Chương 50: Trận chung kết tỷ võ, các đệ tử và các đại lão đều tới (1)

Chung kết tỷ võ tông môn không chỉ có các đệ tử các cấp đổ xô đến xem, mà phần lớn Chân Quân Địa Cảnh của tông môn cũng đến xem.

Chưởng môn, một trong số ít Thiên cảnh đương thời cũng có mặt.

Trên sân tỷ võ ồn ào không dứt, các đệ tử mặc tông phục giản dị hoặc pháp y sang trọng từ nơi ở đến, bóng người qua lại, tấp nập.

Nhiều tu sĩ đến cùng bằng hữu, có người thảo luận về tình hình tỷ võ những ngày trước, phân tích các thí sinh, có người dự đoán quán quân sẽ thuộc về ai.

Đây là hoạt động lớn năm năm một lần của tông môn, địa điểm được bố trí rất rộng rãi, cung cấp đủ chỗ ngồi cho khán giả.

Tông môn phân chia khu vực chỗ ngồi khác nhau cho các cấp đệ tử, có thể đứng hoặc ngồi, giữa các đệ tử cấp bậc khác nhau cũng được phân chia rõ ràng.

Đệ tử cấp Bính đông nhất, chiếm khu vực chỗ ngồi rộng nhất, tuy nhiên vị trí được bố trí tương đối chật chội, chất lượng chỗ ngồi hơi kém, trang trí khá đơn giản.

Ánh mắt các đệ tử cấp Bính có mặt ai nấy cũng sáng ngời, lời nói hào hứng không ngừng, trông có vẻ phấn khích hơn mọi năm rất nhiều.

Vốn dĩ trận chung kết cấp Bính không được coi trọng lắm, trong toàn bộ trận chung kết tỷ võ tông môn, nó chỉ được coi là màn khởi động.

Trong trận đấu tiêu chuẩn của Hoàng cảnh, những đệ tử cấp Giáp và Ất không mấy quan tâm, đối với các trưởng lão tông môn thì lại càng như vậy.

Tuy nhiên, lần này khác, có Chúc Nguyệt Triệt, tân tinh nổi lên bất ngờ này, cấp Bính của bọn họ nói không chừng có thể khiến những đệ tử cấp Giáp, Ất, thậm chí cả các Chân Quân phải kinh ngạc!

Tống Nhứ mặc một bộ trường sam sặc sỡ, thần thái phấn chấn, trò chuyện với người bạn bên cạnh.

Khoảng thời gian này, nàng ấy đã tận mắt chứng kiến màn trình diễn gây chấn động của Chúc Nguyệt Triệt, càng cảm thấy lúc trước mình đã không nhìn lầm.

Nàng ấy hào hứng nói: "Nói không chừng Chúc Nguyệt Triệt cũng có thể giành chiến thắng trong trận Khiêu Chiến lần này đấy! Ta vào tông môn nhiều năm như vậy, chưa từng thấy cấp Bính chúng ta thắng trận Khiêu Chiến bao giờ."

"Đúng vậy, nàng ấy nhất định làm được!" Vị bằng hữu buộc dây tóc màu xanh ánh mắt sáng rực, vung nắm đấm: "Để đám cấp Ất kia thấy, xem bọn họ còn dám coi thường chúng ta không."

"Ây, cũng đừng tạo áp lực lớn cho người ta như vậy chứ." Một nữ tu điềm đạm ngồi ở ghế bên cạnh xen vào: "Muốn giành chiến thắng trong trận Khiêu Chiến nào có dễ dàng như vậy, chỉ cần đánh đẹp mắt là đã làm rạng danh cho cấp Bính chúng ta rồi."

Hai người Tống Nhứ nghe xong cười hì hì gật đầu.

Khu vực chỗ ngồi cấp Ất cũng ồn ào náo nhiệt không kém, trong đó có rất nhiều đệ tử đang bàn luận về Chúc Nguyệt Triệt.

"Chúc Nguyệt Triệt này quả thực có chút bản lĩnh." Một tu sĩ vạm vỡ nói: "Mấy hôm trước ta đã lén đi xem trận đấu của nàng ta, nàng ta chiến đấu vượt cấp rất chân thật."

"Không biết hôm nay nàng ta sẽ thể hiện như thế nào đây..."

