên không, trở thành tiểu thê tử xung hỷ cho nam chính nguyên tác, người đã chết yểu từ sớm. Theo như cốt truyện, sau khi người chồng rẻ mạt của nàng qua đời, nàng sẽ sống cô độc cùng mấy chục gia nhân trong một trang viên u tịch rồi chết. Tô Mạn Mạn: Chồng chết rồi, tiền có, thời gian rảnh cũng có, còn được sống trong biệt thự lớn dưỡng lão, quá đã luôn! Truyện hài hước, bỏ mặc tất cả. Cứu rỗi, chữa lành.