Cũng có một số đệ tử cấp Ất tỏ vẻ khinh thường, nói với bằng hữu bên cạnh: "Ta có nghe nói một số lời đồn về người họ Chúc kia."

"Ngươi nghe đám cấp Bính thổi phồng đấy, còn cái gì mà tư chất sánh ngang cấp Ất." Hắn ta cười nói: "Chỉ là thể hiện nổi bật hơn một chút trong đám người ngu dốt kia thôi, không đáng để bận tâm."

"Chậc chậc, ngươi nhìn đám cấp Bính bên kia kích động như vậy, thật sự là không có kiến thức, chỉ giỏi làm quá lên..."

...

Đá cứng bóng loáng được lát trên một khu vực rộng rãi, nơi đây bày biện bàn ghế tinh xảo, hương thơm thoang thoảng tỏa ra từ lư hương.

So với sự ồn ào náo nhiệt bên cấp Ất và Bính thì ở đây chỉ có tiếng bước chân và tiếng nói chuyện lác đác.

Đây chính là khu vực dành cho đệ tử cấp Giáp.

Một đệ tử áo xanh nhàn nhã nhấp một ngụm trà, ánh mắt nhìn xuống đài thi đấu bên dưới, tùy ý quan sát vài lần.

Hắn ta nói với bằng hữu bên cạnh: "Ngươi biết không, người cấp Bính tên Chúc Nguyệt Triệt kia gần đây rất nổi tiếng đó."

Vị bằng hữu mặc áo đen nói: "Không biết."

Một đệ tử áo xanh cười nói: "Chính là người vài tháng trước dính tin đồn với Tả Lăng sư huynh đó."

Vị bằng hữu áo đen nói: "Chưa từng nghe nói."

Tin đồn này lan truyền rộng rãi hơn ở cấp Ất Bính, những người ở cấp Giáp không quan tâm đến chuyện tầm phào thì không biết việc này.

Dù sao thì những chuyện của Tả Lăng cũng không gây ra ảnh hưởng thực chất gì, lại không có hậu quả, cho dù có người ở cấp Giáp tò mò về chuyện này thì cũng dần dần quên đi.

Bây giờ Chúc Nguyệt Triệt đột nhiên xuất hiện, những người biết tin đồn trước đó cũng nhớ lại chuyện này.

Tuy nhiên, bây giờ Tả Lăng hoàn toàn không tiếp xúc với Chúc Nguyệt Triệt, mọi người chỉ coi những tin đồn đó là chuyện phiếm mà thôi, điều họ quan tâm hơn cả vẫn là thực lực của Chúc Nguyệt Triệt.

Nghe bằng hữu nói xong, đệ tử áo xanh cười lắc đầu, lại hạ giọng nói: "Mục Bách cũng quen nàng ta, hắn ta đã trò chuyện với nàng ta ở Du Hoa Yến, ta cũng nhìn thấy."

"Mục Bách?" Vị bằng hữu áo đen hơi nhướng mày.

Đệ tử áo xanh gật đầu.

Tư chất của Mục Bách không nổi bật trong cấp Giáp, nhưng khả năng giao tiếp của hắn ta lại rất tốt, rất giỏi giao thiệp với mọi người, ngay cả những kẻ mê kiếm kiệm lời ở cấp Giáp cũng sẵn lòng trò chuyện với hắn ta vài câu.

Đệ tử áo xanh thấy trong lòng hắn ta đang có tính toán.

Hắn ta kết giao rộng rãi, nhưng cũng chưa thấy hắn ta kết bạn với những người ở cấp Ất kém xa hắn ta bao giờ.

Nếu Chúc Nguyệt Triệt không có gì đặc biệt, vậy tại sao hắn ta lại đột nhiên tiếp cận một người ở cấp Bính chứ?

Hắn ta hành động cũng khá nhanh. Cũng đúng, suy cho cùng, dù sau này người đó không có thành tựu gì, hắn ta cũng không mất mát gì, thế nào cũng không thiệt.

Đệ tử áo xanh không hứng thú với việc lôi kéo những người có tiềm năng, con đường tu luyện quan trọng nhất vẫn là bản thân.

Trước mắt, hắn ta vẫn còn chút nghi ngờ về cái gọi là tiềm năng thực lực của Chúc Nguyệt Triệt.